----------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------

" Đương nhiên..." Cụ Dumbledore buông chén trà trên tay xuống " Chuyện của Amelia Bones chắc con đã biết ?"

Ann gật đầu, giọng cũng trầm hơn " Con không nghĩ tới viên chức cấp cao của Bộ sẽ bị sát hại, thầy có biết vì sao Voldemort muốn gϊếŧ bà ấy không ?"

" Ta nghĩ hắn muốn xâm nhập vào Bộ." Cụ Dumbledore nói " Đây chỉ là khởi đầu mà thôi, dù sao hắn cũng muốn thống trị phù thủy trên mọi nơi, tất nhiên không thể né mãi Bộ Phép thuật."

" Ý thầy là Bộ Phép thuật hiện giờ không an toàn ?"

" Không, ít nhất là cho đến hiện tại Bộ vẫn là nơi an toàn, thuộc hạ của Voldemort, người dùng được cũng chưa nhiều lắm." Dumbledore nói tiếp " Quá nhiều chuyện, hắn không thể tự mình làm hết tất cả, quá trình này đối với hắn cũng là một thử thách, Giám ngục không thể nào giúp hắn cai quản, người khổng lồ đương nhiên là càng không thể..."


" Còn ổn..." Ann thả lỏng đôi chút.

" Ừm, Ann, ta có chuyện này muốn nói với con, chú của con, vào tháng trước chính thức gia nhập Hội Phượng Hoàng."

Ann cũng không quá kinh ngạc, cong khóe môi nở một nụ cười " Quả nhiên là thế, con cũng đoán chú Eren nhất định sẽ gia nhập." Dời mắt nhìn qua cụ Dumbledore, Ann nói " Con biết Hội Phượng Hoàng rất nguy hiểm, hành động đối đầu với Voldemort mười mấy năm trước, trong Hội đã có rất nhiều người phải chết, nhưng con cũng không thể lấy lí do này mà đi khuyên chú Eren."

" Hơn nữa, cả đám người Gryffindor đều không khuyên can được, việc này có đã có chút lĩnh hội được rồi."

" Ta cảm thấy đây là một lời khen dành cho nhà Gryffindor."

Ann bĩu môi " Nói đến cùng, chiều nay thầy tới đây là đã có phát hiện gì sao ạ ? Còn nữa, tay của thầy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?"


" Ồ, lại quay về vấn đề này rồi. Cũng còn tốt, để ta hỏi con trước một câu đã, Ann, con có hiểu biết gì về chiếc nhẫn này ?"

Cụ vươn cánh tay không bị thương, trên đó đeo một chiếc nhẫn. Nó trông rất lớn, được làm bằng vàng, vẻ ngoài rất thô sơ, được khảm một khối đá đen tuyền nặng trĩu.

Ann dò xét nhìn, ngồi xuống cái ghế bành đối diện cụ.

" Con nhớ lần trước đã nói với người rồi..." Ann nói nhưng nhìn trong ánh mắt của cụ, có vẻ là muốn cô nói thêm lần nữa " Ừm, con chỉ biết có một cái nhẫn giống vậy, là một trong những Trường Sinh Linh Giá, có năng lượng phép thuật Hắc ám rất mạnh mẽ, à còn nữa, lần trước thầy nói với con nó là nhẫn của Marvolo Gaunt...Có gì sai sót ạ ?"

" Tổng thể không có gì không đúng cả..." Dumbledore thu tay về, đưa cánh tay bị thương cọ cọ nhẹ vào chiếc nhẫn.


Trong một khoảnh khắc, Ann thề rằng cô đã nhìn thấy trong đôi mắt tinh tường ngày thường của cụ một cảm xúc mê mang, mất mát.

" Chỉ là có một việc, nó không chỉ đơn thuần là một Trường Sinh Linh Giá, mà còn là một Bảo bối." Cụ nói " Mặt đá được khảm trên này, là Hòn đá Phục Sinh, một trong ba món của Bảo bối Tử thần."

" Cái gì ?" Ann kinh ngạc hô lên, nhảy bật dậy từ trên ghế " Thầy nói là viên đá có thể làm người chết sống lại, trong câu chuyện của ba anh em kia ?"

Cụ Dumbledore gật đầu " Khi ta tìm được chiếc nhẫn liền phát hiện nó. Đeo vào tay."

Lời nói rất ngắn gọn, nhưng làm Ann phải hít một hơi sâu đầy lạnh lẽo, cô sửng sốt hồi lâu, cổ họng nghẹn nghẹn hồi lâu mới phát ra được thanh âm " Người, người muốn làm ai sống lại ?"

" Em gái ta, Ariana Dumbledore." Cụ cúi đầu, đôi mắt màu lam mất đi ánh sáng thường ngày, trở nên đen thẫm mù mịt, giọng nói trầm thấp khàn đặc mà trước giờ Ann chưa từng nghe qua.
Ann hơi hé miệng, cô muốn hỏi về chuyện của Ariana, nhưng nhìn bộ dáng của cụ, cuối cùng chỉ có thể sững sờ rồi thả người tựa vào ghế.

Nhất thời trong phòng, bầu không khí vắng lặng.

Gần một lúc rất lâu sau đó, cụ Dumbledore mới ngẩng đầu lên, nói với Ann một câu cám ơn, cô lắc đầu tỏ vẻ không sao, hỏi " Vậy thầy dự định sẽ làm sao ? Vết thương này sẽ mang lại hậu quả rất nghiêm trọng..."

" Thời tuổi trẻ đã từng phạm một sai lầm, không nghĩ già thế này rồi vẫn còn mắc phải sai lầm tương tự." Dumbledore nở nụ cười đầy khổ sở " Lớn tuổi rồi, có lẽ nên nghĩ tới chuyện về hưu..."

" Ý thầy là ?"

" Ta muốn con đảm nhiệm vị trí Hội trưởng của Hội Phượng Hoàng." Giọng nói của cụ đã điềm tĩnh trở lại.

Ann lần nữa nhảy bật ra khỏi ghế, gấp gáp lên tiếng " Không được, không thể nào !"
" Hừm, con sẽ đồng ý."

Ann ra sức nguẩy cái đầu " Tuyệt đối không thể, con sẽ không nhận lấy củ khoai lang bỏng tay này đâu."

" Không, con sẽ đồng ý thôi."

" Nhất định là không !" Giọng Ann càng đẩy cao hơn, cũng may là trong phòng có bùa chú cách âm.

" Có." Cụ vẫn cứ thể nhìn vào Ann.

Ann trợn mắt, gằn mạnh " Không."

Cụ Dumbledore càng thêm chắc chắn về việc này, giọng điệu có phần nhẹ nhàng từ tốn hơn " Sẽ, ta biết Ann, con sẽ chấp thuận. Sau khi ta chết đi, con sẽ làm việc này, con sẽ trợ giúp cho Harry, Ron và Hermione."

Cổ họng Ann như bị ai đó siết chặt, đôi mắt mở to nhìn cụ Dumbledore, sau đó dẫm đôi chân thật mạnh lên sàn nhà, thật là tức muốn chết mà " Người ! Người ! Thầy đây là không muốn chịu trách nhiệm việc của mình !"

" Con rõ ràng đã nói với thầy, phải cẩn thận ! Nhưng thầy vẫn cố làm, hơn nữa bây giờ còn dự tính để con đảm nhiệm vị trí Hội trưởng của Hội Phượng Hoàng, sau này sẽ phải làm thế nào ? Cứ dựa vào cốt truyện mà đi tiếp ư ?"
Mắt Ann đỏ ngầu, cô hét thật lớn " Bọn họ đều bảo Voldemort sợ nhất chính là thầy ! Thầy là phù thủy vĩ đại nhất, thông minh nhất đó ! Sao thầy lại không chịu nghĩ ra biện pháp khác để tiêu diệt hắn chứ ?"

" Tình thế trước mắt, không còn cách nào khác..."

" Sao lại không có cách ? Thầy đi tìm Voldemort đi, không phải thầy mạnh hơn hắn nhiều sao ? Gϊếŧ hắn đi !"

" Ta già rồi..." Cụ Dumbledore nói " Ta chỉ còn lại một năm sinh mệnh, hơn nữa, con biết mà Ann, chỉ gϊếŧ một cách đơn giản như vậy, không thể tiêu diệt triệt để được hắn. Hắn có Trường Sinh Linh Giá, lại còn một chuyện, nếu dễ kiếm ra hắn như thế, Bộ Phép thuật phái ra nhiều Thần Sáng như thế, đáng lẽ đã sớm tìm ra rồi."

" Người ! Người..." Ann thở hổn hển, nhìn trông chẳng khác gì con mèo bị dồn vào góc tường, sắp phát điên lên " Sớm biết thế, con nói cho thầy nghe làm cái quái gì chứ ! Thầy vậy mà vẫn cứ đi theo cốt truyện ban đầu, con mà biết thế thì đã sớm cao chạy xa bay cho rồi !"
Dumbledore lắc đầu " Con sẽ không làm thế, Ann, con đã lựa chọn con đường này."

" Nhưng con không muốn chọn đường chết !' Ann tức giận nói " Rõ ràng đã kể hết tình tiết sau này cho thầy biết, vì sao lại còn lựa chọn muốn nó phát triển theo chiều hướng đó ?"

" Chúng ta đều không muốn nó diễn biến như thế này, nhưng hiện giờ chỉ có con đường đó là tốt nhất." Dumbledore nói " Ann, con đường này sẽ cứu được rất nhiều rất nhiều người."

Cơn giận trong lòng bùng nổ, cô lớn tiếng nói " Con không thèm quan tâm..."

" Con có quan tâm, Ann, con để tâm tới rất nhiều người..." Cụ nói tiếp " Nếu không, con cũng sẽ không vì ta và Cedric mà đau lòng..."

" Con không có đau khổ vì ai hết ! Không có !!!!"

Cụ nhìn Ann bằng cặp mắt xanh thẫm dưới lớp kính bán nguyệt " Chúng ta đều có người để quan tâm, Ann. Thời điểm lúc trước con đưa ra chọn lựa, trong lòng thực chất cũng đã rõ ràng."
Ann chăm chăm nhìn cụ, không có tức giận la hét, chỉ là gân trán xanh xao vẫn co giật.

Hít thật sâu, hít thở thật sâu, cuối cùng Ann như một con gà trống vừa bại trận, chán nản ngồi sụp xuống ghế " Nhưng... không nên đi theo con đường này..."

" Ta chưa bao giờ nói rằng sẽ cứ tiếp tục đi như thế. Chúng ta chỉ có thể nhìn nhận hiện tại, và đưa ra phương án tốt nhất trong thời điểm này."

" Mà ta lại càng không thể phủ nhận, có lựa chọn nào còn tốt hơn những gì con đã kể cho ta..."

Ann trầm lặng rất lâu sau mới thầm thì thốt ra được " Người sẽ chết..."

" Tử vong không phải là cái ta sợ hãi, ta sống đã đủ lâu rồi." Dumbledore nói tiếp " Hơn nữa cái chết của ta không phải là không có gì tốt."

" Sẽ có rất nhiều người chết..."

" Đúng thế, chiến tranh thì sẽ phải có mất mát, nhưng ta cho rằng con sẽ cứu thêm được rất nhiều người."
" Con không có năng lực phi thường đến vậy, con chỉ là một người bình thường."

Cụ Dumbledore lắc đầu " Ta không nghĩ một người bình thường nào sẽ đem mấy việc này nói với ta, hơn nữa Ann, cố gắng hết sức mình là tốt rồi, ta tin con."

Ann mấp máy môi, bực tức chà chà mái tóc làm nó rồi nùi lên.

" Chết tiệt, thật không hiểu nổi cái kiểu niềm tin này." Ann hung hăng nói, nhìn qua cụ Dumbledore " Mấy người Gryffindor sao cứ thích cái kiểu tin tưởng kẻ khác không thèm cần lí do gì thế ? Người không sợ con sẽ chạy biến luôn à ? Con hoàn toàn có thể bay đi Trung Quốc sinh sống, cơ bản là không cần quan tâm tới ba chuyện loạn xạ bên này."

Dumbledore nở nụ cười " Chúng ta chỉ tin tưởng người đáng giá, hơn nữa rất ít khi sai lầm."

Nhìn nụ cười này, Ann thật sự muốn đấm đối phương một cú, nhưng mà... Cuối cùng cô cũng chỉ có thể thở một hơi thật dài thật sâu từ lồng ngực " Nếu muốn con đảm nhiệm vị trí Hội trưởng Hội Phương Hoàng, cần phải đáp ứng mấy việc."
Ann nhìn qua cụ Dumbledore, thấy đối phương gật đầu thì mới nói tiếp " Đầu tiên, hiện giờ con không muốn bại lộ thân phận, con sẽ tự lựa chọn thời điểm thích hợp để tiết lộ. Thứ hai, con cần biết tư liệu về cách thành viên của hội, khi đến lúc sẽ cần phải xóa sạch những thông tin này. Thứ ba, quan trọng nhất, là bọn họ trong bất kì thời điểm nào cũng phải tin tưởng mà nghe theo hoàn toàn mệnh lệnh của con." Ann nghiêng nghiêng đầu, nói thêm câu cuối " Khả năng còn có thêm vài điều nữa, người chắc là Hội Phượng Hoàng sẽ đáp ứng được chứ ?"

" Đều rất hợp lí." Cụ Dumbledore nói, rồi lấy trong túi ra một miếng gỗ vuông nhỏ " Ta nghĩ không thành vấn đề, như vậy thì từ giờ trở đi...Con dấu này sẽ trao cho con, hội trưởng. Nó có thể liên lạc với các thành viên, cũng có thể thông báo tin tức cho họ."
" Ngay bây giờ ?"

" Đúng thế, có lẽ đêm mai cần con tham gia một hội nghị trong Hội, địa điểm còn chưa xác định cụ thể, Số 12, Quảng trường Grimmauld hiện có chút trục trặc nhỏ. À đúng rồi, đêm nay con cần theo ta đi làm một việc, chúng ta sẽ đón Harry tới Hang Sóc."

" Vì sao ?" Ann nhận lấy mảnh gỗ, nhìn nó trông như một con dấu, trên bề mặt khắc họa đơn giản hình ảnh một con phượng hoàng, xung quanh có 26 chữ cái tiếng Anh.

" Nơi trú ẩn của Harry đã được ếm một bùa chú, những người không liên quan sẽ không thể thấy được, nhưng con cần biết Harry đang ở đâu..."

Ann nhướng mày " Được ạ, con cũng chưa từng ghé qua đường Privet Drive, khi nào xuất phát ? Thầy có muốn dùng bữa chiều ở đây không ? Ấy, vậy tối nay con phải nói thế nào với Diana, dì ấy còn chưa biết..."

" Ta rất sẵn lòng giúp con giải quyết vấn đề này." Cụ Dumbledore nói " Giữ ta lại dùng bữa xem như cám ơn nhé ?"
Ann bĩu môi " Được thôi, thầy muốn ăn gì ?"

" Nếu Ann tự mình nấu, ta muốn thử mấy món Trung Quốc." Cụ nháy mắt " Ta nghe nói tài nấu nướng của Ann rất tốt, những gia tinh trong phòng bếp Hogwarts đều rất hay khen ngợi con."

Ann nhìn qua cụ Dumbledore, vô tình đảo mắt tới bàn tay khô héo của đối phương.

" Được ạ."