Chương 256

Ngao Mông hỏi: “Cậu thanh niên kia đi đâu rồi?”

Lão lưng gù đáp: “Thương hội có quy định, không được tiết lộ hành tung của khách hàng, ta là một người có đạo đức nghề nghiệp…”

Ngao Mông xoè tay ra, một chiếc nhẫn không gian chầm chậm bay tới trước mặt lão lưng gù!

Trong chiếc nhẫn có những một vạn kim tinh.

Lão lưng gù lập tức chỉ vào trận pháp dịch chuyển ở phía xa.

Ngao Mông mỉa mai: “Đạo đức nghề nghiệp ư?”

Nói rồi, ông ta đi thẳng tới trận pháp dịch chuyển kia.

Nghe vậy, mắt lão lưng gù loé lên một tia u ám.

Ngao Mông đi vào trong trận pháp dịch chuyển, nhưng trận pháp không hề có động tĩnh gì!

Ngao Mông nhíu mày, nhìn lão lưng gù. Ông lão thờ ơ nói: “Ôi chao, trận pháp dịch chuyển hư rồi! Không thể dịch chuyển được rồi! Sao trùng hợp thế nhỉ!”

Ngao Mông nhìn chằm chằm lão lưng gù: “Ngươi giở trò phải không?”

Lão lưng gù châm chọc: “Thế ngươi đánh ta đi này!”

Ông ấy không sợ tộc Chân Long thật!

Tiên Bảo Các thì cần sợ ai cơ chứ?

Chỉ cần đối phương dám ra tay, tộc Chân Long chắc chắn sẽ trả giá đắt!

Tiên Bảo Các còn chẳng sợ thư viện Quan Huyên nữa là!

Ngao Mông nhìn chòng chọc lão lưng gù, ánh mắt lạnh như băng nhưng ông ta không dám ra tay!

Ra tay với người của Tiên Bảo Các sẽ gây ra ảnh hưởng ngoại giao cực kỳ tồi tệ.

Sau một hồi cân nhắc thiệt hơn, ông ta lại đưa một chiếc nhẫn không gian nữa cho lão lưng gù, trong nhẫn có đến hai vạn kim tinh!

Nhưng lão lưng gù lại vứt luôn chiếc nhẫn xuống đất, mỉa mai: “Tiền? Ông đây không có tiền chắc?”

Nói rồi ông ấy quay người rời đi.

Sắc mặt của Ngao Mông đứng đó vô cùng khó coi.

Trong thông đạo không gian dịch chuyển, Diệp Quân ngồi xếp bằng trên đất.

Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng nói: “Hay là dẫn hắn thẳng đến vũ trụ Quan Huyên đi?”

Tiểu Tháp trầm giọng than: “Đi để làm gì? Kế thừa gia sản à? Đại ca ơi, bây giờ thực lực của hắn như thế nào? Đến đó, người bên đó có phục hắn không?”

Giọng nói bí ẩn cười khẩy: “Không phục cũng có thể làm gì được? Lẽ nào dám giết hắn luôn sao? Ai dám? Tín công chúa? Minh Hoàng? Tộc Đại Hoang? Hay thần tộc Thái Sơ?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Đúng là không dám giết, nhưng họ dám cướp quyền của hắn! Với thực lực của hắn bây giờ, hắn có năng lực quản lý vũ trụ vô tận này không? Làm một viện trưởng Quan Huyên bù nhìn có ý nghĩa gì không? Hơn nữa, ngươi quên tiểu chủ đã dặn dò gì rồi sao?”

Giọng nói bí ẩn im lặng.