Không chỉ cánh tay phải mà cơ thể gã cũng đã xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Đến bây giờ, chỉ có tông chủ Quá Khứ Tông và Nhị Nha có thể đối đầu trực diện với kiếm Thanh Huyên thôi.

Bát điện chủ nhìn cơ thể đầy vết nứt của mình, sắc mặt sa sầm.

Phải nói đánh đến giờ, gã thật sự đã nén giận lắm rồi.

Rõ ràng thực lực hơn hẳn Diệp Quân nhưng chẳng thể nào gì với tên Diệp Quân mình đầy trang bị thần bí này.

Là kiếm tu, tay cầm thần kiếm, cơ thể còn mạnh, bi3n thái nhất là khả năng hồi phục mạnh.

Đây đúng thật là thực lực không đủ nhưng trang bị có thừa.

Ngay lúc này phía sau Diệp Quân bỗng xuất hiện bất ngờ, thời không nứt ra, thế nhưng lúc này Diệp Quân như đã liệu được từ trước, quay phắt người lại chém mạnh một nhát.

Soạt!

Thời không nổ tung, một tàn ảnh bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng.

Chính là tên sát thủ bí ẩn đó.

Sát thủ đó vừa dừng lại, Từ Thiên ở một bên lập tức tức giận mắng: “Mẹ nó, đánh lén thì còn là hảo hán gì nữa, ta đánh chết ngươi”.

Nói rồi ông ta lao đến chỗ sát thủ bí ẩn đó.

Thiên Xích đang đánh nhau ở phía xa quay đầu nhìn Từ Thiên bên này, hơi ngờ vực, sao hòa thượng này lại như đám thổ phỉ vậy?

Bát điện chủ đang định ra tay, gã như nghĩ tới điều gì, đột nhiên quay đầu nhìn về Hoành Sơn Ảnh. Hoành Sơn Ảnh đang nhắm mắt, hai tay kết thành ấn bí ẩn, miệng thầm niệm mấy lời gì đó hơi khó hiểu.

Thi pháp!

Bát điện chủ sầm mặt, gã mặc kệ Diệp Quân chạy thẳng đến chỗ Hoành Sơn Ảnh.

Cảm nhận được thế, Hoành Sơn Ảnh vội nói: “Đại hòa thượng, mau giữ vững”.

Từ Thiên đang đánh nhau với sát thủ ở đằng xa sầm mặt, mẹ nó chứ, ta là Phật tu chứ không phải Đỉnh tu”.

Vì mình đầu trọc nên có việc gì cũng bảo mình đi chống đỡ à?

Lúc này dĩ nhiên Từ Thiên không còn tâm tư để tâm đ ến Hoành Sơn Ảnh, vào lúc quan trọng này, Diệp Quân xuất hiện trước mặt Hoành Sơn Ảnh, hắn chém mạnh một nhát kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Vụt!

Kiếm quang nổ tung, Diệp Quân và Bát điện chủ cùng lùi vê sau, vừa dừng lại, Diệp Quân lại nôn ra máu.

Mặc dù có tâm sinh mệnh và cây thần tự nhiên giúp đỡ hồi phục, nhưng hắn vẫn cảm thấy cơ thể mình không còn mạnh.

Bị thương rất nặng.

Bát điện chủ sau khi dừng lại, cả cánh tay của gã đã nứt ra hoàn toàn, có thể nhìn thấy xương bên trong.

Sắc mặt Bát điện chủ cực kỳ khó coi, gã chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân ở phía xa, đang định nói gì thì lúc này, gã quay phắt lại nhìn Hoành Sơn Ảnh, chỉ thấy Hoành Sơn Ảnh bỗng giơ tay lên trời nói: “Cổng trời Ly Hận mở ra, và các vị thần hạ phàm”.

Bát điện chủ nhíu mày, trò gì đây?

Diệp Quân cũng khó hiểu.