Chương 405

Dù giết tộc Thiên Long viễn cổ, hay giết nhà họ An đều sẽ có hậu quả lớn.

Hai thế lực này cũng không phải là thế lực bình thường, cũng không phải là thế lực mà thư viện Quan Huyên của Trung Thổ Thần Châu có thể so sánh!

Diệp Quân lại nói: “Đối phương dám bỏ ra một trăm triệu kim tinh đuổi giết ta, nói cách khác, trên người hắn nhất định là có số tiền này, nếu ta giết được đối phương thì chúng ta chia đều số tiền này, được không?”

Tịch Huyền vẫn giữ im lặng.

Diệp Quân đang định nói tiếp, lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên rung chuyển, một khắc sau, thời không nứt ra, Nhiêu Tu bước tới!

Diệp Quân và Tịch Huyền đều sửng sốt.

Nhiêu Tu vội vàng đi tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, là Tần công tử lợi dụng trận pháp dịch chuyển đặc biệt đưa ta đến nơi này!”

Nói xong, gã lấy ra một quyển trục đưa cho Diệp Quân: “Tần công tử bảo ta giao cho huynh thứ này!”

Diệp Quân mở quyển trục ra xem, hai mắt lập tức nheo lại.

Bên trong quyển trục chỉ có một dòng chữ: Tu sĩ cảnh giới Đại Kiếp, đi nhanh!

Thấy thế, hai mắt Diệp Quân híp lại, hắn nhìn về phía Nhiêu Tu: “Ngươi mau đi đi!”

Nhiêu Tu ngẩn ngơ, sau đó gật đầu: “Rõ!”

Nói xong, gã xoay người chạy đi!

Gã biết rằng, cuộc đấu tranh của những ông lớn không phải là cuộc đấu mà gã có thể nhúng tay vào!

Diệp Quân im lặng đứng yên tại chỗ.

Hắn đã đánh giá thấp nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ!

Vốn tưởng rằng giai đoạn đầu đối phương sẽ chỉ phái vài người đến tặng cho mình một chút kinh nghiệm, không ngờ được lại phái hẳn tu sĩ cảnh giới Đại Kiếp đến!

Hắn thuộc cảnh giới nào?

Hắn cùng lắm cũng mới chỉ đạt tới cảnh giới Phá Không mà thôi!

Còn đối phương đã phái cường giả cảnh giới Đại Kiếp tới?

Trên cảnh giới Phá Không là cảnh giới Diệt Không, phía trên là cảnh giới Địa Pháp, cảnh giới Thiên Pháp, cảnh giới Tiểu Kiếp, cảnh giới Đại Kiếp.

Cao hơn hắn năm cảnh giới!

Sắc mặt Diệp Quân hơi khó coi, mẹ nó, các ngươi thật sự đánh giá quá cao ta rồi!

Lúc này, Tịch Huyền cũng nhìn thấy nội dung của quyển trục, khi nhìn thấy cảnh giới Đại Kiếp, cô ấy hơi sững sờ, sau đó nói: “Ngươi…”

Diệp Quân nhìn về phía Tịch Huyền: “Tịch Huyền cô nương, không thể đánh lại được! Ta phải tạm tránh đi, cô cũng đi nhanh đi!”

Nói xong, hắn xoay người chạy đi.

Lúc này, đột nhiên Tịch Huyền nói: “Đến Tội Thành!”

Diệp Quân nhìn lại Tịch Huyền, Tịch Huyền trầm giọng nói: “Tội Thành có quy tắc không được ra tay, quy tắc này của Tội Thành đã kéo dài gần ngàn năm, vẫn chưa từng có người nào phá vỡ nó”.