Chương 731

Tang thành chủ vội gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Quân nhíu mày.

Tang thành chủ nói: “Diệp công tử, chuyện lần này người của bọn ta đã mạo phạm công tử, nhưng ta thật sự không có một trăm triệu kim tinh! Thế này đi, chẳng phải cậu muốn tới vũ trụ Quan Huyên sao? Ta làm chủ, cho hai người dùng trận pháp dịch chuyển miễn phí, thế nào?”

Diệp Quân bỗng hỏi: “Nếu ta làm lớn chuyện ở đây thì người đứng sau Ám Đô sẽ làm thế nào?”

Nét mặt Tang thành chủ cứng đờ.

Diệp Quân cười nói: “Nói cách khác, nếu ta làm lớn chuyện thì kết cục của ông sẽ thế nào?”

Sắc mặt của Tang thành chủ bỗng trở nên hơi khó coi!

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Tang thành chủ, Diệp Quân ta làm việc gì cũng ân oán phân minh. Hôm nay nếu ta không có thực lực thì chắc bây giờ đã trở thành một cái xác rồi. Thế nên ta sẽ không bao giờ nhân từ hay thương hại gì cho kẻ thù của ta. Nếu ông cảm thấy bực bội thì có thể gọi người sau lưng ông ra đây, ta muốn xem thử là đại lão tuyệt thế nào mà dám làm ăn bẩn như thế này!”

Tang thành chủ im lặng.

Chuyện này, mọi người đều biết nhưng không thể nói ra, đặc biệt là càng không thể để lộ danh tính người sau lưng ông ta.

Nếu làm lớn chuyện này, làm dính dáng đến vị đại lão kia… chắc chắn kết cục của ông ta sẽ thảm không thể nào thảm hơn được nữa!

Tang thành chủ nhìn Diệp Quân với vẻ mặt phức tạp, vị Diệp công tử này đa mưu túc trí quá!

Diệp Quân không phải đang ép vị đại lão của thư viện Quan Huyên kia mà là đang ép chính Tang thành chủ!

Bây giờ, ông ta tiến thoái lưỡng nan!

Như nhớ ra điều gì, Tang thành chủ lạnh lùng nhìn ông lão áo đen ở phía xa, thấy Tang thành chủ nhìn mình, ông lão áo đen tức giận: “Nhìn cái đầu ngươi ấy!”

Bây giờ ông ta không sợ nữa rồi!

Dù sao ông ta cũng không tránh được cái chết, nếu đã vậy sao phải sợ?

Nghe ông lão áo đen chửi mình, sắc mặt Tang thành chủ tái đi!

Diệp Quân bỗng nói: “Tang thành chủ, thứ cho ta nói thẳng, chắc là trong thành này không ai có thể cản được ta, bây giờ ông có hai sự lựa chọn. Một là đền bù tiền cho ta, hai là ông gọi người chống lưng cho ông tới. Nếu ông gọi người tới thì ta cũng gọi người tới!”

Tiểu Tháp bỗng hỏi: “Ngươi gọi ai?”

Diệp Quân: “Gọi đại lão còn lại ở trong tháp!”

Tiểu Tháp: “Bà ấy không…”

“Im miệng!”

Giọng nói bí ẩn bỗng nói: “Im miệng! Đồ ngốc!”

Sau khi Tiểu Tháp phản ứng lại thì hoảng hồn.

Mẹ kiếp!

Thằng nhóc khốn nạn này!

Ôi mẹ ơi!

Đúng là gặp tà rồi! Lúc nào cũng đào hố sẵn cho ông đây nhảy vào… mẹ nó, quá phi lý!

Nghe Tháp gia buộc miệng nói ra thì Diệp Quân khẽ nói: “Có thật này…”