Tần Vũ nghi hoặc nhìn Tình Nhi bên cạnh thần sắc vẫn rất bình tĩnh, tò mò hỏi:

"Nhiều yêu thú như vậy, Tình Nhi không sợ sao?"

Tình Nhi gật gật đầu, ngọt ngào cười nói:

"Có Vũ ca ca tại đây, Tình Nhi một chút cũng không sợ!"

Lúc này Cam Vân đã đi tới, thấy hai người còn có tâm tình đùa giỡn, sắc mặt lo lắng nói:

"Các ngươi nên đi nhanh đi, hôm nay có chút kì quặc, lại có nhiều yêu thú như vậy, xem ra chúng ta hôm nay lành ít dữ nhiều a! Tần Vũ huynh đệ, mau mang theo Tình Nhi rời khỏi đây đi a!"

Tần Vũ đứng thẳng, thìn thoáng qua sắc mặt khó coi của Cam Vân phảng phất lời nói này có chút nhiệt tình, thấy hắn có chút sợ hãi mới thản nhiên nói:

"Các ngươi chỉ cần để ý tới đám yêu thú, không cần quan tâm đến hai người chúng ta!"

Cam Vân lúc này cũng không có cách nào bạn tâm tới hai người thấy Tần Vũ nói như vậy cũng không tiếp tục nói nữa lắc lắc đầu nhanh chóng đến bên cạnh bọn Lão hắc!

Phía Tây thôn là một mảng thảo nguyên, phương Đông xa xa có rất nhiều Thiên liên bao quanh thôn. Thảo nguyên cực kì rộng rãi, có thể nhìn xa ngàn dặm khiến lòng người khoan khoái hẳn lên!

Nếu là ngày thường, thôn trang này có vị trí rất tốt, cuộc sống tại đây khẳng định là cực kì thoải mái, nhưng mà cho tới bây giờ thảo nguyên phía Tây cũng là con đường mang đến cái chết!

Cam Vân cùng Lão hắc sắc mặt khó coi nhìn khoảng cách của bọn họ so với yêu thú không đến hai dặm (1 dặm= 360 bước), thật sự không nghĩ ra yêu thú này tại sao lại rời bỏ đại bản doanh trên núi đánh úp xuống thảo nguyên này!

"Kì lạ thật!" Lão hắc nhìn đám yêu thú ngày càng tiến gần, hận hận nói: "Yêu thú vốn không có trí tuệ, chắc hẳn hôm nay có người chỉ huy mới có thể có chiến thuật như vậy!"

Cam Vân gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn phía trước thoáng thương cảm nói:

"Hôm nay sợ rằng chúng ta không thể thoát thân, Ưng Phong, trong chúng ta ngươi có tốc độ nhanh nhất bây giờ mau đi vào thôn đưa toàn bộ trẻ con mang đến Thạch Lâm thôn! Chúng ta ở chỗ này ngăn cản có thể cho ngươi một chút thời gian!"

Một người quay lại nhìn Cam Vân, một nam tử thân thể có chút yếu nhược lắc lắc đầu vẻ mặt cương nghị cự tuyệt nói:

"Chúng ta sợ rằng ngay cả một lần tấn công của bọn chúng cũng đỡ không được, căn bản không cách nào cứu người, chúng ta cả đời huynh đệ muốn chết thì cũng chết một chỗ!"

Cam Vân sắc mặt trầm xuống, giận dữ nói:

"Hồ đồ, trẻ con Thôn này đều là con cháu chúng ta, có thể cứu ra một người thì tốt một người, cho dù có chết cũng đáng, nếu lỗ mãng như vậy, chết có ý nghĩa gì chứ?"

Hán tử được gọi là Ưng Phong kia không có nói gì nữa, thần sắc đã kiên quyết xem ra đã quyết định cùng bọn Cam Vân chiến đấu với bọn yêu quái!

Tần Vũ chắp tay ra sau, thong thả đứng phía sau bọn người Cam Vân, những lời bọn họ nói hắn đều đã nghe hết! Sắc mặt Tình Nhi có chút buồn bã, lắc lắc cánh tay Tần Vũ, nhẹ giọng cầu khẩn nói:

"Vũ ca ca, bọn họ đều là người tốt, huynh cứu bọn họ có được không?"

Tần Vũ cười nói:

"Tình Nhi như thế nào biết bọn họ là người tốt?"

Tình Nhi gãi gãi đầu tựu hỏi một hồi, nói:

"Bọn họ cho chúng ta ăn, lại cho chúng ta chỗ nghỉ ngơi, chính là người tốt!"

Trong lòng Tần Vũ thầm khen Tình Nhi có tấm lòng lương thiện, hơn nữa sớm đã có ý định như vậy, chỉ là bây giờ chưa phải lúc ra tay, bèn nói:

"Yêu thú này rất hung mãnh, Tình Nhi không sợ Vũ ca ca gặp nguy hiểm sao?"

"Không sợ!" Tình Nhi rất vui vẻ, trên mặt lộ ra thập phần tin tưởng Tần Vũ nói: "Vũ ca ca lợi hại nhất, nếu Vũ ca ca bị thương, Tình Nhi cũng phải cùng đám quái vật màu vàng đó liều mạng!"

Nhìn đôi mắt Tình Nhi như có sắc thái mộng ảo, trong lòng Tần Vũ phảng phất như bị lay động, trong lòng như bốc lửa!

Đối với Tình Nhi, Tần Vũ đã coi là muội muội nên hết mực quan tâm, trong lòng đã thầm hạ quyết định nhất định phải mang Tình Nhi về Nhân giới, nghĩ đến Lập Nhi cũng sẽ thích một tiểu muội muội hoạt bát đáng yêu như vậy!

Một tiếng vang động trời truyền đến, bọn yêu thú đã tới trước mặt Cam Vân mấy trăm yêu thú thân thể khổng lồ tạo thành vòng tròn, khí thế cực kì kinh người!

… Phía trước là một con yêu thú cực lớn toàn thân lông bao phủ đều có kim quang loè loè, có bốn răng nanh, đôi mắt nhìn chằm chằm mọi người, một đạo nước miếng trong suốt đọng trong miệng đỏ lòm của nó!

Mỗi một yêu thú đều cao ba thước, ngoại trừ kim mao yêu thú đầu lĩnh kia ra thì đám yêu thú còn lại đều có lông màu trắng, mấy trăm con mắt phóng quang mang lập loè làm cho người ta nhìn thấy sởn gai ốc!

Cam Vân cầm trong tay một trường đao, thân thể hoá thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đón đầu Kim mao yêu thú, trường đao quét tới đâu quang mang trắng loá xuất hiện tới đó, mang theo hơi thở khó nhọc đánh về phía đầu kim mao yêu thú!

Kim mao yêu thú thấy vậy liền há miệng phát ra tiếng kêu "két két" kinh khủng, sau đó hai chân trước giơ lên, móng vuốt sắc nhọn cực lớn vồ lấy Cam Vân!

Tình Nhi mặc dù vẫn như trước không sợ nhưng nhìn thấy khí thế khẩn trương trước mắt khuôn mặt nhỏ nhắn đã trắng bệch, cánh tay nhỏ bé quấn chặt lấy tay Tần Vũ, sợ hắn rời khỏi toàn thân cực kì khẩn trương!

Tần Vũ vẻ mặt cực kì bình tĩnh quan sát bọn Cam Vân cũng Lão hắc nghênh chiến, không chút động đậy!

Phanh!

Cam Vân phảng phất như chém vào da con yêu thú, một tiếng hổ gầm nhất thời phát ra, một đạo máu tươi theo cổ tay hắn chảy xuống, bản thân hắn bị lực phản chấn cực lớn đẩy bay lại phía sau!

Đỉnh đầu Kim mao yêu thú bốc lên một ngọn hoả tinh, mặc dù một đao của Cam Vân không có ảnh hưởng nhưng khiến nó rất đau đớn liền nổi hung tính! Thấp giọng hống một tiếng, lắc lắc cái đầu, trong con ngươi phát ra một đạo hung quang giận dữ nhìn Cam Vân.

Cam Vân bị bật lại đằng sau, đôi cánh lập tức giang rộng ra cản không kí phiêu phù giữa không trung cùng yêu thú giằng co!

Bọn Lão hắc một bên cũng không có binh khí nhưng nắm tay cực kì cứng rắn! Nhất là bọn họ vốn tu luyện bổn thể, toàn thân cứng rắn cực kì, hơn nữa còn có đôi cánh sau lưng, thân ảnh cực nhanh, bóng người bay qua chỗ nào nơi đó huyết nhục đầy rẫy, cực kì oanh liệt!

Kim mao quái thú trừng mắt nhìn Cam Vân một lát toàn thân đột nhiên phát ra quang mang mãnh liệt, cái miệng đỏ ngầu chậm rãi mở ra, một khối băng tinh xuất hiện, mọi người chỉ cảm thấy toàn thân một trận lạnh toát!

Nhất là Cam Vân, khi thấy băng tinh xuất hiện trong miệng yêu thú thì phảng phất như bị điểm huyệt, chỉ thì thào nói:

"Kim mao băng thú, Kim mao băng thú... khó trách lại có Thiên tinh!"

Khi thấy băng tinh kia xuất hiện thì đồng tử Tần Vũ đột nhiên co lại, thần thức quét qua phiến băng tinh đó, trong lòng thầm chấn động, âm thầm nghĩ: "Đây là vật gì có thể cứng rắn như vậy! Còn hơn cả là dùng Huyền hoàng khí luyện chế "Tàn tuyết"!

Nếu dùng vật này để luyện khí... Tần Vũ trầm ngâm một lúc cũng là chấn kinh! Trong đầu hiển hiện hình ảnh một... siêu việt tiên thiên Hồng Mông linh bảo!

Đúng vậy, thậm chí là cao hơn cả "
Tàn tuyết"!

"
Chạy mau, Lão hắc!" Một tiếng kêu thê lương vang lên khiến Tần Vũ bừng tỉnh, đã thấy thân thể Cam Vân cơ hồ trong phút chốc đã bị băng tinh xuyên thấu, thân thể bay xa về phía sau!

Mà thanh âm mới chỉ vừa dứt trong tai mọi người! Có thể thấy được tốc độ của băng tinh nhanh kinh người!

Nghe được tiếng kêu của Cam Vân, Lão hắc hai tay nhất thời chắn trước ngực, lập lức trên người xuất hiện hơn mười vết thương mà đôi cánh của hắn nhất thời cũng bị yêu thú làm cho rách nát thoạt nhìn đã cực kì thê lương!

Trong mắt Tình Nhi mang theo lệ quang, thấy bọn Lão hắc bị thương, Cam Vân sống chết chẳng biết, cô bé cắn môi thân ảnh chợt loé lên vọt tới trước!

Mà Tần Vũ mới chỉ vừa mới bừng tỉnh, thấy Tình Nhi đã vọt lên trước trong lòng cả kinh vội vàng đánh ra một quyền phách tới phía Kim mao yêu thú!

Tần Vũ ra tay tất nhiên là không phải bình thường, tuy nói là trước mắt hắn mới chỉ là Tinh vân hậu kì, khó khăn lắm mới có thể chiến thắng Thiên nhân ba cánh (lúc trước lại nói là dễ dàng chiến thắng, hic), cũng là hắn nỗ lực phát lực mới có thể làm được. Nhưng nếu là Tinh Thần biến, nhất là lại dùng Hỗn Độn khí để tu luyện uy lực đương nhiên cực lớn!

Kim mao yêu thú thoạt nhìn cũng tương đương với Thiên nhân ba cánh thượng đẳng, có khi so với Thiên nhân bốn cánh cũng không hơn kém bao nhiêu. Thân ảnh Tần Vũ di động, trong lúc đó đã đem Hỗn Độn Tinh Thần lực hoàn toàn mở ra, năm thước quanh thân hoàn toàn bao phủ bởi Tinh Thần lực, mà trong khoảng năm thước đó hắn chính là vua!

Cho dù là tới bốn cánh, toàn thân tu vi lúc đó bạo phát trong lúc này cũng không thể phá được Tinh Thần lực do Hỗn Độn khí tạo thành này! Không có cách nào phá được Tinh thần lực đặc biệt này!

Bạch quang chợt loé lên, trong nháy mắt Kim mao yêu thú đang ngậm Cam Vân đang bị thương trong miệng quay lại nhìn Tần Vũ!

Tần Vũ cười lạnh, nếu nó đã đột phá đẳng cấp bốn cánh thì hắn cũng có chút kiêng kị nhưng nếu là ba cánh đỉnh cao thì đối với hắn mà nói không cần phải sợ hãi!

Trong chớp mắt Tần Vũ đã phi tới bên cạnh Kim mao yêu thú, một đạo quang mang loè ra nhanh như chớp, băng tinh trong miệng Kim mao yêu thú nhằm ngực Tần Vũ mà phóng tới!

Trong mắt Tần Vũ hiện lên vẻ khinh thường, trong Hỗn Độn Tinh Thần lực, tất cả đều do hắn quyết định, tuy nói hôm nay lĩnh vực mới hình thành nhưng hắn tin tưởng chỉ cần dựa vào lĩnh vực này đại ca Hồng Mông cùng nhị ca Lâm Mông chống lại hắn cũng không thể thắng!

Quả nhiên như hắn tính toán trước, băng tinh khi tiến vào phạm vi cách hắn năm thước liền không thể tiến tới, phiêu phù trong Tinh thần lực, tới trước mặt Tần Vũ thì dừng lại hoàn toàn!

Đưa tay cầm lấy băng tinh chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, da tay nhất thời xuất hiện một lớp băng, một cỗ băng khí lạnh vô cùng theo hai cánh tay trực tiếp tiến tới đan điền!