" Muốn gặp Tu La nũ vương, trừ phi bước qua xác ta!" xem ta Khuê Sanh tận đáy lòng sự trung thành cũng không có dao động, nhưng cường thế của Huống Thiên Minh lại khiến hắn một loại cảm giác vô lực

Huống Thiên Minh hừ lạnh một tiếng, đối với thành chủ Bích thành này hắn không chút nào để vào mắt, vung tay lên một đạo mông lung kim quang ầm ầm bộc phát trước mặt Khuê Sanh. Khuê Sanh không có phòng bị nhất thời bị đánh bay ra ngoài

" Ta rất hâm mộ sự trung thành của ngươi, nhưng đối với Tu La nữ vương bất quả chỉ là ngu trung mà thôi!"

Huống Thiên Minh đạp xuất một bước thân thể đã đi tới trước trăm trượng, Lãnh Diễm Phỉ theo sát phía sau. Chung quanh đại điện cơ hồ một nửa số binh lính đã bỏ đi, dù sao thủ đoạn của Huống Thiên Minh đối với chiếm thành cực kì tàn nhẫn, đi tới đâu người chết vô số, thành chủ lại càng khó thoát khỏi ma chưởng. Binh lính cũng không muốn chết ở chỗ này hơn nữa bọn họ đối với Trạc Nghiên cũng vốn không còn gì để nói

Ngoài đại điện vắng tanh không một bóng người, Lãnh Diễm Phỉ thấy vị Tu La nữ vương này lại có ngày hôm nay. Mặc dù vì Huống Thiên Minh mà cảm thấy cao hứng nhưng cũng vì Trạc Nghiên mà có một tia thở dài

Huống Thiên Minh đứng ngoài điện quát:

" Trạc Nghiên, ra đây cho ta!"

Thanh âm mãnh liệt vang vọng tại đại điện, cả toà thành khắp nơi rung lên nhè nhẹ. Một bóng người chợt loé, một nữ tử phấn y phiêu phiêu ( y phục màu hồng) xuất hiện trước mặt Huống Thiên Minh, trên người Trạc Nghiên cũng như trước mang theo khú chất khương lệ không thể hình dung nhưng sắc mặt có chút tái nhợt, chín đôi cánh hồng phía sao nhẹ nhàng rung động

" Ta còn tưởng rằng ngươi đã chạy trốn, không nghĩ tới tại đây tu luyện cự nhiên đạt tới cảnh giới chín cánh" Huống Thiên Minh đối với tiến bộ của Trạc Nghiên cũng cảm thấy cực kì khiếp sợ, dù sao từ tám cánh muốn đạt tới cảnh giới chín cánh cho dù là lợi dụng lạc ấn của Thiên thần điện cũng phải mất tới mấy trăm năm thời gian. Không nghĩ tới trong vòng mười năm Trạc Nghiên đã đột phá bình cảnh

Bất quá so với Huống Thiên Minh thì Trạc Nghiên là bị cường chế đột phá, như vậy cũng xem như không có phương thức để có thể khiến nàng cảnh giới một lần nữa tăng lên. Hơn nữa bởi vì tính cường chế, năng lượng cuồng bạo cũng khiến nàng khó có thể thừa nhận nhưng dưới tình hình hiện tại Trạc Nghiên cũng không có quyền lựa chọn

" Ngươi sợ sao? Ta hôm nay sẽ không nhịn ngươi nữa!" khuôn mặt Trạc Nghiên tái nhợt hiện lên một tia phẫn nộ sát ý, chín đôi cánh rung động, mỗt cỗ uy áp mãnh liệt truyền đến. Lãnh Diễm Phỉ không thể không cảm giác được một cảm giác bị áp chế nhưng Huống Thiên Minh tu vi bây giờ đã đạt tới á hoàng giai, hơn nữa bởi vì đối với lĩnh ngộ Thiên đạo chi nhận bước vào hoàng giai cũng chỉ là sớm muộn, áp lực của Trạc Nghiên so với hắn thì chẳng là gì

" Vậy thử xem xem!"

Huống Thiên Minh điên cuồng thét lên một tiếng, kim phát bay múa, ấn kí màu đỏ trên trán cũng sáng rực lên. Một cỗ khí thể có thể xem như bài sơn đảo hải hướng Trạc Nghiên phóng tới. Lãnh Diễm Phỉ có chút lo lắng nhìn Huống Thiên Minh sau đó chuyển thân lùi về phía sau vài chục trược, nàng biết với tu vi hiện giờ của Huống Thiên Minh muốn giết Trạc Nghiên dễ như trở bàn tay nhưng trong lòng vẫn còn có chút vướng bận

Trạc Nghiên sắc mặt trở nên âm trầm hẳn, lạnh lùng nói:

" Bích thành hôm nay sẽ là nơi an táng hài cốt của ngươi!"

Vừa dứt lời chỉ thấy linh khí trời đất chung quanh Huống Thiên Minh bỗn nhiên xảy ra biến hoá, một đạo quang mang quỷ dị không hiểu đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Trông giống như ánh sáng bị tụ lại rồi vô thanh vô tức tràn ngập sinh cơ

Huống Thiên Minh hừ lạnh một tiếng trên khuôn mặt mang theo vẻ khinh thường, một đạo kim quang bắn lên, Thiên đạo chi nhận trên cánh tay phải phát ra một tiếng âm hưởng mãnh liệt, lãnh nhận màu vàng phảng phất ẩn chứa lực lượng huỷ Thiên diệt địa trong nhát mắt đưa quang mang nghiền nát bấy

Trạc Nghiên nghiến răng, đôi mi thanh tú nhăn lại, chín đôi cánh chấn động, trước người chợt chợt phát ra bạch quang chói mắt. Mái tóc dài phiêu phiêu phía sau, một đạo kình khí âm lãnh chí cực từ trên người nàng bốc lên. Trong mười năm này Huống Thiên Minh cùng với nàng giao thủ ba lần, chiêu thức của Trạc Nghiên hắn đã nắm trong lòng bàn tay, tức thì một đạo kim quang bộc phát huyễn hoá thành tám đại kim sắc quang ảnh vô cùng đẹp mắt trong nháy mắt vây quanh Trạc Nghiên trông giống như kim trảo ( ý nói bàn tay)

" Bồng!"

Giống như âm thanh va đạp của đá, phát ra tiếng vang trầm muộn. Bạch quang do Trạc Nghiên phóng ra đã hoàn toàn tiêu tán nhưng cũng tổn hao của Huống Thiên Minh một đạo kim trảo. Trạc Nghiên sắc mặt đại biến, khuôn mặt thuần mỹ thoáng chốc vặn vẹo, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, một cỗ mông lung vụ khí bao phủ toàn thân

Bước vào cảnh giới chín cánh so với tám cánh hoàn toàn khác nhau, có thể nói một Tu La nhân muốn giết mười người Tu La nhân tám cánh, bất quá cũng chỉ là việc đơn giản. Song Trạc Nghiên đột phá cảnh giới chín cánh, mặc dù chín đôi cánh có thể chứa cường đại năng lượng nhưng tính cường chế lại khiến nàng không thể khống chế được nó. Huống Thiên Minh trong khi chiến đấu cũng cảm giác được năng lượng của Trạc Nghiên đã hoàn toàn rối loạn

" Bát bộ Tu La!" Trạc Nghiên lửa giận công tâm, hiển nhiên lực lượng cường hãn của Huống Thiên Minh đã bực nàng vào tuyệt cảnh, ầm ầm bốc lên một cỗ tà khí âm lãnh, mà tại chung quanh Trạc Nghiên tám đạo bóng đen xuất hiện giống như là từ thân thể nàng hoá ra, không ngừng gào thét. Lãnh Diễm Phỉ đứng ở xa xa đã trông thất không nhịn được thần sắc hoang mang

Huống Thiên Minh có chút nhíu mày, trên khuôn mặt chợt loé lên một tia kinh ngạc cười lạnh nói:

" Đây là cảnh giới chín cánh? Không biết tự lượng sức mình!"

Dung nhan thuần mĩ của Trạc Nghiên nay đã trạn ngập sự tức giận, nàng kế nhiệm Tu La nũ vương đã nhiều năm sau đó cũng với Huống Thiên Minh đối chiến cũng không rơi vào thế hạ phong, lại không ngờ rằng chí bảo Tu La giới Thiên đạo chi nhận này lại nằm trên cánh tay nam tử này

Mặc dù không thể cứu vãn nhưng lòng tự tôn của Trạc Nghiên quá lớn khiến cho nàng không thể chiu khuất phục, cũng chính bởi như thế cho nến mới bạo phát ra toàn bộ lực lượng của chín cánh "Bát bộ Tu La"

Tám đạo đen nhánh như bóng người lại giống như quỷ này như bao phủ cả một tầng vụ khí, trên tay chúng cầm một huyết sắc liêm đạo rất lớn sắc bén

Khí tức âm lãnh chí cực, mơ hồ trong đoàn vụ khí có thể thấy hình dáng một bộ xương cốt

Huống Thiên Minh ánh mắt thu lại, bảy đạo kim ảnh tụ lại làm một, cánh tay phải giơ cao lên, Thiên đạo chi nhận quang hoa sáng lạn. Dưới ánh sáng của cuộc chiến cả Bích thành như phát ra một cỗ khí tức nóng bỏng

Ldm trong mắt vài phần lo lắng, quỷ ảnh này mặc dù thực lực bình thường nhưng mỗi cá thể lại có thực lực tám cánh khiến nàng ẩn ẩn cảm giác được trong này nhất định phải có âm mưu

Quả không sai, sau tích tắc Huống Thiên Minh thúc dục Thiên đạo chi nhận, tám đạo quỉ ảnh đột nhiên tê hống bổ xuống tám đạo chưởng đao tựa như xé rách hư không hướng tới Huống Thiên Minh. Huống Thiên Minh giơ tay lên đỡ những không nghĩ rằng lực phản chấn lại khiến Thiên đạo chi nhận trên cánh tay hắn run rẩy

Tám đạo quỉ ảnh sau một chưởng rất nhanh vây lấy Huống Thiên Minh, Trạc Nghiên đứng sau quỷ ảnh hung hăng nhìn chằm chằm Huống Thiên Minh như là muốn nghiền hắn thành cát, nghiến răng nói:

" Bát bộ Tu La, quỷ thần khó thoát, ta hôm nay nhất định phải nghiền xương ngươi thành khói!"

Huống Thiên Minh vặn vẹo cánh tay bị đau, ánh mắt lạnh lẽo nhìn kĩ Trạc Nghiên, trầm giọng nói:

" Trạc Nghiên, chỉ có giết ngươi ta mới có thể chính thức thành Tu La vương, ngươi phải chết!"

Trải qua lần vừa rồi, Huống Thiên Minh đã nhận thấy được tám đạo quỷ ảnh cũng không đơn thuần là lực lượng giải phóng ra, hơn nữa bọn chúng mặc dù chỉ có thực lực tám cánh trung cấp nhưng hắn có cảm giác còn siêu việt hơn cả chín cánh trung cấp. Quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi nhưng đối với Huống Thiên Minh hiện tại mà nói điều này cũng không đáng là gì, một đoàn vân quang hiên lên trên đỉnh đầu, Thiên đạo chi nhận trong nháy mắt bộc phát ra khí thế kinh người

Chỉ thấy phía sau Huống Thiên Minh xuất hiện một nguyệt nhát dài đến ba trượng vừa trang trong thần thành lại vừa lộ ra một vẻ khó có thể nắm bắt quỷ dị

Những năm gần đây, Huống Thiên Minh mặc dù không như Đế Thích Thiên Thiên tư trác tuyệt có thể sáng tạo ra Thiên đế quyết dung hợp với Thiên đạo chi nhân nhưng hắn đối với Thiên đạo chi nhận lại không thể so với Đế Thích Thiên sao? Huống Thiên Minh phiêu phù trên không, dưới ánh sáng của Thiên đạo chi nhận rọi xuống trông giống như một bức tượng thần thánh làm cho người nhìn phải cúi lạy, tám đạo quỷ ảnh bốn phía tựa hồ như đã uý kị liền lui lại mấy bước, sắc mặt Trạc Nghiên càng nổi lên hắc khí

" Trạc Nghiên, ngươi còn không rõ à, ta đã dung hợp Thiên đạo chi nhận của Cha ta, ta tới là Đế quân của Tu La giới!"

Huống Thiên Minh hét lớn một tiếng, đám mây màu vàng trên đỉnh đầu chợt bộc phát biến thành một một đạo kim quang sáng lạn bắn về tám đạo quỷ ảnh. Thiên đạo chi nhận chính thức khởi động, hắc vụ xung quanh đã hoàn toàn biến mất, lồ lộ ra bên ngoài chính là tám bộ xương khô trong tay cầm liêm đao phảng phất đã nhuốm đầy máu tươi:

" Ngươi nói bậy!"

Trạc Nghiên cơ hồ lâm vào điên loạn, không để ý huy động tất cả năng lượng ẩn tàng của chín đôi cánh, tám bộ xương khô giơ liêm đao quá đầu hung hăng bổ tới đoàn kim quang kia, hai cỗ năng lượng có sự khác biệt rất lớn mãnh liệt va vào nhau phát ra khí tức huỷ diệt không cách nào tưởng tượng

Lãnh Diễm Phỉ trước tiên chính là bảo vệ chính mình, mà giờ phút này cả Bích thành đều rung chuyển, trong đại điện một cỗ hắc sắc ma vân hiện lên. Trong khi đó Lãnh Diễm Phỉ trợn mắt, tình cảnh hiện tại khiến cho nàng cứng lưỡi, cả đại điện đều đã bị biến đổi

" Thiên Minh!" Lãnh Diễm Phỉ trong nhắy mắt cảm giác được khí tức của Huống Thiên Minh, trong vụ khí mông lung, Huống Thiên Minh phiêu phù giữa trời y phục toàn thân rách tơi tả lồ lộ ra màu da cổ đồng