Không giống như ngày cô tức giận rời khỏi đây, Leyla lúc này trông giống như một cô gái trẻ dịu dàng và ngoan ngoãn.Matthias ngắm nhìn Leyla trong khi tựa người vào chiếc ghế dài.“Tôi thành thật xin lỗi vì sự bất lịch sự đột ngột này, thưa ngài.”Leyla do dự trước khi nói và cúi đầu xuống để tránh ánh mắt của anh.

Lông mi dài và dày dường như chính là nguyên nhân khiến cô trở nên dịu dàng hẳn.“Xin thứ lỗi cho tôi, nhưng tôi muốn hỏi ngài một điều...”Leyla cuối cùng cũng mở được môi sau vài giây làm ướt chúng.

Nhưng điện thoại bắt đầu đổ chuông vào đúng thời điểm đó.Matthias từ từ đứng dậy, đi ngang qua cô để nhấc điện thoại.

Có vẻ như đó là một cuộc gọi công việc về một thỏa thuận phức tạp mà anh ấy cần kiểm tra.Leyla có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy anh nói chuyện điện thoại.


Matthias điều khiển cuộc trò chuyện một cách khéo léo.

Ngay cả với nụ cười thoáng qua và cách nói chuyện nhã nhặn của anh, cô có thể nói rằng anh mang trong mình một khí chất quyền lực và phẩm giá khiến người ở đầu dây bên kia choáng ngợp.

Anh ta có vẻ là Công tước Arvis hoàn hảo, người mà mọi người đều ngưỡng mộ.Không đời nào.Cô ấy thở dài.

Việc cô nghi ngờ rằng một người đàn ông như anh ta đã lấy trộm kính của cô lúc này nghe thật lố bịch.Mình cảm thấy như đang làm điều gì đó vô ích….

Vậy thủ phạm có phải là con quạ không?Trong khi cô đang đếm xem có thể có bao nhiêu tổ quạ trong rừng, Leyla lịch sự cáo lỗi với công tước - người đang nghe điện thoại và chuẩn bị rời đi."Chờ đã."Matthias bất ngờ quay sang cô trong khi vẫn đang cầm ống nghe điện thoại.

Mệnh lệnh ngắn gọn của anh ta nghe như thể đó là của người khác.

Giọng của anh ta không hề giống giọng mà cô đã nghe khi anh ta nói chuyện điện thoại.Leyla bỗng sững người.Matthias sau đó lại tập trung vào cuộc nói chuyện của mình như thể không có chuyện gì xảy ra.Cô tìm thấy một đặc điểm khác ở Matthias von Herhardt khi quan sát anh ta.Đôi mắt anh ấy vẫn bình tĩnh mặc dù anh ấy đang nói chuyện chuyên nghiệp.

Nụ cười của anh cũng thoải mái hơn.Mặt khác, tư thế của anh ấy rất thẳng thắn.


Ngay cả khi người gọi điện thoại không thể nhìn thấy anh, Matthias vẫn giữ nguyên tư thế như thể đó là đặc điểm tự nhiên của cơ thể anh và Leyla cảm thấy một chút ngưỡng mộ.Matthias tiến đến phía trước bàn sau khi giữ cuộc gọi thêm vài phút và viết nguệch ngoạc điều gì đó xuống.Leyla lo lắng nắm lấy đôi tay đang vặn vẹo của mình sau lưng.

Vào lúc cô nghĩ anh đã quên mất sự hiện diện của cô, sự chú ý của Matthias cuối cùng cũng chuyển sang cô."Nói cho ta...""Xin thứ lỗi?""Cô muốn hỏi gì."Ánh mắt của Matthias khiến cô lo lắng nên Leyla từ từ cụp mắt xuống.“À….

Vấn đề là, cặp kính của tôi.

Tôi đang tự hỏi liệu ngài có nhìn thấy cặp kính của tôi ở bến tàu không….vào ngày tôi nhảy xuống sông.”"Ta không nghĩ là ta đã nhìn thấy nó……”Matthias từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bắt đầu tiến lại gần cô.“Có lẽ là ta đã giấu nó.”"Gì?"Đầu Leyla choáng váng."Kính của tôi.

Ngài có thực sự giấu nó không?""Cô nghĩ sao?"“Tôi không nghĩ ngài sẽ làm điều gì đó như thế.”Leyla trả lời với vẻ hơi cau mày."Tại sao?"Matthias nghiêng đầu, vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt với mái tóc đen đung đưa nhẹ nhàng trên trán.“Bởi vì… điều đó… điều đó thật thô lỗ.”Leyla co chân lại, cố gắng không lùi một bước.

Cô lấy hết can đảm để đến đây sau bao ngày cùng Kyle đào tổ quạ.Mặc dù không thích công tước nhưng ít nhất cô có thể giao tiếp với anh ta, không giống như lũ quạ.Leyla cảm thấy sẽ tốt hơn nếu nhanh chóng loại bỏ một trong hai nghi phạm, con quạ hoặc công tước.


Nhưng bây giờ cô lại không chắc chắn.Leyla không chắc liệu có phải là công tước - người có những biểu hiện bí ẩn chỉ làm cô thêm bối rối.

Cô không biết anh ta có thực sự là người mà cô có thể giao tiếp hay không.Trong một lúc lâu, họ nhìn vào mắt nhau mà không nói một lời.

Khoảnh khắc đó có lẽ sẽ kéo dài lâu hơn một chút nếu người quản gia không quay lại khu nhà phụ với một bức điện và lá thư khẩn cấp.Với đôi má đỏ bừng, Leyla đi về phía cửa sổ.Matthias liếc nhìn cô đầy ẩn ý sau cuộc nói chuyện nhẹ nhàng với người quản gia.

Leyla không thể chắc chắn vì cặp kính của cô đã mất, nhưng đôi môi đỏ mọng của anh dường như cong lên một cách tinh tế."TÔI……"Leyla mở miệng với tất cả sự dũng cảm mà cô có thể huy động được, nhưng Matthias nhanh chóng ngắt lời cô bằng cách hất cằm về phía cửa.Đó là một cử chỉ ngắn gọn nhưng lạnh lùng, cho thấy anh ta không hề coi trọng Leyla Lewellin..