Trừ bỏ max movie điện ảnh, không đến vài ngày giải Nghệ thuật Paeksang cũng kết thúc bình chọn dài đến mấy tháng. Nghệ thuật Paeksang là lễ trao giải mỗi năm một lần chiếu trên TV ở Hàn Quốc, có danh xưng là “Oscar” của Hàn Quốc. Mà Choi Ae Young bằng vào “chuyện xấu siêu tốc” trước khi có kết quả đã bị mọi người nhận định đạt giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất.

Điện ảnh không có gì hồi hộp, tương đối gay cấn là giải thưởng người mới của phim truyền hình. Năm 2008 phim truyền hình cạnh tranh kịch liệt giống điện ảnh. Một người trong nhó Girls" Generation Im Yoon Ah bởi vì đóng phim truyền hình “ngươi là vận mệnh của ta”, ở trong ngày trao giải đó liền cùng Choi Ae Young ngồi trên xe bảo mẫu đi đến nơi trao giải.

“Xin chào tiền bối.”

Kết thúc chương trình, Choi Ae Young đổi trang phục đi đến bãi đỗ xe. Vừa lên xe liền nhìn đến Im Yoon Ah ngồi trong xe cúi đầu chào mình.

“Chào Yoon Ah-ssi.” Choi Ae Young tươi cười chào hỏi Im Yoon Ah.

“Hôm nay xếp hạng thế nào?” Khởi động xe, người đại diện Yoo Ji xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Choi Ae Young liếc mắt một cái hỏi.

Mở ba lô ra, Choi Ae Young lấy ra một bình nước. Uống hai ngụm nói:“Giống hai tuần trước, đứng đầu bảng.”

“Good job!”

“Ừ.” Nghe vậy Choi Ae Young mím môi cười cười. Có thể có thành tích như vậy, mọi người đều tương đối vui mừng. Dù sao đồng kỳ Seung Ri mang đến ca khúc solo “strong baby” giai điệu thật hay. Thêm hiệu ứng của big bang, còn tưởng rằng vô vọng đứng đầu bảng...... Nghĩ đến sau khi kết thúc hai kỳ tiết mục gần đây, biểu cảm như cô dâu nhỏ của Seung Ri khiến Choi Ae Young liền ngơ người.

Gần đây thành tích ca hát và đóng phim đều thật tốt...... Hi vọng có thể tiếp tục duy trì...... Nghĩ như vậy, Choi Ae Young tựa vào trên thủy tinh xuất thần nhìn ngoài cửa sổ.

Im Yoon Ah ở một bên nhìn Choi Ae Young trầm mặc, cũng lâm vào trầm tư. Lúc tiến vào công ty trở thành thực tập sinh, chợt nghe nói qua Choi Ae Young. Xinh đẹp, trầm mặc, nỗ lực, tổng hợp lại phát triển, ngôn ngữ thiếu nữ, này đó đều là từ nói về Choi Ae Young. Thực tập sinh chưa xuất đạo sẽ vô thức lấy tiền bối cùng công ty đã xuất đạo làm mục tiêu của mình. Điểm ấy, Im Yoon Ah cũng không ngoại lệ.

Cùng công ty, so với mình xuất đạo sớm hơn hai năm, cùng là nhóm nhạc, chính mình và cô đều là nghệ sĩ công ty đẩy dời đi đóng phim. Hiện tại tiền bối...... Cùng cảm thấy khẩn trương lại không giống mình...... Trước lễ trao giải đã được mọi người nhận định có thể lấy giải thưởng dành cho người mới nhìn qua rất trấn định...... Không, phải nói là tự tin đi?

Hít sâu một hơi, Im Yoon Ah lấy lại bình tĩnh. Bất luận có thể lấy giải thưởng hay không, chính mình đều phải càng thêm nỗ lực.

*

Vừa đến nơi tổ chức, Choi Ae Young liền nhìn thấy Lee Min Ho đang nổi gần đây. Hai người tính cách không sai biệt lắm gặp mặt lần đầu......

Nhìn thấy Choi Ae Young, lại thấy cô nhìn đến bản thân liền chậc chậc ra tiếng coi như ghét bỏ. Câu chúc phúc của Lee Min Ho đến bên miệng liền thay đổi, nói: “Choi Ae Young cô chờ xem tôi lấy được giải thưởng đi!”

“Gọi tôi là tiền bối!” Bởi vì gần đây đều là phóng viên, Choi Ae Young đối với người nào đó cuồng vọng không trợn trắng mắt, chính là cười nói: “Tuy rằng không biết có thể lấy được giải thưởng hay không, nhưng là người nào đó giải thưởng dành cho người mới cạnh tranh kịch liệt sao...... Lại nói tiếp, tôi càng thích Kim Bum, nhưng mà ai bảo cậu là em trai của tôi, đành phải bỏ phiếu cho cậu.” Nói xong coi như tiếc hận chậc chậc ra tiếng.

Nghe vậy Lee Min Ho hắc tuyến. Hoá ra lúc vừa gặp mặt cô phát ra tiếng chậc chậc là vì......? Nhưng mà năm nay giải thưởng dành cho nam diễn viên mới cạnh tranh quả thật kịch liệt...... Vài vị diễn tốt đều cạnh tranh trong vòng.

“Này, cậu cũng không nên coi khinh này một phiếu, nói không chừng chính là chỉ kém một phiếu đâu?”

“Nếu có thể lấy được giải thưởng kia thật sự là cám ơn một phiếu mấu chốt của cậu! Còn có tôi lớn hơn cậu, không được gọi tôi là em trai!”

Đừng nhìn dáng vẻ Lee Min Ho cao to uy vũ, cùng bề ngoài trang mười ba, nội tâm châm chọc Choi Ae Young bất đồng, Lee Min Ho giống mèo hơi bị đùa liền dễ dàng xù lông. Điểm ấy rất giống Kwon Ji Yong, điều này -- đùa mèo đã thành thói quen Choi Ae Young luôn làm không biết mệt.

“Đã biết, ừ? Nhìn thấy đoàn làm phim. Không nói nữa, lần sau lại tán gẫu.” Nhìn thấy nhân viên đoàn làm phim, Choi Ae Young tạm biệt Lee Min Ho rời đi.

Lee Min Ho nhìn bóng lưng người nào đó quả thực vô lực châm chọc, Choi Ae Young cậu dám không ở trước mặt phóng viên ôn nhu lại lễ phép với mình?! Còn có cái gì lần sau lại tán gẫu...... Người này trả lời tin nhắn không ai lười bằng......

*

Giải thưởng Nghệ thuật Paeksang bao gồm điện ảnh, phim truyền hình, MC, cho nên ở lễ trao giải Choi Ae Young gặp rất nhiều tiền bối tuấn nam mỹ nữ, nhưng trong đó cũng có không ít tân tinh.

Lúc đi thảm đỏ, cùng với hai bên là fan thét chói tai cùng đèn flash, Choi Ae Young tươi cười đi đến phía trước. Một bên chào hỏi fan, một bên bày ra các loại tư thế nhận chụp ảnh.

Không biết nghệ sĩ sống sót trong đèn flash như thế nào...... Tóm lại Choi Ae Young cách đoạn thời gian sẽ ở ký túc xá bảo hệ thống đưa minh mục trà......

Mở màn kết thúc, đó là chính thức trao giải.

Trao giải liên tục hai giờ, hình ảnh của Choi Ae Young không nhiều lắm, đạt được giải thưởng nữ diễn viên mới mảng điện ảnh, theo thường lệ lấy được giải thưởng nói cảm nghĩ xong cơ bản chính là nhàn hạ.

Nhàm chán che miệng ngáp một cái, Choi Ae Young tựa vào trên ghế thở dài. Không phải bận quá, chính là rất “Nhàn”, hiện tại lại không có di động. Nói thật ra đã lâu không cùng Kwon Ji Yong liên hệ...... Quá tưởng niệm...... Gần vài ngày bận rộn hai người đều gửi tin nhắn xin phép.

Ngồi ở phía sau Choi Ae Young Lee Min Ho dùng lưng đụng phải chỗ ngồi, nghiêng đầu thấp giọng nói: “Này, Choi Ae Young một lát chúng ta đi chúc mừng đi?” Trong cuộc đời lần đầu tiên được giải thưởng người mới xuất sắc nhất Lee Min Ho lĩnh thưởng xong duy trì trạng thái hưng phấn.

“Không cần, một lát còn có huấn luyện vũ đạo.”

Nghe vậy, Lee Min Ho đồng tình nhìn Choi Ae Young liếc mắt một cái: “Lại là ca sĩ lại là diễn viên, thật sự vất vả.”

Choi Ae Young lườm lại liếc mắt một cái, yên lặng nuốt xuống châm chọc. Đứa trẻ ngốc...... Cái này gọi là nhiều phương diện...... Tuy rằng mệt mỏi, nhưng có thể lớn kéo nhân khí.

*

Kết thúc một ngày, Choi Ae Young trở lại ký túc xá. Vừa định đi rửa mặt, nhận được tin nhắn của Yoo Ji.

“Nhớ kiểm tra và nhận bưu kiện, về hành trình an bày tháng sau. Không rõ chỗ nào call tôi.”

Xem xong tin nhắn, Choi Ae Young giựt giựt khóe miệng. Chẳng lẽ hành trình tháng sau rất nhiều? Không thể thông qua tin nhắn gửi đi, phải thông qua bưu kiện?

Mở máy tính, nhìn đến bưu kiện, dày đặc chữ lập tức vào mi mắt. Di chuột nhìn xuống dưới, tập luyện vũ đạo, phỏng vấn kịch bản mới, thu tiết mục, còn có vài CF......

Nhìn lướt qua, tầm mắt Choi Ae Young lưu lại ở một cái lg quảng cáo, 2BG cùng big bang hợp tác quảng cáo? Giờ khắc này Choi Ae Young rất muốn rơi nước mắt, chỉ có thể dựa vào công tác gặp người yêu thật khổ? Hơn nữa cơ hội này còn rất ít ngẫm lại liền càng cảm thấy khổ bức......

*

Tiếp nhận kịch bản “di sản sáng lạn”, chậm rãi lật xem đến cuối, Choi Ae Young cảm khái khép lại kịch bản. Thật sự là khoa trương lại giả tạo, nhưng mà căn cứ thị trường gần vài năm gần đây, phim Hàn chính là như vậy, đánh giá cao. Hơn nữa này PD là người trước kia đạt được vài giải thưởng “phong chi họa viên” phó đạo diễn đi?

Tổng hợp lại, giống như không sai.

Căn cứ thời gian, có thể nhận được bộ phim này đi tham gia phỏng vấn. Nhưng mà gần đây bận không thở nổi...... Vốn đang cho rằng bận qua tháng này có thể nghỉ ngơi...... Nghĩ đến đây, Choi Ae Young hung hăng vò đầu, hiện tại lại bận rộn lại không thể lơi lỏng.

Giống mọi lần, lúc phỏng vấn căn cứ nhân vật trang điểm. Ngựa quen đường cũ biểu diễn, tự nhiên mà nhập nhân vật. Kết thúc phỏng vấn Choi Ae Young thấy vô lực, cô đến cùng là đóng phim hay ca hát......

Qua vài ngày Choi Ae Young nhận được thông tri, lúc đó ý tưởng đầu tiên chẳng phải -- a, có thể được nữ nhân vật chính này thật tốt, mà là -- vừa muốn bị Kwon Ji Yong kia châm chọc thôi...... Tỷ như, Choi Ae Young em nên chuyển sang đóng phim đi!

Nghĩ đến đây, Choi Ae Young nhịn không được bật cười.

“Em nhận kịch bản mới.^ ^” Mặc dù biết sẽ bị châm chọc, Choi Ae Young vẫn là chia sẻ tin tức không được tốt lắm này với người yêu, gửi tin nhắn.

“Này, Choi Ae Young em triệt để sai lệch.”

Ghi âm xong, vừa kết thúc thu ca khúc Kwon Ji Yong nhìn đến Choi Ae Young gửi tin nhắn lập tức nhắn lại.

Hai người hàn huyên vài câu, đó là đều tự xếp vũ đi. Kwon Ji Yong xem tin nhắn cuối cùng dương môi cười cười. Tuy rằng sau khi yêu nhau không có bao nhiêu thời gian chạm mặt, nhưng đều là nghệ sĩ ngược lại có thể càng thêm hiểu cho đối phương.

Không phải không muốn cùng người yêu ở cùng nhau, cũng không phải không nhớ người, nếu có thể...... Hi vọng hai người bận rộn có thể ở cuối cùng có cùng độ cao sóng vai.

“Xem hyung cười thành như vậy, là Ae Young noona sao?” Seung Ri đổi quần áo, đi đến phòng tập liền nhìn đến Kwon Ji Yong hồ hồ cười ngốc.

“Ừ.”

“Thật lâu không thấy Ae Young noona, nhưng mà vài ngày tới muốn cùng nhau quay chụp Cf thật cao hứng đi?”

Kwon Ji Yong lườm Seung Ri liếc mắt một cái: “Từ đâu đến nhiều vô nghĩa như vậy.”

“......”

Ngày quay quảng cáo, cho cô một kinh hỉ đi? Nghĩ đến không lâu sau...... Kwon Ji Yong cau mày thở dài.

*

Quay chụp lg cyon.

Trên sân khấu cầm di động theo âm nhạc cả trai lẫn gái đúng là 2 brave girls cùng big bang. Theo MC, Mong Ea solo dần dần náo nhiệt, bởi vì điện ảnh sắp tới bị mọi người xem trọng Choi Ae Young minh tinh điện ảnh, sau Dong Bang Shin Gi nhóm nhạc thần tượng big bang. Quảng cáo này là từ hai nhóm cùng hợp tác quay chụp, hơn nữa lấy “lollipop” của big bang làm nhạc nền.

“Vừa rồi trạng thái của mọi người cũng không sai, vũ đạo thứ ba một lần nữa.”

“Được.”

Quay chụp vài tổ vũ đạo, không ngừng sửa chữa cùng bổ sung, cuối cùng quay chụp kết thúc hai nhóm đều nhẹ nhàng thở ra.

Ở trong phòng hoá trang thay xong quần áo, Dae Sung nhìn đến mọi người thật vất vả ở cùng nhau, đề nghị nói: “Muốn đi liên hoan không?” Nói xong, ánh mắt chế nhạo không ngừng ở trên người Choi Ae Young cùng Kwon Ji Yong quét qua.

Kwon Ji Yong ôm vòng eo Choi Ae Young khí phách nói: “Các cậu đi ra ngoài đi, nhớ tối nay trở về.”

Mọi người:......

Choi Ae Young hơi hơi đỏ mặt dung độc thủ ở bên hông của Kwon Ji Yong: “Đừng nghe anh ấy nói bậy, chúng ta cùng đi......” Còn chưa nói xong, Kwon Ji Yong lấy khăn quàng cổ vây miệng Choi Ae Young...... À không, trên cổ, thành công chặn đứng Choi Ae Young nói xong lại đội mũ.

“Như vậy chúng ta đi trước.” Nói xong liền lôi kéo Choi Ae Young hướng cửa đi đến.

“Ách...... Đi cẩn thận.” Mong Ea giơ tay nhìn bóng lưng hai người vẫy vẫy, quay đầu nhìn về bốn người còn lại: “Chúng ta hiện tại đi đâu ăn cơm? Bụng sắp chết đói.”

“Tuy rằng tôi lý giải bọn họ thật lâu không gặp mặt cần thế giới hai người, nhưng là......”

“Nhưng là, chúng ta muốn đi đâu vượt qua đêm dài này?”

“Này!” Mong Ea ở trên đầu Seung Ri gõ một cái: “Tư tưởng của cậu rất xấu xa! Cơm nước xong phải đi ký túc xá các cậu. Tôi muốn đón Ae Young trở về!”

“......”

*

Đi ra trước toà nhà, Kwon Ji Yong đứng ở trước mặt Choi Ae Young bỏ khăn quàng cổ ra, lại đè vành nón, vừa lòng gật gật đầu.

“Khụ khụ, anh muốn buồn chết em sao?” Choi Ae Young trừng mắt nhìn Kwon Ji Yong liếc mắt một cái: “Hiện tại sắc trời đều đã tối, hẳn là sẽ không khiến cho người khác chú ý đi?”

“Này, hẹn sẽ vạn vô nhất thất.”

Nghe được hai chữ hẹn hò, biểu cảm bị khăn quàng cổ che lấp Choi Ae Young một đường đều là tâm tình tốt dương khóe môi.

Đi vào một nhà hàng, hai người tìm được vị trí hẻo lánh ngồi xuống. Đang chờ đợi đưa đồ ăn, Kwon Ji Yong đang ngồi đối diện đến bên người Choi Ae Young. Nắm mũi Choi Ae Young, Kwon Ji Yong cười nói: “Luôn luôn nói muốn anh, hiện tại nhìn thấy người thật có phải thật vui vẻ hay không?”

“Này.” Choi Ae Young bị tay Kwon Ji Yong tác quái, vì thế cũng nắm mũi mỗ long nói: “Rõ ràng là anh cả ngày nói muốn em đi? Còn không mau buông tay ra......”

“Không cần!”

Cười đùa, phục vụ đưa bữa ăn lên: “Xin mời dùng cơm, khách nhân.”

“Cám ơn.”

Kwon Ji Yong cầm lấy vòng cổ cúi ở trước mặt Choi Ae Young: “Đương đương làm ~ vòng cổ đôi ~”

Choi Ae Young còn chưa nhìn kỹ vật trong đồ ăn là gì, nháy mắt thấy hoa mắt.

Nhìn đến vòng cổ, Choi Ae Young bật cười: “Phía dưới kia là mèo sao?” Có chút giống vòng cổ lúc trước cô muốn đưa cho Kwon Ji Yong làm quà sinh nhật.

“Ừ, anh đến giúp em đeo.” Kwon Ji Yong ôm Choi Ae Young mang vòng, kì thực cọ khăn quàng cổ đi trộm hương. Mới vừa ở vành tai Choi Ae Young cắn, liền nhận trấn áp: “Này, anh thành thật cho em!”

“Nhưng mà lại nói tiếp, ngày đó sinh nhật anh em quả thật chuẩn bị quà. Cùng vòng cổ này có chút giống, nói ngày đó sẽ không là bị anh...... Nhặt được?” Không nghĩ để Kwon Ji Yong lo lắng, Choi Ae Young chỉ nói là mất quà.

“Sinh nhật? Quà?”

Không cùng một tầng song với Choi Ae Young, Kwon Ji Yong nuốt nước miếng. Anh nghĩ đến ngày đó hai người kiss trên ghế dài. Để sát vào đầu Choi Ae Young, Kwon Ji Yong hơi hơi mân mê miệng bất mãn nói: “Này, ngày đó quà của em có lệ như vậy, anh muốn bồi thường.”

“Có lệ? Bồi thường?” Choi Ae Young cầm lấy một vòng cổ khác thay Kwon Ji Yong đeo: “Anh muốn bồi thường gì?”

Nghe vậy, Kwon Ji Yong dựng thẳng ngón trỏ cười tủm tỉm chỉ vào môi.

Choi Ae Young giựt khóe miệng nhét một miếng bánh rán vào miệng Kwon Ji Yong: “Trước công chúng, ăn cơm ăn cơm!”

Miệng nuốt xuống bánh rán, Kwon Ji Yong cũng nhét một miếng bánh rán vào miệng Choi Ae Young.

“Này......”

Hai tháng mới chạm mặt một lần, trong cười đùa vượt qua.

Mặc kệ nói như thế nào, có thể nhìn thấy mặt thật sự tốt lắm.