Lạc Dư ngây ra, song tu ? Lạc Dư nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ma Thiên Vũ, ngươi điên rồi.

Ma Thiên Vũ cười ,nụ cười có chút cuồng dã nói:

- Đúng vậy, ta điên rồi, điên rồi, ta yêu ngươi đến phát điên.

Nói xong liền không thèm quan tâm đến sự phản kháng của cậu, hắn kéo Lạc Dư lại gần hung hăng hôn lên môi cậu.

Lạc Dư mím chặt môi, Ma Thiên Vũ cười lạnh. Một tay hắn giữ lấy cổ Lạc Dư một tay luồn vào trong y phục của cậu hết nhéo nhéo hạt đậu đỏ trước ngực lại xoa xoa tiểu bánh bao bé nhỏ của Lạc Dư.

Lạc Dư cứng đờ, cảm giác tê dại khiến cơ thể cậu run lên, miệng không khống chế được mà phát ra âm thanh ám muội:

- aa ~a...

Lạc Dư vừa mở miệng, Ma Thiên Vũ lập tức bắt lấy cơ hội đưa lưỡi vào trong khoang miệng cậu càn quét, đem hương vị chua chua ngọt ngọt chỉ thuộc về một mình Lạc Dư nuốt hết.

Lạc Dư bị Ma Thiên Vũ hôn đến mơ hồ, mắt cậu lóng lánh ánh nước có chút mơ mơ hồ hồ nhìn khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt của Ma Thiên Vũ mấp máy môi, ngắt quãng nói:

- Thiên Vũ, đừng như vậy, dừng lại

Ma Thiên Vũ lúc này làm sao có thể dừng lại được chứ, hắn thở dốc, hôn lên mắt Lạc Dư khẽ nói:

- A Dư, ngoan ngoãn thuộc về ta đi.

Lạc Dư lắc đầu:

- Ta không muốn...ta...

Ma Thiên Vũ không để cậu nói hết đã một lần nữa chặn miệng cậu lại, hắn không muốn A Dư từ chối hắn, A Dư chỉ có thể thuộc về một mình hắn.

Càng nghĩ như vậy, Ma Thiên Vũ càng cảm thấy không chịu nổi, vật bên dưới hưng phấn đến phát điên.

" xoẹt"



Ma Thiên Vũ dùng lực xé tan y phục của Lạc Dư, hắn dùng miệng ngậm lấy một khỏa đậu đỏ nhẹ nhàng nhay cắn, Lạc Dư há miệng thở dốc, cả người cậu đỏ bừng như tôm luộc tiểu Lạc Dư cũng không nhịn được kɧօáϊ cảm kì lạ mà ***** **** .

Ma Thiên Vũ bắt lấy tay Lạc Dư chạm vào khố gian của mình, khàn khàn nói:

- A Dư, chăm sóc nó thật tốt, lát nữa nó sẽ thỏa mãn ngươi a.

Mặt Lạc Dư đỏ bừng, tay cậu bị Ma Thiên Vũ cưỡng ép chạm vào thứ to lớn nóng bỏng của hắn, kϊƈɦ cỡ của nó khiến sắc mặt Lạc Dư thay đổi, cái thứ này của hắn vừa to vừa dài, nó mà đi vào bên trong cậu không phải muốn đâm chết cậu sao.

Năm Lạc Dư 15 tuổi đã phải học mấy thứ quan hệ này rồi, ở đây 15 cũng đã chuẩn bị thành thân rồi. Cậu đương nhiên biết thứ này của Ma Thiên Vũ sẽ cho vào đâu, chỗ đó của cậu nhỏ như vậy nhất định không vừa a.

Lạc Dư run rẩy, nước mắt cũng rơi xuống:

- Thiên Vũ, ta... ta dùng tay giúp ngươi, chúng ta không cần làm đến bước cuối được không .

Tay A Dư thật mềm mại, Ma Thiên Vũ đang hưởng thụ kɧօáϊ cảm do tay Lạc Dư đem lại thì nghe thấy câu nói này của cậu, Ma Thiên Vũ nhếch miệng:

- Vậy phải xem năng lực của A Dư a.

Lạc Dư thấy hắn nói vậy thì cắn răng tay bắt đầu di chuyển, thật to nhưng cũng thật xấu, hơn nữa còn có cả mùi nữa, Lạc Dư bĩu môi nhìn xuống cái của mình, tuy hơi nhỏ nhưng rất sạch sẽ khả ái a.

Lạc Dư nhăn mũi, mùi thật nồng, cậu làm theo những gì trong sách lúc trước mẫu thân cậu đưa cho, thử di chuyển lên xuống, cậu thấy vẻ mặt hưởng thụ của Ma Thiên Vũ thì thở nhẹ ra tiếp tục an ủi tiểu Thiên Vũ. Tay Lạc Dư đã mỏi nhừ nhưng Ma Thiên Vũ vẫn không chịu phóng xuất. Hắn tựa vào thành giường thở dốc hưởng thụ Lạc Dư ở bên dưới hầu hạ, đột nhiên cậu dừng lại khiến hắn có chút bất mãn, mở mắt ra thì thấy khuôn mặt nhăn nhó của cậu nhìn chằm chằm tiểu Thiên Vũ của hắn.

Ma Thiên Vũ bật cười:

- Không được.

Lạc Dư cứng họng ấp úng:

- Ta, ta..

Ma Thiên Vũ cười nham hiểm bắt lấy Lạc Dư, nói:

- Không được vậy thì vào chuyện chính đi.

Không để Lạc Dư kịp phản kháng thì Ma Thiên Vũ đã đẩy cậu xuống giường, bàn tay không an phận sờ mó khắp nơi, tay hắn từ từ đi xuống phía dưới, đên khi chạm tới một nơi ướt sũng thì ngây người:

- A Dư, ngươi ướt rồi.



Hắn ghé vào tai Lạc Dư cười sung sướиɠ nói, A Dư có phản ứng với hắn. Ma Thiên Vũ thích thú nhìn sắc mặt đỏ bừng của cậu, tay vẫn không ngừng lại mà thăm dò vào sâu hơn, A Dư đã đủ ướt rồi a, không cần màn dạo đầu cũng không sao.

Hắn bắt lấy hai tay Lạc Dư giơ qua đầu nói:

- A Dư, ta muốn vào, ngươi cố nhịn một chút.

Hắn thật sự không chịu được nữa rồi, Ma Thiên Vũ cầm lấy tiểu Thiên Vũ không một chút do dự đâm thẳng vào.

- Aaa,

Lạc Dư hét lên, đau, đau quá....

Ma Thiên Vũ thở nhẹ ra một hơi, thật thoải mái, hắn hôn lên môi Lạc Dư :

- Ngoan, Lạc Dư, rất nhanh sẽ không sao đâu.

Lạc Dư đấm vào người hắn nói:

- Không sao cái con khỉ.

Người cậu bị sẻ đôi rồi có biết không, Ma Thiên Vũ thấy cậu vẫn có sức lực đi mắng mình thì cười nói:

- Xem ra A Dư vẫn còn rất tốt a.

Hắn bắt đầu động, mỗi một lần đều đâm vào nơi sâu nhất khiến Lạc Dư há miệng nhưng chỉ phát ra được những tiếng " a~ a" ngắt quãng.

- A Dư, A Dư....

- Thích quá...ưm.... thoải mái..

Kɧօáϊ cảm khiến Lạc Dư không còn là chính mình nữa, những tiếng kêu ɖâʍ đãng, ngọt lịm của cậu làm cho Ma Thiên Vũ càng thêm điên cuồng, ra sức đưa đẩy tung hoành trong cơ thể cậu.

Từ tối đến sáng rồi lại từ sáng đến tối, Ma Thiên Vũ vẫn ra sức đem Lạc Dư làm đến khi cậu ngất đi vẫn chẳng chịu dừng lại, cuối cùng hắn mổ mổ vào môi cậu nhẹ giọng:

- A Dư, nhận lấy của ta...