Thẩm Manh đại khái là cảm thấy hắn nhất định là tên điểu ti chết oanh oanh liệt liệt nhất trên đời. Chết do nổ gas.
.....
Hoàng tráng vờ lờ, cả căn nhà đều nổ luôn đấy, nổ tan tác thành tro bụi luôn, oanh oanh liệt liệt lẫm lẫm hùng hùng hoả hoả luôn. So với nhiều đồng nghiệp điểu ti trạch nam chết già chết trượt vỏ chuối gì đó thì hắn thật đúng là tốt số. Ít nhất lúc chết đi hắn còn được nổi tiếng. Tưởng tượng đến tờ báo ngày mai tiêu đề đầu tiên là (Thanh niên xấu số chết do nổ bình gas) thì không khỏi thấy buồn cười. Người thân của hắn đọc được hẳn cũng sẽ thở phào nhẹ nhõm lắm, ai thèm quan tâm một đứa con riêng ăn bám Thẩm gia chết ra sao chứ? Bớt đi hẳn được một cái miệng ăn, sao lại không vui cho được.
Cười chán chê, Thẩm Manh mới bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn chết rồi cơ mà, tại sao vẫn suy nghĩ được. Thẩm Manh cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt là một mảnh trắng xoá cùng một màn hình lập thể 3D màu xanh to đùng trước mắt. Cúi đầu nhìn xuống dưới thân liền thấy cả người đang lơ lửng.
Đây là tiết tấu biến thành hồn ma??? Vậy hắn có phải là đang ở âm phủ hay không? Trông cũng không đáng sợ cho lắm, phim truyền hình gì đấy đúng là gạt người mà. Thẩm Manh lần đầu trải nghiệm cảm giác làm ma, vui vẻ bay đi bay lại quanh màn hình lớn. Thẩm Manh nhìn thế giới trắng xoá vô tận, trong lòng nổi lên hứng thú muốn bay ra xa hơn thì bị một thứ gì đó húc một phát vào sau lưng khiến hắn suýt hộc máu. \(º □ º l|l)/
Hự
Thẩm Manh xoa xoa cái lưng hơi đau, quay người nhìn lại cái thứ chết tiệt vừa đâm hắn liền thấy đối phương mắt đang xoay vòng vòng, lắc lư giữa không trung. Là một cục bông gòn lắc lư giữa không trung.
Thẩm Manh: ( ̄¬ ̄)
Nhìn ngon vãi.
Thẩm Manh có một sở thích nho nhỏ là ăn đồ ngọt, hắn siêu thích đồ ngọt. Mỗi lần ăn đều cảm giác được hạnh phúc cực kỳ ngọt ngào. Cũng có một phần là ảnh hưởng từ mẹ hắn, mỗi ngày bà đều làm cho hắn một cái bánh ngọt nhỏ nhưng rất ngon, lại không quá ngấy. Ăn vào đều thấy xung quanh là một màu hạnh phúc. Cho nên khi thấy cục bông gòn phấn hồng nhỏ hắn liền kìm lòng không đậu mà liên tưởng đến kẹo bông mà chảy nước miếng
Cục bông gòn lắc lư một lúc liền bị hai bàn tay tóm lấy, kéo kéo mặt của nó. Vừa mở mắt ra liền thấy khuôn mặt phóng đại của Thẩm Manh cùng ánh mắt phát sáng đang chảy nước miếng nhìn chằm chằm nó liền mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy ròng ròng. Mặt bị kéo đau liền kêu lên:
[Ký chủ đáng ghét, mau bỏ bàn tay ra khỏi bổn hệ thống.]
Âm thanh rõ ràng là đang cáu giận mà lại nhuyễn nhu, thành ra chẳng có sức uy hiếp nào cả. Đáng yêu hết sức, Thẩm Manh nghe vậy càng ra sức nhéo nhéo mặt bông gòn khiến nó ứa cả nước mắt mới chịu bỏ qua.
"Thế, ngươi là ai? Đây là đâu?"
Cục bông gòn lắc lắc, phồng mang trợn má bay cao hơn Thẩm Manh, hừ hừ nói:
[Bổn hệ thống chính là hệ thống xuyên nhanh BingBong. Ký chủ chính là đã chết rồi, đáng nhẽ đã theo diêm vương đi bàn chuyện nhân sinh rồi đi uống trà ở tầng địa ngục nào rồi. Là bổn hệ thống nhân từ mới cứu rỗi ký chủ ngu ngốc mà ký chủ dám nhéo ta, thật đáng ghét.]
Thẩm Manh suy tư, ngẫm ngẫm. Hắn hẳn là đã chết rồi, còn bị cái cục bôn... à Bingbong kéo vào cái không gian trắng xoá này. Là một trạch nam nhiều năm, hệ thống gì đó không còn quá mới lạ với hẳn. Nhưng không ngờ vận cứt chó này lại rơi đúng đầu hắn. Đúng là sướng. Thẩm Manh ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng sớm gợn sóng dữ dội.
Hệ thống a, siêu cấp bàn tay vàng a = mỹ nữ chân dài, đỉnh cao nhân sinh a. Thẩm Manh càng nghĩ càng phấn khích, nước miếng càng được dịp chảy ra.
[Ký chủ, ngài chảy nước dãi.]
Bingbong rùng mình nhìn Thẩm Manh thoát tuyến suy nghĩ bay cao bay xa, hảo tâm nhắc nhở. Thẩm Manh giật mình, đưa tay lên miệng quệt quệt thế nhưng ướt cả bàn tay khiến hắn không khỏi xấu hổ, khụ khụ hai tiếng nói lảng sang chủ đề khác.
"Vậy giờ tao phải làm thế nào ?"
Trên màn hình xanh xuất hiện một dãy số liệu cùng với vài quy tắc, lần lượt hiển thị từng chỉ số của Thẩm Manh:
Ký chủ: Thẩm Manh
Tuổi: 21
Ngày sinh: 25/6
Cung Hoàng Đạo: Cự Giải
Nhóm máu: B
Giá trị Nhan sắc: 66
Giá trị vũ lực: 30
Giá trị IQ 110/200
Kỹ năng: viết truyện, lười, giao tiếp bằng tiếng Anh.
Tình yêu: 0
Mảnh linh hồn: 0
Hệ thống: BingBong
Bingbong bay bay trước những dãy số liệu, chỉ dẫn:
[Đây là những số liệu của ký chủ, sau khi xuyên qua các thế giới ký chủ sẽ thu thập mảnh linh hồn. Ngài còn gì hỏi không?]
Thẩm Manh nhìn các giá trị của mình, không khỏi
/_\
Tại sao các giá trị của hắn lại thấp như vậy, còn yêu đương là cái mẹ gì? Khinh ông ếu có người yêu à?
Tự rủa thầm trong lòng một lúc, Thẩm Manh bất lực thở dài:
"Cần thu bao nhiêu mảnh thì hoàn thành nhiệm vụ? Nhiều quá thì khỏi đi, tao chết luôn cho vừa lòng."
Bingbong: [(*^.^*) chỉ cần 5 mảnh, chỉ 5 mảnh ngài liền có thể sống lại, còn được tặng kèm theo một phúc lợi cực lớn.]
Thẩm Manh ngạc nhiên, chỉ 5 mảnh thôi sao, đây chẳng phải là tự dâng đến cửa cho hắn à? Lại còn được phúc lợi lớn nữa. Nghĩ thế nào cũng là hắn được lợi:
"Quất luôn, tao phải làm gì?"
Nhìn bộ dáng tham tài của Thẩm Manh, BingBong hừ hừ hai tiếng, đơn giản nói sơ lược:
[Ngài phải xuyên qua các thế giới, nuôi lớn nam chính lúc còn nhỏ, đảm bảo cho y đi lên đỉnh nhân sinh, thu thập đủ mỹ nữ hậu cung, bàn tay vàng các loại liền được tính là hoàn thành nhiệm vụ.]
Thẩm Manh suy tư một lát, cảm thấy không có vấn đề gì liền gật đầu đồng ý:
"Ok, Tiểu Hừ, bắt đầu đi."
BingBong nghe Thẩm Manh gọi mình là Tiểu Hừ lập tức tạc mao, gào lên:
[Bổn hệ thống không phải Tiểu Hừ, Tiểu Hả gì hết, là BingBong, BingBong, ngài nghe thủng chưa?]
Thẩm Manh: "Được rồi Tiểu Hừ, đi thôi."
BingBong: [Hừ]
Thẩm Manh cảm thấy cả cơ thể nhẹ bẫng, linh hồn bị một lực hút cực mạnh hút vào, cả cơ thể choáng váng mà ngất đi, khi tỉnh dậy đã là một quang cảnh khác.