Sáng nay chỉ có ba tiết dạy, thu dọn tài liệu vào cặp táp xong, Phan Hoà liền nhớ đến khuôn mặt tái nhợt của cô, không biết cô bé đã khá hơn chút nào chưa?! Nghĩ vậy, hắn cũng không gấp gáp trở về phòng giáo viên mà đi thẳng tới phòng y tế. 

Xa xa nhìn thấy tấm biển báo vắng, đôi mày của Phan Hoà gắt gao cau lại. Chả lẽ bệnh của cô bé này đột nhiên trở nặng, phải đưa đến bệnh viện?

Đi nhanh tới cửa phòng y tế, Phan Hoà đưa mắt nhìn về hướng giường bệnh trước khi đi đã đặt cô nằm xuống.

Nơi đó hoàn toàn trống không. 

Lại quan sát chung quanh phòng một lượt, trong phòng thật sự không có một bóng người.

Phan Hoà làm sao cũng không ngờ, ngay sát bức tường gần cửa ra vào, cô học sinh nhỏ lớp anh đang bị một gã bác sĩ biến thái mãnh liệt thao đến chết đi sống lại, dòng tinh dịch hoà với dâm thuỷ chảy từ bắp đùi trượt xuống sàn nhà, đọng thành một vũng chất lỏng dơ bẩn.

Đứng yên một hồi, Phan Hoà đưa tay lấy chiếc điện thoại ra, tính toán gọi điện cho Hà Thành lại chợt nhận ra là hắn không có lưu số điện thoại của người này. 

Chắc thầy Vạn có số điện thoại của gã.

Bỏ điện thoại vào túi, Phan Hoà tức tốc đi về phòng giáo viên.

Nghe thấy tiếng bước chân đi xa của hắn, Hà Thành nắm chặt hai cánh mông nhỏ của cô ra vào hơn chục lần nữa mới thoả mãn bắn tinh lấp đầy hoa huy*t. 

Đã từng làm rất nhiều chuyện xấu xa như vầy, gã rất thuần thục móc ra một trái trứng tình thú để vào cửa huyệt đang mấp máy chưa kịp khép lại, sau đó từ từ đẩy vào sâu bên trong, ngăn chặn tinh dịch chảy ra ngoài.

"Ngoan ngoãn hàm chứa nó, về nhà mới được lấy ra biết không?!"

Hài lòng nhìn cái đầu nhỏ gật gật, gã lại lấy một cái khăn ném tới chỗ cô.

"Mau lau sạch dâm thuỷ của cháu đi. Thật là tiểu tiện nhân, nhỏ như vậy mà bắn nước lại không ít tí nào."

Vừa châm chọc, gã vừa nhàn nhã rót một tách trà nhâm nhi. 

Năm phút trôi qua, chuông điện thoại trong túi gã reo lên, không cần xem cũng đoán được là ai.

"A, ai vậy?

Chào thầy, em ấy truyền nước xong thì đã khoẻ hơn nhiều rồi. Em ấy nói với tôi là chưa ăn sáng, cho nên mới đóng cửa phòng y tế dẫn em ấy đi ăn.

Tôi và em ấy vừa về phòng đây, thầy lo lắng như vậy có thể qua xem."

Mùi vị tình dục trong phòng đã bị hộp hương an thần của Hà Thành đánh tan đi khá nhiều, nếu không tinh ý, chắc chắn sẽ không phát hiện, cất tấm biển đi, gã mở to cửa đón Phan Hoà vào phòng.