Gần đây, hệ thống dường như mang tin xấu nhiều hơn là mang lại tin tốt. Quinn đã có cảm giác rằng từ Ngạ quỷ nghe chẳng gì tốt lành, nhưng hiện tại thì Peter có vẻ ổn và Quinn quyết định gác lại những lo lắng của mình.

"Vẻ mặt của cậu bị sao vậy?" Peter lo lắng nói.

“Ồ, không có gì, tớ chỉ nghĩ có lẽ chúng ta nên ghi lại điều này vào một mảnh giấy hoặc thứ gì đó để cậu nhớ những gì tớ nói với cậu,” Quinn trả lời.

Sau đó cậu đi đến bàn của mình và lấy ra một mảnh giấy từ ngăn kéo của mình. Vorden và Peter đang chồm lên vai cậu để xem cậu đang viết gì. Đầu tiên Quinn đặt tên của mình ở trêи cùng và bên cạnh viết từ: Ma cà rồng.

Sau đó cậu liệt kê tất cả những điểm mạnh và điểm yếu mà cậu có. Siêu sức mạnh, khả năng hồi phục bất thường và khả năng nhìn thấy trong bóng tối. Cậu cũng liệt kê ra những quyền năng mà cậu có cùng với nó.

Sau đó, bên dưới với một dòng phân nhánh từ trêи xuống, cậu viết tên của Peter và viết từ Ngạ quỷ.

"Tớ là một Ngạ quỷ?" Peter nói khi nhìn vào chữ. "Từ này có nghĩa là gì?"

"Đầu tiên, cậu có cảm thấy Peter khác biệt gì không, hoặc có bất cứ điều gì thay đổi như giọng nói trong đầu cậu hoặc những điều kỳ lạ trong tầm nhìn của cậu." Quinn đang cố gắng xem liệu Peter cũng có một hệ thống hay không, nhưng cậu không cần phải tự mình tìm hiểu vấn đề khó khăn này.

"Ngoài việc cơ thể tớ cảm thấy tốt hơn, không có bất kỳ thay đổi nào khác."

"Còn năng lực của cậu?" Vorden hỏi. “Tớ nhớ khi Quinn hỏi tớ có muốn biến thành Ma cà rồng không, cậu ấy nói rằng tớ sẽ mất dị năng của mình.”

Peter sau đó nhanh chóng đi đến bàn của mình, nơi cậu luôn có một quả bóng đất nhỏ để luyện tập, cậu ta cầm nó trêи tay và cố gắng làm những gì cậu thường làm, nhưng không có gì cả. "Nó không có gì xảy ra, tớ thực sự không có dị năng nào cả!" Peter hoảng hốt nói.

"Bình tĩnh." Quinn ngắt lời: "Đừng lo lắng về điều đó quá, mặc dù dị năng của cậu không còn nữa, cậu vẫn có thể học một cái mới. Chúng ta chỉ cần tìm một cái tương thích như cuốn sách bóng tối của tớ."

"Ý cậu là tớ có thể có năng lực như cậu?" Peter hỏi.

Quinn bắt đầu cười một cách lo lắng.

"Thật không may sau khi biết được dị năng đã bị phá hủy bởi một con thú." Vorden nhanh chóng ngắt lời.

“Dù sao, hãy để tớ cố gắng giải thích tất cả những gì tớ biết,” Quinn nói khi lấy bút chì và viết một danh sách ưu và khuyết điểm ngay bên cạnh tên của Peter.

"Cậu đã sẵn sàng chưa?" hệ thống hỏi. Trong khi hệ thống giải thích sự khác biệt giữa Ma cà rồng và Ngạ quỷ, Quinn sẽ viết nó ra một tờ giấy trong khi giải thích thành lời cho những người khác.

"Tại sao chúng ta không bắt đầu với những mặt tích cực?" hệ thống cho biết. "Đầu tiên không giống như Ma cà rồng, Ngạ quỷ không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mặt trời."



Peter thở phào nhẹ nhõm khi nghe điều này. "Tớ đã nghĩ rằng mình có thể phải bắt đầu mang ô đi khắp nơi."

Hệ thống tiếp tục và Quinn cũng vậy.

"Ngạ quỷ mạnh hơn, nhanh hơn và có thể nhìn rõ hơn con người. Nhưng sức mạnh chính của chúng là khả năng tự lành đáng kinh ngạc, khả năng này thậm chí còn ấn tượng hơn cả cậu, Quinn. Những mảnh xương bị gãy sẽ được chữa lành ngay tại chỗ."

"Điều đó không quá tệ." Vorden nói. "Peter, điều này có nghĩa là chúng tớ chỉ có thể nói rằng cậu có khả năng tự phục hồi, có một vài người như vậy ở ngoài. Mặc dù chúng tớ sẽ phải giữ bí mật với nhà trường vì tất cả họ đều nghĩ rằng cậu có dị năng hệ thổ."

"Điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó nhìn thấy, hoặc cố gắng làm tổn thương tớ và phát hiện ra?" Peter hỏi.

"Đừng lo lắng, không nhiều người biết về năng lực của các học viên khác ngoài các nhân viên, nhưng nếu sự thúc ép xảy ra, tớ có thể thử xóa bỏ trí nhớ của họ bằng kỹ năng Ảnh hưởng của mình." Quinn trả lời.

"Bây giờ chút thông tin tiếp theo là dành cho bạn nhiều hơn, Quinn." Hệ thống cho biết. "Ngạ quỷ trung thành nhất với người tạo ra chúng, lý do chính cho điều này là do máu của bạn nằm bên trong cơ thể chúng. Thật không may, điều này có nghĩa là bạn sẽ cần cung cấp máu cho Peter nếu không cơ thể của nó sẽ bắt đầu xấu đi và cuối cùng sẽ không còn tồn tại nữa. Chừng nào cậu ta nhận được nguồn cung cấp máu của bạn thì cậu ta sẽ sống mãi bên cạnh bạn. "

"Trung thành là có ý gì?" Quinn hỏi.

"Tương tự như cách kỹ năng quyến rũ của bạn hoạt động, bất cứ điều gì bạn ra lệnh, Peter sẽ cảm thấy như cậu ta không còn lựa chọn nào khác ngoài tuân theo, mặc dù điều này phụ thuộc vào lượng máu của bạn còn lại trong cơ thể cậu ta. Cậu ta càng không sử dụng máu của bạn trong thời gian dài càng có xu hướng ít làm theo lệnh của bạn. "

Hiện giờ Quinn đang cảm thấy tồi tệ với Layla và Vorden. Có vẻ như một phi vụ đẫm máu đã diễn ra. Trong khi Quinn sẽ lấy máu cần cho mình từ Layla hoặc Vorden thì Peter sẽ cần lấy máu từ cậu, điều này sẽ yêu cầu Quinn lấy nhiều máu hơn từ những người khác.

“Còn máu người thì sao, tớ có cần uống thứ đó không,” Peter hỏi khi nuốt nước bọt. Cảm thấy trong bụng một cơn đói mới lạ.

“Không cần uống máu người,” Quinn trả lời. "Thật ra, không giống như tớ mạnh lên từ máu người, đối với cậu sẽ không có tác dụng gì."

Ngay bây giờ có vẻ như họ đang có một bức tranh rõ ràng hơn về cách hoạt động của một Ngạ quỷ. Nó có khả năng siêu phàm tương tự như Ma cà rồng nhưng không có kỹ năng Ma cà rồng nào mà Quinn có được. Nhưng nó đã có khả năng tự chữa thương siêu nhiên vượt qua chính cậu cũng như có thể giữ lại sức mạnh của cậu ta dưới ánh mặt trời.

Mặc dù bây giờ cậu ta không quá mạnh nhưng một khi Peter có một dị năng thì những người khác có thể thấy cậu ta trở nên khá mạnh mẽ. Điều duy nhất cho đến nay là việc cậu ta cần máu của Quinn. Mặc dù Quinn quyết định loại bỏ phần lòng trung thành ra khỏi lời giải thích của mình.

Hai người họ đã cảm nhận được mối liên hệ kỳ lạ này mà không cần phải nói gì cả, và Quinn có cảm giác nếu yêu cầu Peter làm điều gì đó, cậu ta sẽ làm.

Nhưng Quinn biết hệ thống sẽ không nói rằng đây là một trong những lựa chọn tồi tệ nhất nếu đây là vấn đề duy nhất với việc trở thành một Ngạ quỷ.

"Bây giờ, thời gian cho những khuyết điểm." Hệ thống cho biết.

Nghe những lời này khiến tay Quinn run lên một chút, và những người khác có thể thấy điều này khi cậu đã sẵn sàng viết ra những gì hệ thống đang nói với cậu.

"Đầu tiên, thèm khát đối với thức ăn thông thường của Peter đã hoàn toàn biến mất. Nếu ăn thức ăn thông thường, cậu ta sẽ ngay lập tức nôn ra."



Điều này nghe có vẻ không quá tệ. Rốt cuộc thì bản thân Quinn cũng chỉ ở trong một tình huống tốt hơn một chút. Vào lúc này, thức ăn duy nhất cậu có thể thưởng thức là thịt. Mọi thứ khác dường như tạo cho cậu một phản ứng dị ứng để suy nghĩ, tương tự như lần cậu đã ăn viên thuốc. Nhưng miễn là thịt, và đặc biệt hơn là thịt đỏ, cậu vẫn có thể thưởng thức hương vị của nó khá tốt.

"Vậy thì cậu ta chỉ cần phải sống nhờ máu của tôi?" Quinn hỏi hệ thống.

"Không, máu là một thứ hiếm và sẽ không cần thiết. Tôi nói thường xuyên cho Peter ăn chỉ để giữ cậu ấy trung thành với bạn nhưng Ngạ quỷ vẫn cần một nguồn thức ăn." Hệ thống trả lời.

"Vâng, chỉ cần nói cho tôi biết nó là gì?" Quinn đáp lại một cách khó chịu.

"Một Ngạ quỷ cần phải ăn thịt người ..." Hệ thống nói, nghe có vẻ nhẹ nhàng hơn ở phần cuối.

Cây bút chì trong tay Quinn rơi xuống bàn và lăn xuống sàn.

“Quinn có gì đó không ổn,” Vorden hỏi.

Sau đó cậu quay lại nhìn Peter.

“Peter, cậu không hề cảm thấy đói đúng không? Quinn hỏi.

"Tớ cảm thấy bụng hơi cồn cào, tớ đã không ăn từ sáng nay." Peter thành thật đáp.

Máu người cũng không sao, Nhưng thịt người, không giống như việc Quinn có thể chặt ngón tay của Layla và đút cho Peter ăn mỗi ngày và hơn bất cứ điều gì, Peter sẽ nghĩ gì về những điều này.

****

+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop:

Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/

Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21

Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g

++++++