Thôn Tích Hà: nhà Minh Thành.

Bỗng giờ La Thần hắn cảm thấy mình như là động vật quý hiếm vậy, liền bị những người trước mặt này nhìn chằm chằm vào hắn, khiến hắn có chút rất là khó chịu.

Dương tam thì nghe La Thần hỏi thế, thì liền cũng có chút khó sử không biết phải làm như thế nào.

Lúc này bỗng có một lão nhân bước lên nói. "Lão dân Dương Thiện, là phụ thân của Dương Minh Thành, tham kiến công tử."

Nghe vậy La Thần liền vỡ lẽ biết những người này là ai rồi. Tiếp nhanh đưa mắt nhìn phía sau Dương lão, La Thần thấy có một lão bà chắc là thê tử của lão, cũng là mẫu thân của Dương tam.

Kế đó có hai cặp phu thê chắc là huynh đệ của Dương tam, còn có ba tiểu tử và một nữ nhi chắc là con của bọn họ.

Trong đó không ai là người La Thần hắn biết đến cả, nhưng hắn không ngờ ngược lại trong đó lại có một người biết đến hắn.

Không ai khác đó chính là vợ của Dương đại, đích thị là Dương thị chính là người mà hôm qua đã cùng với Phương thị và Quý thị đang nói chuyện cùng nhau thì đã bắt gặp La Thần ở bắc thôn.

"Vậy không biết lão dân ông hôm nay đến nhà Dương tam có việc sao, nếu không tiện thì ta về trước vậy." Xong La Thần nhìn qua Dương tam có hơi khó chịu nói tiếp. "Có gì thì hôm khác gặp lại nói chuyện sau vậy.!"

Nghe vậy lão nhân có chút khó sử không biết mở miệng nói gì, Dương tam cũng bối rối không biết giải thích như thế nào thì cho phải.

Đúng lúc này lão bà tiến lên nói. "Công tử xin dừng bước.! Xin công tử đừng có hiểu lầm."

"Hôm nay cả nhà lão nương có mặt ở đây, cũng là vì bàn bạc về chuyện thuê đất của công tử ngài."

"Chắc Dương tam có điều chưa hiểu hết ý của ta nói ngày hôm qua thì phải." Nghe xong La Thần hắn liền tức giận nói vậy.

Tiếp La Thần hắn nhìn sang lại nói với Dương tam. "Ý... của bí mật không được nói cho bất kì ai là nói... chỉ có phu thê nhà ngươi biết mà thôi."

"Dương tam ngươi... thật không hiểu được sao."

Ta đang muốn trốn nhị tiểu thư nhà Kim gia, nhưng phu thê nhà ngươi lại đang làm như vậy, thì có biết là chẳng khác nào là đang hại ta hY không hả.

Nhiều người biết về ta, thì cơ hội tìm được ta, nó cũng sẽ rất cao hơn nhiều đi...

Lúc này Dương tam có chút lo lắng nhìn La Thần đang chằm chằm nhìn hắn, liền có chút khó sử nói.

"Tiểu dân cũng không cố ý làm như vậy, nên mong công tử đại nhân đại lượng bỏ qua cho tiểu nhân lần này."

La Thần nhìn Dương tam, trong lòng liền cảm thấy thất vọng vô cùng, và còn có một chút tự trách bản thân mình đã nhìn lầm người.

"Lão tam con có làm gì sai đâu chứ." Lão bà nói với Dương tam, xong nhìn La Thần nói tiếp.

"Công tử có đều không biết, chuyện của lão tam, lão phụ dân ta đây thân làm mẫu thân của nó, nên cũng phải có chút trách nhiệm lo nghĩ cho nhi tử của mình."

La Thần thấy vẻ mặt của lão bà tự cho là đúng của mình kia, thì liền có chút rất chán ghét, rồi tiếp La Thần muốn đứng đợi xem lão bà này sẽ còn nói gì nữa.

"Lão tam là con của nhà họ Dương, nên chuyện nghĩ đến việc giúp đỡ cho huynh đệ trong nhà một chút, nó cũng là việc thiên kinh địa nghĩa."

"Trong nhà lão tam chỉ có một đứa nữ nhi còn nhỏ mà thôi. Nhưng huynh trưởng và nhị ca của nó thì có tới hai nhi tử và một nữ nhi đã tới tuổi cập kê nữa."

"Nhưng lão phụ dân thì hiện đã già, nhà thì lại cũng không có tiền nữa."

"Thấy nhà hiện đang trong khó khăn nên lão tam đã bàn bạc với người nhà rằng sẽ để chuyện làm ăn này lại cho đại ca của nó."

Nói xong một hơi lão bà chốt thêm một câu nữa. "Vậy nên với ai cũng vậy, Dương gia sẽ cho Dương đại làm mối làm ăn này với công tử."

Ta.! Không cần biết chuyện trong nhà của các ngươi hiện như thế nào cả, nhưng... Dương tam hắn đã dám đem chuyện của ta nói cho người khác, thì ta đây hiện cũng đã không còn tin tưởng hắn nữa rồi.

"Chuyện này nhất thời ta còn chưa quyết định ngay được, cứ để vài ngày nữa ta sẽ quay lại trả lời cho Dương tam."

La Thần nói ra vậy nhưng trong lòng hắn đã không còn muốn tiếp tục liên quan gì với Dương tam nữa rồi.

Nhìn Dương tam La Thần nói tiếp. "Liên lão giờ chắc cũng sắp tới tìm gặp ta rồi đi, vậy không biết ta có thể làm phiền ở lại đây đợi lão ấy một chút được hay không.?"

"Công tử khách khí rồi.! Mời công tử vào nhà đợi."

La Thần liền tiến vào, nhưng bỗng hắn không chịu bước vào bên trong nhà, mà hiện chỉ ngồi ở bàn gỗ bên ngoài sân nhà cùng với muội tử ở trước sân đợi Liên lão.

Những người khác thấy vậy cũng không biết nói gì liền lục tục đi hết vào bên trong, phu thê Dương tam muốn ở lại bồi tiếp La Thần, nhưng lại bị lão bà thấy vậy liền ra dấu bảo bọn họ cũng đi vào bên trong.

- ---------...----------

Khi đã vào bên trong nhà, Dương đại lập tức liền lên tiếng. "Tam đệ.! Đệ xem coi phải nghĩ cách để khuyên giải vị công tử kia một chút giúp đại ca mới được nha."

"Đệ cũng biết ta là trưởng tử phải phụng dưỡng cha mẹ không thể bước ra ngoài sống riêng giống như đệ được. Vậy nên Đại huynh đây sống cũng không dễ dàng gì đâu a..."

Dương nhị cũng lên tiếng nói theo. "Tam đệ là người lương thiện chắc sẽ nói giúp cho đại ca thôi, huynh cứ việc yên tâm đi. Đúng không tam đệ.!"

Dương tam khó sử nói. "Ta đã từng nói rồi, ta và vị công tử kia cũng không thân quen gì cả. Ta cũng muốn giúp, nhưng chỉ sợ thật lực bất tòng tâm."

Dương thị thê tử Dương đại nghe vậy không cho là đúng lên tiếng. "Tiểu thúc cứ mãi nói là không thân quen, nhưng sao hôm qua chính mắt đại tẩu ta lại nhìn thấy vị công tử kia lặng lội không ngại mệt nhọc để đi tìm tam đệ nha."

Lão bà cũng xen vào nói. "Đại tẩu ngươi hôm qua vô tình về nhà mẹ đẻ mới biết được chuyện này, nếu không thì lão tam ngươi chắc cũng đã quên luôn là nhà ngươi nhờ ai bụng đau dạ chữa để sinh ra ngươi luôn rồi đi."

"Im lặng chút đi.! Lão tam cũng là con của bà, cả nhà cứ ầm ĩ vậy thì còn ra thể thống gì hả." Lão nhân lên tiếng bảo im lặng xong tiếp nhìn qua Dương tam nói.

"Ta thấy lúc nãy vị công tử kia có chút khó chịu rồi, nên chuyện này ta thấy có chút khó hơi giải quyết đấy."

"Lão tam con coi một chút đi nói lại xem, nếu không được thì cứ như cũ con cứ hợp tác như ban đầu với vị công tử kia đi."

Lão bà nghe thế liền lên tiếng. "Như vậy sao được chứ.! Lão tam chỉ có mỗi một nữ nhi, nuôi cũng không có lợi ích gì cho Dương gia cả."

"Vậy nên nó cần kiếm nhiều tiền để làm gì chứ, cứ yên yên ổn ổn trồng ba mẫu ruộng sống không phải là được rồi hay sao."

Dương thị thê tử của Dương đại liếc xéo nói tiếp. "Mẫu thân người nói rất đúng, nhưng không biết là trên đời này còn có một thứ gọi là sói mắt trắng đó nha."

Dương đại lúc này nói tiếp. "Tam đệ à.! Đệ xem đệ phải giúp đại ca một chút mới được đó nha."

Dương nhị bồi thêm nói. "Nếu không được thì tam đệ cứ nhận lời là đệ làm đi, nhưng còn bạc thì đệ phải chia thành bốn phần cho ba huynh đệ mình mỗi người một phần, còn lại một phần thì cho cha mẹ coi như tiền phụng dưỡng là được."

Dương đại nghe vậy liền nói. "Được.! Được.! Được.! Quá diệu nha, ta thấy cứ làm theo ý của nhị đệ là ổn thoả nhất đó."

Dương thị thê tử của Dương nhị lúc này đứng ở một góc chỉ biết im lặng nhìn qua, thấy hết tình cảnh của cả nhà Dương gia thì chỉ biết lặng lẽ khẽ lắc đầu thở dài.

Dương tam nghe cả nhà người thân của mình người đưa kẻ đẩy như vậy, thì hiện không biết trong lòng của hắn lúc này là đang có suy nghĩ gì.

Chỉ thấy hắn chỉ im lặng đứng đó rồi bỗng.

"Rầm.!" Một cái. Liền thấy Dương tam hắn bỗng quỳ xuống rồi dập đầu liên tục.

- ---------...----------

Phía Bên Ngoài.

Bên ngoài này thì La Thần hiện đang ngồi cùng với muội tử, được một chút thì muội tử bỗng lên tiếng hỏi.

"Huynh rất giận Dương tam sao.?"

"Cũng không thể nói là tức giận, chỉ là huynh có hơi thất vọng thôi.!"

Đúng là chỉ có mỗi muội là luôn ủng hộ huynh thôi, còn những người khác ta không nên quá tin tưởng họ làm gì.

Muội tử biết La Thần muốn giúp đỡ cho phu thê Dương tam, nhưng mọi chuyện lại thành ra như vậy, nghĩ chắc La Thần hắn đang rất thất vọng, nên cũng không hỏi nữa chỉ ngồi cạnh hắn im lặng nhìn hắn.

Đúng lúc này thì La Thần bỗng nghe thông báo của hệ thống vang lên.

Ring... "Hoàn thành phân tích Huyết Mạch."

Ring... "Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến: Chiêu mộ Song Ngư."

Ring... "Nhận: 2.500 lượng."

Ring... "Nhận: 1.570 exp Điểm kinh nghiệm."

Đã phân tích xong rồi sao. "Hệ Thống.! Cho ta xem bảng thông tin của Song nhi một chút."

Ngay lập tức La Thần được hệ thống liên thông đến trang thứ hai của hệ thống, hắn liền nhìn thì thấy đó là hình ảnh ba chiều của muội tử. Bên dưới hình ảnh là thông tin của muội tử.

Tên: Song Ngư

Phân Tích: 99 % Đang phân tích...

Chủng Tộc: Đang Khóa

Danh Hiệu: Không

Công Pháp: Không

Pháp Khí: Không

Huyết Mạch: Đang Khóa

Cấp Bật: Đang Khóa

Thần Ma: Đang Khóa

Cũng không có gì đặc biệt lắm nha, nhưng sao có nhiều thứ ta không xem được ấy nhỉ. "Hệ thống sao có nhiều thứ đang khóa vậy.?"

"Hệ Thống cũng là lần đầu gặp phải chuyện này, nên hiện cũng chưa rõ. Nhưng chắc có lẽ là vì một phần trăm còn lại của việc phân tích nên mới còn vài thứ không rõ ràng như vậy."

Tuy hệ thống rất ngưu nhưng cũng không biết đây là bị cái gì nữa nha....

"Chưa phân tích xong, sao hệ thống ngươi lại thông báo đã hoàn thành rồi chứ." Có gì đó không đúng cho lắm nha.

"Hệ Thống cũng hết cách rồi, chỉ phân tích được đến vậy thì dừng, không biết là có chuyện gì nữa. Cái này cứ để từ từ hệ thống sẽ kiểm tra khi nào có kết quả sẽ nói cho kí chủ ngài ngay." Tự nhiên hệ thống ta cảm thấy có chút hơi mất mặt nha.

Không thể phân tích hoàn toàn sao.! Không lẽ hệ thống bị chuột cắn làm chạm mạch ở đâu đó rồi đó chứ.

Không được.! Ta phải nhanh chóng tự lập cho bản thân mới được, chứ máy móc mà hư rồi thì cũng chẳng còn nhiệm vụ để ta kiếm tiền đâu.

Nghĩ xong La Thần liền xem thông tin của mình xem đã được bao nhiêu tiền rồi.

Tên: La Thần

Chủng Tộc: Con Người

Cấp Bật: Luyện Khí Cảnh tầng 4

Kinh Nghiệm: 1.727/ 3.240 exp

Danh Hiệu: Không

Công Pháp: Không

Pháp Khí: Không

Huyết Mạch: Không

Thần Ma: Song Ngư

Kim Tiền: 4.620 lượng

Thần Ma của ta có tên Song Ngư sao. Ầy... Đừng đùa nhau chứ.! Chắc tên hệ thống gian thương ngươi bị chuột cắn hỏng nặng lắm rồi nha.

Coi bộ ta phải nhanh lấy hết tiền của ta ra ngoài thì mới được nha. Ta cảm thấy không mấy an toàn khi để tiền ở chỗ máy móc hư hỏng của hệ thống ngươi tí nào cả.

Tiếp tục kiểm tra thấy đã có hơn bốn ngàn lượng, hắn liền tính toán xem với giá cả ở đây hắn có thể làm gì với số tiền này. Tính được một lúc rồi hắn lại bỗng thở dài.

Hàizz... Giờ ta vẫn còn rất nghèo nha, không biết Liên lão có tin tức tốt nào cho ta không nữa đây.

Lại qua thêm một lúc lâu, lúc này bên ngoài có một cỗ xe ngựa bỗng chầm chậm chạy đến trước nhà Dương tam rồi dừng lại.

La Thần híp mắt nhìn ra thấy Liên lão được tên xe phu đỡ lấy lão từ trên xe ngựa bước xuống.

- ---------!!!----------