Kinh Sư: tây thành.

Khi La Thần hắn đã về tới tửu lâu Song Ngư thì trời cũng bất đầu tối dần. Hắn liền bảo mọi người đi xắp xếp cho Đinh Lực, rồi cũng thu dọn đóng cửa luôn tửu lâu.

Xong hắn cũng dường như cũng đang rất gấp gáp nghĩ gì đó. Liền gọi Hoa thẩm qua nói.

"Hoa thẩm, thẩm hãy truyền lời xuống mọi người, nếu hôm nay có ai đến hỏi tin tức của con thì cứ bảo là con đã đi đến Mộng Hồng Lâu."

Tuy không biết thiếu gia có tính toán gì nhưng hoa thẩm cũng liền không hỏi nhiều chỉ nói đã biết.

Xong La Thần lại nhìn sang thấy muội tử lúc này đang cau mày khi nghe La Thần hắn bảo sẽ đi Mộng Hồng lâu.

Thấy thế hắn liền đi qua cười nói với muội tử. "Song nhi, muội nha... Đầu óc nghĩ đến gì vậy nha..."

Muội tử nghe La Thần hỏi thế liền có chút ngượng ngùng cúi đầu nói. "Muội... muội không có.!"

"Muội không có gì nha.!" Mĩm cười La Thần hắn nói tiếp. "Muội đừng có nghĩ lung tung nữa, huynh tối hôm nay đi là có việc chứ không phải đi phong lưu như muội nghĩ đâu."

"Hôm nay muội coi nghĩ sớm đi, cũng đừng có chờ huynh, có lẽ phải hết cả ngày mai nữa thì huynh mới về được."

Hơi nghi hoặc muội tử nói. "Huynh thì có việc gì quan trọng mà phải đi cả nguyên một đêm chứ."

La Thần hắn nữa đùa nữa thật nhìn muội tử nói. "Nếu huynh nói, huynh là đang tính chạy trốn thì muội có tin không.?"

Nghe thế muội tử liền không nghi ngờ mặt liền tái đi lo lắng nói. "Đã có chuyện gì xảy ra với huynh sao. Vậy... vậy.. vậy huynh không muốn đưa muội theo sao...?"

La Thần thấy dáng vẻ lo lắng của muội tử như thế liền có chút ấm áp không kìm lòng đưa tay qua vuốt nhẹ tóc của muội tử nói.

"Huynh chỉ đùa với muội thôi.! Chỉ là có chút chuyện cần phải giải quyết mà thôi, muội cứ ở nhà chờ huynh, huynh sẽ rất nhanh sẽ quay về với muội."

Tuy nghe La Thần nói thế nhưng muội tử vẫn chưa hết lo lắng nói. "Thật không.? Huynh không có gạt muội đó chứ.?"

La Thần hơi tránh nặng tìm nhẹ nói. "Chỉ là việc nhỏ mà thôi, muội không cần phải lo lắng như vậy."

Muội tử nghe thế liền có chút yên lòng hơn. La Thần thì nhìn muội tử thêm một chút, rồi liền muốn xuất phát. Gọi bá thúc qua nói.

"Bá thúc, thúc đi chuẩn bị xe ngựa. Ta muốn lập tức đi Mộng Hồng Lâu."

Bá thúc liền lập tức đi chuẩn bị, hắn thì căn dặn hoa thẩm chuẩn bị cho mọi người ăn tối, rồi nhìn lại muội tử thêm một chút nữa, rồi liền chào tạm biệt mọi người rời đi.

La Thần hắn rất nhanh sau lại tiến đến con đường chính khu kinh thương. Còn ở hướng ngược lại thì nhóm người truy đuổi La Thần cũng đang lùng sụt tìm kiếm tin tức của hắn.

- ---------...----------

Mộng Hồng Lâu.

Mộng Hồng lâu có ba tầng lầu, đèn hoa rực rỡ. Cả con đường đã sáng với những đèn lồng, Mộng Hồng lâu càng nổi bật hơn khi có nó ở đó. Lan can tầng hai là những bóng hồng xinh đẹp đang nghiên người nhìn xuống con đường.

La Thần hắn bây giờ đang nhìn lên thấy các cô nương ở đây không có vẫy tay mời gọi khách gì cả.

Mà chỉ đứng đó người thì vui tươi, người thì có chút ưu tư, người đứng kẻ ngồi. Mỗi người mỗi sắc mỗi cảnh, khiến cho những ai đi ngang cũng không kìm được lòng phải ngước nhìn lên một chút. Thấy thế hắn liền nghĩ.

Chà... không ngờ ở đây cũng có cách riêng của mình để chào khách quá hén. Đây không phải là cách không khiến người khác khó chịu nhưng cũng rất kích thích tò mò phải bước vào tìm hiểu sao.

Một cái lưới giăng rất khéo, khéo tới nỗi khiến người khác phải xa lưới nhưng cũng không một lời oán trách hay hối hận đây mà.

Do La Thần hắn đến đây có chút sớm nên giờ cũng chưa có mấy khách, nhìn lại dặn dò bá thúc một chút rồi hắn liền bước vào.

Khi bước vào tầng một thấy không gian rộng lớn có rất nhiều bàn để ngồi, hai bên có hai thang lên tầng nhìn rất kiểu cách, ở giữa có một sân khấu lớn dành cho biểu diễn.

Lại từ hướng sân khấu nhìn lên tầng hai thấy có một rèm che lớn chắc để các ác chủ bài biểu diễn ở đó.

Lúc này có một bà tú bà thân hình có chút gầy ăn mặc hắc y thêu hoa điểm vàng, trang điểm nhẹ nhàng trang nhã bước đến chào hỏi La Thần hắn xong nói.

"Nhìn công tử rất lạ mặt, không biết công tử có phải là lần đầu đến Mộng Hồng lâu chăng.?"

La Thần liền nói. "Không biết Mộng Hồng lâu vang danh Kinh Sư có gì đặc biệt hơn người, nên hôm nay ta muốn đến xem một chút a.."

Nghe thế lão tú bà liền biết vị công tử trước mặt này không phải hàng thấp kém có thể lọt vào mắt, liền cười nói.

"Nếu hôm khác thì có thể làm cho công tử phải thất vọng rồi, nhưng hôm nay thì công tử có lẽ sẽ không uổng công đến đây một chuyến đâu."

"Vì hôm nay sẽ có một trong bốn Tứ Sắc Giai Nhân nổi tiếng Kinh Sư sẽ biểu diễn một tiếc mục cho mọi người thưởng thức."

Ngừng lại một chút tú bà nói tiếp. "Giờ cũng còn hơi sớm, nếu công tử muốn xem biểu diễn thì còn phải đợi thêm chút nữa."

"Giờ công tử có thể ngồi uống chút rượu tú bà lão sẽ gọi vài vị cô nương đến giúp trợ hứng cho công tử."

La Thần hắn ngẫm nghĩ một chút rồi có chút tính toán nói. "Ở đây ta thấy chắc là sẽ có rất nhiều cao tầng công tử sẽ đến đây, không biết những người này khi xảy ra tranh chấp đánh nhau thì chỗ của bà sẽ xử lý thế nào đây.?"

"Sao công tử ngài lại hỏi những chuyện này.?" Hơi nghi ngờ khi nghe La Thần hỏi thế nên liền hỏi.

"À.. Không dám dấu. Ta là từ xa tới đây, ở đây ta không có thế lực gì nên cũng có chút không yên mà thôi."

Nghe vậy tú bà liền vỡ lẽ nói. "Thì ra là vậy.! Nếu là vậy thì công tử xin hãy cứ yên tâm, vì tuy Kinh Sư có rất nhiều công tử ca thế lực lớn nhưng cũng không bao giờ dám làm rộn ở Mộng Hồng lâu này đâu."

Hơi tỏ vẻ khó hiểu La Thần hỏi. "Tại sao lại như thế.! Không biết tú bà có thể giải thích một chút để cho ta có thể mở mang chút kiến thức không.?"

Tú bà liền có chút tự đắc nói. "Chuyện này khắp thành Kinh Sư không ai là không biết cả, công tử ở xa đến nên không biết cũng không có gì là lạ."

Ngừng một chút tú bà nghiêm nghị nói. "Mộng Hồng lâu này được như vậy cũng là nhờ có đông gia Ngự Sử đại nhân Cẩn Đình Ba kim chức Ngự Sử Đài thuộc Quốc Tử Giám làm chủ."

"Mà phủ của ngài ấy nằm ở phía đông Kinh Sư gần Hoàng Cung cũng không xa lắm với ở đây. Nên sẽ không có ai mắt mù lại đi chọc đến đến Ngự Sử đại nhân đâu."

Thì ra đông gia phía sau Mộng Hồng lâu là một lão đại cở bự nha. Mà còn ở gần đây nữa chứ....

Ấy.. mà khoan... phía đông Kinh Sư là hoàng cung...

Cái này.. cái này... vậy không phải Kinh Sư nó cũng là Kinh thành sao... Thì ra lúc trước phía đông ta nhìn không biết có gì lại là hoàng cung nha.

Thấy La Thần vẻ mặt rất bất ngờ hồi lâu cũng không lên tiếng, tú bà thấy thế liền cười nói.

"Công tử ngài cũng không cần phải quá bất ngờ như vậy, tuy Mộng Hồng lâu thế lớn nhưng cũng không hề chèn ép ai, nên công tử ngài hãy cứ việc yên tâm đi."

Sau một lúc bất ngờ La Thần hắn liền có chút yên tâm hơn khi hắn lựa chọn trốn ở đây, liền lấy lại bình tĩnh nói.

"Vậy tú bà sắp xếp cho ta một nhã gian trước đi.!"

Thấy La Thần đã lấy lại bình tĩnh, tú bà liền đồng ý rồi dẫn hắn lên nhã gian trên tầng hai. Lúc này bá thúc cũng đã quay lại liền cùng La Thần lên lầu.

Bước vào một nhã gian trang nhã có một bàn ngồi có thể nhìn rõ xuống dưới sân khấu cũng như khu biểu diễn trên tầng. La Thần hắn liền bảo đem lên chút rượu và mồi nhấm rồi bảo bá thúc cùng ngồi xuống uống rượu.

Tú bà khi đưa La Thần đến đây xong liền rời đi. Không bao lâu sau tiểu nhị liền đem rượu và món ăn lên. Lúc này còn có một nhóm hơn bảy người nữ nhân được một vị tú bà khác dẫn lên, đến nơi liền chào hỏi La Thần nói.

"Hồng thẩm, tham kiến công tử." Xong chấp tay bên hong đoan trang hành lễ với La Thần.

Hồng thẩm chỉ tầm hơn ba mươi dáng người xinh đẹp có sắc đẹp sắc nước hương trời. Môi anh đào đang cười nhẹ chào La Thần, tóc đen dài mượt buông xõa.

Làm La Thần hắn có chút thất thần vì vị Hồng thẩm mỹ nhân này, rồi hắn liền có chút thở dài cảm thán khi nhìn thấy trên gương mặt xinh đẹp ấy đang hằn lên ấn dấu của một cái gì đó làm bỏng nặng nhìn có chút ghê sợ.

Nhìn tiếp sang bảy cô nương còn lại hắn thấy ai nấy cũng rất xinh đẹp, chỉ tiếc là không thể nào so sánh được với sắc đẹp của Hồng thẩm. Nhìn một chút rồi hắn lại nhìn lại Hồng thẩm mỹ nhân nói.

"Hồng thẩm, thẩm cũng là làm tú bà của Mộng Hồng lâu sao.?"

Hồng thẩm mỹ nhân có chút ngỡ ngàng vì vị công tử này không hỏi về các vị cô nương mà lại đi hỏi một tú bà như bà làm gì.

Hơi khó hiểu Hồng thẩm mỹ nhân nói. "Thưa công tử.! Hồng thẩm ở đây chuyên việc dạy dỗ ca múa vũ khúc cho các vị cô nương ở đây."

"Không biết công tử ngài..."

Còn chưa nói hết La Thần đã cắt ngang nói. "Vậy thẩm giờ cứ ở lại với ta đi, còn những người khác cứ lui xuống hết trước đi."

Nghe thế Hồng thẩm mỹ nhân liền ngơ ngác, còn bảy vị cô nương thì kinh tâm động phách không thôi. Thấy thế La Thần nói tiếp.

"Như vậy không được sao.! Nếu như vậy...."

"Được chứ.! Cứ như công tử yêu cầu. Bây giờ bọn tỷ muội của tiểu nữ xin được cáo lui." Một vị cô nương dáng người nhỏ nhắn xinh đẹp liền lên tiếng, rồi rất nhanh cùng với các tỷ muội lui ra.

Khi Hồng thẩm mỹ nhân lấy lại được bình tĩnh thì các cô nương cũng đã không còn thấy đâu rồi. Hồng thẩm mỹ nhân có chút bối rối nói.

"Công tử có điều không biết. Hồng thẩm không có... có... bán... bán thân."

La Thần nghe thế liền cười lớn nói. "Ai bảo thẩm sẽ bán thân cho ta đâu nha... Ta chỉ cần thẩm ngồi cùng ta ở đây xem biểu diễn của cái gì mà Tứ Sắc Giai Nhân gì đó là được."

Tuy nghe La Thần nói thế nhưng Hồng thẩm mỹ nhân vẫn còn rất lo lắng hai tay có chút run run đan chặt vào nhau.

Đứng một bên không chịu ngồi xuống và cũng không có lên tiếng nói gì. Thấy thế La Thần cũng không nói gì với Hồng thẩm mỹ nhân nữa, hắn chỉ ngồi đó từ từ thưởng thức rượu chờ xem tiếc mục biểu diễn của Tứ Sắc Giai Nhân.

Lúc này phía dưới vị tú bà có chút bất ngờ khó tin lên tiếng. "Cái gì.? Cái Hồng thẩm kia bị công tử kia mời tiếp sao.?"

Một cô nương gương mặt sắc sảo thân hình cân đối nói. "Đúng vậy.! Con vừa nghe bảy cô nương kia nói như vậy đó."

Hơi lâm vào suy nghĩ một chút rồi tú bà lẩm bẩm nói. "Hồng thẩm là người có chút đặc thù nha."

"Không được.! Ta phải đi báo lại chuyện này cho lão bản một tiếng mới được."

Nói xong lão tú bà liền nhanh chóng chạy đi. Vị cô nương đến thông báo có chút ngơ ngác không hiểu lắm chuyện gì xảy ra, liền đứng như trời tròng khó hiểu nhìn theo bóng lưng của lão tú bà.

- ---------!!!----------