Cô thắc mắc hỏi: “ ngươi thử nói xem, vì sao chỉ là chân sai vặt nhưng độ hảo cảm đã đạt 30 phần trăm rồi”
Hồ lô nêu quan điểm: “ bởi vì nhân vật Bình An là người có tác dụng nhất, những học sinh khác khi được Cẩm Tú yêu cầu làm cái gì đó tất nhiên là không dám nói gì.

Nhưng họ cũng tỏ thái độ khó chịu chứ.

Còn nguyên chủ chỉ biết vâng vâng dạ dạ, được lòng hơn nhiều”
Bình An gật đầu, cảm thấy nguyên nhân này hợp lí đấy.

Nhưng lại nghe thấy hệ thống nói: “ kí chủ, tôi phải bảo trì.

Tối nay mới hoạt động được, ngài có thể làm nhiệm vụ một mình chứ?”
Biết Hồ Lô không tin tưởng mình, cô chống nạnh, tay chỉ thẳng: “ đừng nói là một, mười người ta cũng chơi được nhá”
Hệ thống:…
Tin mới là lạ
“ Tôi là muốn nhắc nhở ngài thôi, hãy cẩn thận”
Cô chưa kịp đáp lại, nó đã biến mất không thấy tăm hơi, ít nhất thì cũng phải nghe người ta nói hết đã chứ.

Bình An nổi quạo đi tiếp.
--------
Ngôi trường “ Vạn Minh’ đứng đầu trong bảng xếp hạng những môi trường học tốt nhất đã được 8 năm.
Với cấu trúc là các toàn nhà mang phong cách cổ kính và thượng lưu nên nhanh chóng nhận được sự quan tâm đông đảo từ dân chúng.
Bất kì ai bước vào đây, đều sẽ phải thốt lên rằng “ quả là một thế giới thu nhỏ xinh đẹp”.


Bởi vì nó rộng đến nỗi, dùng 3 ngày cũng không thể khám phá mọi ngóc ngách
8 tầng lớp học, 4 thư viện lớn nhỏ, 5 canteen và 6 khu vực vệ sinh được phân bố ở khắp mọi nơi.

Không thể kể đến vườn hoa, đài phun nước, sân golf, hồ bơi, công viên,….

hoặc rừng cây được trồng ở phía sau trường.

Mục đính duy nhất là để tạo ra môi trường học tập tốt hơn hết.
Các thiết bị máy móc tối tân, hệ thống giáo viên đều là người có kinh nghiệm, học vấn và tình yêu giảng dạy to lớn.

Học sinh được quy định phải mặc áo đồng phục vào tất cả mọi ngày.

Chiếc áo trắng, đằng sau có mảnh vải ren đỏ tạo thành hình tam giác là món đồ chứng minh sự quyền lực của “ Vạn Minh”.

Đặc biệt, mùa đông còn mặc áo choàng cao cấp do những thợ may tài năng làm nên, vừa ngầu vừa đẹp.
Nhưng, điều khiến ngôi trường này được các phụ huynh tin tưởng là vì không có sự phân biệt giàu nghèo, màu da hay bệnh tật…mặt khác, bạo lực học đường rất rất ít khi xảy ra.

Nhớ hồi năm ngoái, có hai bạn học sinh chỉ xô xát nhỏ ngay lập tức bị cho nghỉ học .Dù cha mẹ chúng bỏ tiền của để xin vào trường khác cũng không nổi, cái danh “ gây hoạ ở Vạn Minh” sẽ đeo bám và đạp chúng xuống vũng bùn cả đời.

Vậy nên, lấy đây mà làm gương, thử hỏi học sinh nào dám làm theo?
À, có một người ngoại lệ.

Đó là…
------
Tác giả: mọi người có đoán ra được ai
Người qua đường cẩm tú:.....
Bình An hai mắt lấp lánh ngó nghiêng khắp nơi, nhìn thấy cái gì đều muốn bê về nhà.

Kể cả viên đá đính trên hàng rào của vừa hoa hồng cũng phải đắt bằng một tháng lương cô bán hàng online.
Bình An dựa theo trí nhớ của nguyên chủ, đi mãi mới tới chân cầu thang.

what! lắp cả thang cuốn? Quá xịn rồi.
Bên ngoài trời nóng như thế nào thì trong lớp hoàn toàn.

Ba chiếc điều hoà bật liên tục thế kia, hỏi sao không mát.

Bình An vừa bước vào đã có khăn giấy lạnh ở kệ phục vụ.

Phải cho trường này 10 điểm thôi.
Vì trậm chạp, Bình An đến gần như trễ nhất lớp.


Mấy học sinh quay lại nhìn, cứ tưởng họ sẽ đánh giá hoặc bàn tán gì đó.

Ai ngờ chỉ vẫy tay chào, đúng là giáo dục tốt thật.
Chỗ ngồi của cô ở giữa, cạnh một bạn nữ đeo kính.

Xuân Ninh là chị em tốt của Bình An quần chúng.

Thông tin gì cũng nắm rõ, giống như kênh thông tin.

Cô cười cười, thì bị cậu ấy kéo tay lại
Xuân Ninh ríu rít nói:" Sao mà đến muộn thế, tớ mới xem được bộ phim này hay lắm" vì thuộc dạng hay hóng, Bình An ngồi vào nghe luôn.
Đang đến khúc hay nhất thì giọng nói trầm thấp mà lười biếng vang lên:" Bình An, đi mua cho tôi chai nước", cả lớp im phăng phắc nhìn cô
Bình An: ???
" Bộ không có tay à, mắc gì sai tôi" Cô quay lại, lườm mỹ nữ kia.

Nàng ta trong giống gái nhật vì có mái tóc hime.

Mắt phượng khẽ mở, ngạo kiều ra lệnh.
Cả lớp:....
Thiếu nữ kia ngồi dậy, tay để lên mặt bàn gõ theo thứ tự.

Rất nhỏ nhưng thập phần bí ẩn.
Xuân Ninh hoảng hốt vỗ vai cô, nháy mắt như điên thì Bình An nói: "Chẳng lẽ cậu ta thực sự khuyết tật?"
Xuân ninh, đám học sinh:....
Bỗng một cậu con trai luống cuống chạy tới, đưa nước rồi lo sợ nói:" C..

cẩm Tú cậu có thể uống nước của mình...."
Bình An:...

Nữ...!nữ chủ?
----------
Đồng hồ điểm 12 giờ trưa, đôi vợ chồng trẻ thấy con gái rầu rĩ trở vì thì nổi nghi hoặc.

Mẹ Bình An gặng hỏi mãi cô cũng không trả lời, cả bữa cơm thở dài như được mùa.
hệ thống bảo trì xong thì trời đã tối, nó cứ tưởng kí chủ phải say giấc rồi.

Ai ngờ cô vẫn nằm úp trên giường, ngẫm nghĩ cái gì đó.
Hồ Lô hỏi lần thứ nhất
Bình An: " không có chuyện gì, rất tốt"
Lần thứ hai
Bình An:" chỉ là một vài tình huống nhỏ..."
lần thứ ba
Bình An bù lu bù loa kể lại mọi chuyện, cô khóc không ra nước mắt.

Nhớ lại ánh mắt bắn ra lửa của Cẩm Tú, cảm thấy rén ngang.
Hệ thống bất lực nhớ lại câu nói sáng nay:" đừng nói là một, mười người ta cũng chơi được nha"
Quả nhiên sự hiện diện của nó rất quan trọng.
--------
Chuyện ngoài lề
Bình An: nàng không giận mình chứ?
Cẩm Tú yêu mị cười: em đoán xem, hửm?