A Gia há hốc mồm, hoàn toàn không kịp phản ứng.

Công tử nhà cậu vừa làm gì vậy?

Ai mà không bám lấy Lăng vương điện hạ hi vọng được sủng hạnh chứ? Công tử lại tìm cớ để không hầu hạ?

Từ từ... Phải chăng công tử đang dùng chiêu 'lạt mềm buộc chặt'?

Nghĩ như vậy, A Gia vội vàng phối hợp diễn kịch, chạy tới kinh hô: "Ây da, công tử, sao ngài lại chảy máu? Có đau không? Để ta đi tìm đại phu."

Lăng Thanh Huyền vẻ mặt lành lùng nhìn bọn họ chủ tớ tình thâm. Chờ bọn họ kết thúc đối thoại, từ trong tay áo lấy ra một bình thuốc đưa cho A Gia.

"Lát nữa bôi lên cho hắn."

Trắng nõn da thịt bị trầy xước, màu máu đặc biệt diễm lệ.

Vì không cho nàng vào phòng, hắn đúng là hao tổn tâm huyết. Phỏng chừng vừa rồi nàng cũng Liễu Trình trò chuyện bị hắn nghe thấy một ít.

A Gia vội vàng hành lễ, gượng cười tiếp nhận: "Tạ điện hạ."

Giang Ly chửi bậy trong lòng. Tên dê xồm này rốt cuộc đem theo trong người bao nhiêu thuốc.

Bất quá hắn còn chưa chửi xong, ngón tay ngọc thon dài dã đưa tới, đem hắn từ dưới đất kéo lên.

Hơi dùng sức một chút, cả người hắn đụng vào ngực Lăng Thanh Huyền. Chỉ vừa chạm đến một mảnh mềm mại, hắn lập tức như thỏ con bị kinh sợ nhảy tránh ra.

Nói chuyện thì nói đàng hoàng, động tay động chân làm gì!

Xúc cảm vừa rồi, làm tim hắn đập không theo quy luật.

Không nghe thấy tiếng trách cứ, hắn ngước mắt nhìn lại.

Thê chủ của hắn, có một đôi mắt lãnh đạm, tựa hồ có thể nhìn thẳng vào đáy lòng hắn, xem trộm bí mật của hắn.

Giang Ly quay mặt qua hướng khác, giơ tay áo che nửa bên khuôn mặt đỏ ửng: "Thê chủ, hầu thân cáo lui trước."

"Đi đi."

Thấy công tử nhà mình chạy mất, A Gia vội vàng đuổi theo.

Bóng dáng hai người chạy trối chết, in vào đáy mắt không phù động của Lăng Thanh Huyền.

ZZ hận sắt không thành thép: 【Ký chủ, vừa rồi ngươi nên giúp nhân vật phản diện thổi thổi. Vậy mới có thể gia tăng độ hảo cảm.】

Thổi thổi cái gì?

【Thì chính là thổi khí vào miệng vết thương, sau đó nói: Cái đau, mày bay đi mau ~~】

Lăng Thanh Huyền muốn dùng ngôn ngữ hiện đại để bình luận: 'Ahihi, đồ ngốc.'

【...】Ngốc chỗ nào???? Đây là chiêu thả thính được yêu thích đó, có biết không?

Sau khi Giang Ly dùng cớ bị thương trốn được việc hầu ngủ, lại chuẩn bị tiến hành kế hoạch ám sát.

Ám sát lúc nửa đêm không có tác dụng, hắn quyết định tìm thời điểm khác diệt trừ Lăng Thanh Huyền.

Ví dụ như buổi sáng, thời điểm thỉnh an Lăng Thanh Huyền, đem một chén trà nóng giội lên người nàng. Nàng bình tĩnh tránh đi, sau đó hỏi hắn có bị phỏng không?

Nói đùa, hắn thân thủ nhanh nhẹn, sao có thể bị phỏng.

Lại ví dụ như thời điểm đi ngang qua hồ nước, hắn chuẩn bị dẫm lên góc áo của Lăng Thanh Huyền, làm nàng rơi xuống hồ. Không ngờ nàng sức lực không nhỏ, hắn suýt nữa trượt ngã, còn được nàng kéo lại.

Sau đó ví dụ như...

Giang Ly đem kế hoạch đã áp dụng qua, toàn bộ vứt xuống đất.

Hắn không tin, đường đường đệ nhất sát thủ lại bó tay ở nơi này.

"Công tử, ta vào được không?"

Trước khi A Gia vào phòng, Giang Ly mau chóng đem những bản kế hoạch đó giấu đi.

Hắn cao quý mà ngồi, nhìn không ra chút sơ hở, giơ tay nhấc chân đều là đại gia phong phạm.

"Chuyện gì?"

A Gia cười buông mâm trong tay: "Đây là chè hạt sen ngân nhĩ mà điện hạ tự mình phân phó phòng bếp chuẩn bị cho công tử. Công tử nhân lúc còn nóng, mau ăn đi."

Giang Ly nhìn chằm chằm chén chè kia, nửa ngày cũng không đưa tay.

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.

"Ngươi ăn đi, bổn công tử không đói."

"Hả?... Nhưng đây là của điện hạ..."

Giang Ly vỗ bàn một cái: "Không thấy phiền sao? Ngày nào cũng điện hạ, điện hạ. Ngươi muốn thì đi theo nàng luôn đi!"

A Gia: "..."

Công tử nộ khí lớn như vậy, quả thật cần ăn chè sen giải nhiệt đó. ┐( ̄ヘ ̄)┌

"Công tử, nếu ngài không thích Lăng vương, lúc trước sao còn đồng ý mối hôn sự này?"

"Ngươi mà hiểu thì ngươi đã lên làm công tử rồi!"

Nơi này không nên ở lâu, A Gia lanh lẹ đem chén chè hạt sen rời khỏi tầm mắt của hắn.

Sau đại thụ ngoài cửa, Lăng Thanh Huyền chọc chọc thân cây, nhìn chè trong chén một chút cũng không vơi.

Kiểm tra độ hảo cảm của nhân vật phản diện.

【Con số gì đây? Số gì đây? Ký chủ, là 5 nha ~~~】

Không thay đổi chút nào. ZZ, 'Công Lược Bảo Điển' của ngươi đúng là vô tích sự.

ZZ khóc ngập không gian. Điểm hảo cảm của nhân vật phản diện lần này thật là khó lấy quá mà.   º·(˚ ˃̣̣̥⌓˂̣̣̥ )‧º

Đã vậy, bổn tọa đi làm nhiệm vụ chính tuyến.

【Ký chủ đừng mà. Ngươi từ chỗ nhân vật phản diện cường hóa Độc Tâm Thuật sẽ có lợi cho nhiệm vụ chính tuyến lần này đó.】

Nhiệm vụ chính tuyến cùng nhiệm vụ ẩn giấu hỗ trợ cho nhau, tiến độ hoàn thành cũng có thể tăng tốc.

Không cần.

Bổn tọa không muốn lợi dụng hắn.

Hắn không phải là quân cờ của bất kỳ ai, cũng không phải người mà kẻ khác được phép lợi dụng.

Lăng Thanh Huyền cự tuyệt cẩm nang công lược ZZ cung cấp, quyết định đến nhà nhóm gian thần thăm viếng một chút.

【Ký chủ, ngươi cầm theo kiếm cùng ngân lượng để làm gì?】

Đi làm khách sao có thể không mang theo lễ vật. Bổn tọa rất hiểu lễ nghi.

Nhà gian thần tặng kiếm. Nhà tham quan tặng bạc.

Những kẻ giậu đổ bìm leo trong cốt truyện nguyên bản, nàng đều nhớ kỹ.

Đêm đó, phủ đệ của gian thần cùng tham quan trong kinh thành đều xuất hiện kiếm cùng ngân lượng.

Lợi kiếm dùng dây nhỏ treo trên nóc giường, nhóm gian thần vừa thức dậy trông thấy một thanh kiếm treo trên đầu, sợ tới mức tè ra quần.

Còn nhóm tham quan bị bạc nện vào mặt mà thức dậy. Bạc vụn ném vào đầu, lập tức xuất hiện không ít vết thương. Trong cơn kinh hoảng, bọn họ còn tưởng thần tài đưa tiền tới.

Phủi phủi tay, Lăng Thanh Huyền đứng trên nóc nhà nhìn bọn họ kinh hoàng thất thố.

【Ký chủ, nếu bọn họ tra được kiếm và bạc xuất ra từ vương phủ thì làm sao đây? 】

Có thể tìm bổn tọa đơn đấu. Đánh hội đồng cũng được.

【...】

Nếu không phải ZZ ngăn cản không cho nàng một đêm diệt sạch, nàng đâu cần chạy qua chạy lại thế này.

Còn dư lại một ít người, Lăng Thanh Huyền quyết định khi nào rảnh lại đi thăm viếng.

Trên đường trở về phòng, đi ngang qua viện tử của Giang Ly, thấy bên trong ánh nến còn leo lắt, Lăng Thanh Huyền dừng lại một chút.

【Ký chủ, hay là vào trong cùng nhân vật phản diện tâm sự tí?】

Không đi. Tiểu gia hỏa đang suy nghĩ dùng cách gì để ám sát nàng kia kìa.

Kỳ thật nàng cũng đâu khó gϊếŧ.

Hay là...

【Không! Không cần! Ký chủ mau về nghỉ ngơi đi!】

ZZ thật đúng là dễ dọa.

【......】Cầu xin ký chủ hãy tha cho heo con bị dính lời nguyền. Con tim này quá mong manh, đừng trêu chọc làm mọi thứ tồi tệ hơn.

Lăng Thanh Huyền vẻ mặt đứng đắn. Nàng trêu chọc nó hồi nào?

Ánh nến lập lòe trong một chớp mắt, Giang Ly ngước lên, không phát hiện dị thường lại tiếp tục viết kế hoạch.

Diệt trừ Lăng vương, ý nghĩ này vứt đi không được.

Đặt bút xuống, hắn vừa lòng nhìn bản kế hoạch.

Ừm, ngày mai cứ thế mà làm.

Bất quá ngày hôm sau, thời điểm Giang Ly đến hoa viên tìm Lăng Thanh Huyền, thấy người kia buộc eo vấn tóc, thanh kiếm trong tay như hoa nở rộ.

Động tác lộng lẫy cứng cáp như mây trôi nước chảy. Chỉ cần vung một kiếm, toàn bộ cánh hoa mềm mại yếu ớt kia theo gió bay lên.

Người kia đứng giữa cơn mưa của những cánh hoa, lẳng lặng ngước mắt nhìn qua.

Như tiên nữ đáp xuống nhân gian, kẻ phàm trần chạm vào không được.

Giang Ly hai mắt tỏa sáng, trong đầu tràn ngập hình ảnh nửa đoạn kiếm hoa vừa trông thấy. Người tập võ, đều sẽ hướng tới.

Hơn nữa động tác vừa rồi, thật đẹp, lại mang theo mờ mịt, dùng trong thực chiến có thể khiến địch thủ nhìn không thấu.

Còn chưa kịp phản ứng, người hắn đã không tự chủ được mà đến trước mặt Lăng Thanh Huyền.

Đưa tay vuốt ve thanh kiếm kia.

Muốn học. o(≧◇≦)o