Editor Ochibi
Bên này, điện thoại Lăng Thanh Huyền vang lên một tiếng, cô cho rằng lại là Tiểu Tần, thoáng nhìn thấy, bình tĩnh tắt đi.
【 Ký chủ ~ cô vui không, tài khoản cô nhiều hơn mấy trăm vạn đó ~】 Thế mà vẫn bình tĩnh như vậy, thật lợi hại.
Tài lực vô hạn à?
【 Đúng vậy, hôm qua sau khi mở ra, ta kiểm tra đo lường, phát hiện việc sử dụng khen thưởng có liên quan đến hảo cảm của vai ác, hảo cảm tăng lên, thế thì tiền sẽ xuất hiện. 】
Lăng Thanh Huyền rửa mặt.
Vậy tạm thời cô không thể động tới vai ác, có hơi buồn.
【 Ký chủ à, cô có thể buông tha vai ác hay không……】
Cầm tiền này, trong sự kinh ngạc của Tiểu Tần, Lăng Thanh Huyền thành công đổi bản chất tập đoàn Lăng Thịnh thành công ty hữu hạn phát triển điện ảnh, và cũng còn một khoản nợ nhỏ.
Vấn đề tài chính và chuyển hoá Tiểu Tần vốn muốn nói với cô, hoàn toàn bị phớt lờ.
Trong quán cà phê, Tiểu Tần lộ vẻ mặt ưu sầu, hắn sẽ không đi hỏi bà chủ nhà mình kiếm tiền từ nơi nào, nhưng chuyện sau đó hắn vẫn muốn hiểu một chút, “Lăng tổng, vấn đề tài chính bây giờ xem như giảm bớt, nhưng nhân viên công ty chúng ta lúc trước đã phân phát hết, muốn nhận người mới không?”
“Tuyển đi.”
Bổn tọa còn thừa tiền, vẫn có thể tuyển người.
Thật ra cô cũng không muốn, dùng tiền xong rồi phải đi xoát hảo cảm, nhưng ZZ nói công ty chỉ có hai người thì keo kiệt quá.
Keo kiệt cũng đâu có sao, người khác cũng đâu biết công ty bọn họ chỉ có hai người.
【 Xin ký chủ hãy tiếp thu kiến nghị. 】 ZZ sờ soạng đầu, may quá may quá, lần này lông heo không rụng.
Tiểu Tần lấy ra một túi văn kiện, lấy lý lịch bên trong ra.
“Trước mắt đây là mấy nghệ sĩ thích hợp với công ty chúng ta nhất, Lăng tổng ngài xem qua một chút, nhìn xem tuyển ai thì được.”
Hiệu suất công việc của Tiểu Tần vẫn rất cao, Lăng Thanh Huyền nhìn một vòng, hỏi: “Cậu cảm thấy Tiêu Ý thế nào?”
Hắn tra xét không ít người, đối với Tiêu Ý vẫn có chút ấn tượng, “Trong vòng đánh giá thì cậu ta có vẻ không tốt lắm, tuy rằng có thể mang đến lưu lượng cho công ty, nhưng hắn vẫn còn hợp đồng với nguyên công ty, tôi không quá kiến nghị tuyển cậu ta, nhưng mà công ty chúng ta mới vừa chuyển hình khởi bước, thử xem cũng không phải không được.”
Bị tuyết tàng còn có thể yên lặng nổi tiếng ba năm, cũng coi như là nhân vật lợi hại.
Tiểu Tần đánh giá rất đúng trọng tâm, về cơ bản hắn tìm kiếm người sắp hết hạn hợp đồng, hoặc là người mới có triển vọng tốt.
Lăng Thanh Huyền chọn vài người tướng mạo không tồi, giao toàn quyền xử lý cho Tiểu Tần, không có tiền thì cứ tìm cô.
Nữ tổng tài phá sản đột nhiên có tiền, Tiểu Tần lại cảm thấy hắn nên nghĩ cách tiết kiệm.
“Đúng rồi Lăng tổng, chuyện lần này của công ty, lúc ngài đến bệnh viện thăm lão tổng, có thể nói một chút.”
“Ừ.”
Nói tới Lăng Thịnh cha của nguyên chủ, năm đó cũng coi như là người quát tháo thương trường, không biết thế nào mà tuổi trẻ hoạt bát lại bị tiểu tam tính kế, để lại đứa con cho ông, thuận tiện lừa luôn một số tiền lớn.
Mẹ nguyên chủ qua đời khi cô còn chưa thành niên, cha thì quá bận công việc không thể bên cạnh cô, cô chỉ biết học tập, cũng không rành giao tiếp với bên ngoài, trong nhà chỉ có mỗi Lăng Tĩnh, cô thật tình đối đãi, không ngờ lại nuôi chó.
Lăng Thanh Huyền tới bệnh viện, còn chưa vào phòng bệnh, đã nghe thấy tiếng đồ vật đổ vỡ bên trong.
“Cha vất vả dựng nên giang sơn, là để cho nó đạp hư như vậy ư? Tĩnh Tĩnh! Tại sao con lại không khuyên nhủ chị gái con!” Bước qua tuổi trung niên, thân thể yếu kém và mệt nhọc, Lăng Thịnh đã nằm bệnh viện mấy ngày.
Phí nằm viện của ông là nhờ Lăng Tĩnh tìm mượn Mạnh Bình.
Lăng Thanh Huyền gõ cửa, “Cha, con tới thăm cha.”
Lăng Thịnh ngồi trên giường bệnh, nhìn thấy cô, giận sôi máu, “Con còn biết tới thăm cha, có phải đã sớm quên ông già này rồi không!”
“Dạ, quên rồi.”
Lăng Tĩnh:……
Lăng Thịnh:……
Cô khụ một cái, nhớ lời ZZ chỉ, “Bởi vì gần đây con tương đối bận, bây giờ mới có thời gian, cha, cha cũng biết tình trạng công ty rồi, con phải không ngủ không nghỉ suy nghĩ biện pháp giải quyết.”
Đúng thật là Lăng Thịnh biết tình trạng công ty, cũng do cứu vãn không tốt, ông mới phải đến độ vào bệnh viện, hiện tại nghe Lăng Thanh Huyền nói thế, ông mới đánh giá hai đứa con gái của mình.
Một đứa trang điểm tinh xảo thời thượng, một đứa để mặc mộc mặc trang phục công sở trắng đen bình thường.
Mới nãy tức giận vô cùng, ông mới xả giận lung tung, hiện tại xem ra, ông tức khắc đau lòng cho con gái.
“Tĩnh Tĩnh, đưa ghế dựa cho chị gái con đi.”
Lăng Tĩnh không ngờ người vừa rồi còn đang tức giận bỗng chốc nhẹ giọng, trong lòng phẫn hận, quả nhiên trong lòng cha vẫn thích con gái lớn hơn.
Cô ta không cam nguyện mà đưa ghế dựa đến, Lăng Thanh Huyền lại trực tiếp ngồi ở mép giường.
Ghế dựa cứng, trên giường bệnh thoải mái hơn.
Lăng Tĩnh cắn răng lần nữa rồi ngồi xuống.
Chị ta nhất định là cố ý chờ mình chuyển ghế đến rồi mới ngồi, con nhỏ đáng chết này!
Lăng Thanh Huyền nhìn tướng mạo Lăng Thịnh, nhìn ra năm nay ông có một đại kiếp nạn, vượt qua rồi thì sẽ không có việc gì, không qua thì sẽ chết, nói vậy một kiếp trong cốt truyện kia, là bị Lăng Tĩnh làm tức chết nhỉ.
“Vừa rồi cha giận chuyện gì?”
Ngữ khí con gái mình hình như có chút thay đổi, Lăng Thịnh càng thêm đau lòng, ông nghĩ đây là biểu hiện của áp lực và sự trưởng thành, giọng điệu không còn nặng nề như trước.
“Nghe Tĩnh Tĩnh nói con từ chối Mạnh thị giúp đỡ, Mạnh Bình là vị hôn phu của con, nó giúp con thì cứ nhận, sau này đều là người một nhà, báo đáp ân tình không muộn đâu.”
Bây giờ bổn tọa có nên nói cho ổng, con gái nhỏ của ổng đã thông đồng với vị hôn phu của nguyên chủ không?
【 Ký chủ, mong cô dừng tay, làm vậy cô sẽ là người đầu tiên khiến ông ấy tức chết. 】
Cô còn chưa nói, Lăng Tĩnh liền chen vào: “Đúng vậy đó chị, anh Mạnh tốt với chị như vậy, không phải chị đã làm anh Mạnh thương tâm sao?”
Lăng Thanh Huyền nhìn về phía cô ta, “Người lớn nói chuyện, con nít đừng xen mồm.”
“Chị……” Vì duy trì hình tượng, Lăng Tĩnh không dám nói nhiều, bây giờ chưa phải lúc, chờ đến đúng thời điểm, hai cha con này chỉ có thể xin cô ta tha.
Lăng Thịnh chỉ nhìn con gái lớn nhà mình, chờ cô giải thích.
“Tập đoàn đã được con đổi thành công ty điện ảnh, vấn đề nợ nần cũng giải quyết được một phần, cha, cha cứ dưỡng sức khoẻ đi, con có thể khiến công ty ngày càng phát triển.”
Thiên ngôn vạn ngữ muốn nói, cuối cùng Lăng Thịnh lựa chọn ủng hộ con gái, “Đừng tự tạo áp lực lên bản thân, công ty không có thì không có, chỉ cần chúng ta vẫn bình an là được.”
Lăng Thanh Huyền không ngờ, cha không làm khó cô.
“Nếu con có rảnh, thì đến thăm cha nhiều chút, chờ cha tốt lên rồi trở về giúp con.”
“Vâng.”
Cảm giác rất kỳ quái, lan tràn dưới đáy lòng, cô nhớ tới hai nhà cha mẹ vị diện trước đối đãi với cô cũng cái loại cảm giác này.
Có chỗ giống nhau, lại có chút không giống.
Đóng cửa phòng bệnh, hai cô gái tới nơi xa một chút, nhìn nhau.
“Chị, chị lấy tiền đâu ra mà đổi nghề với trả nợ vậy? Mấy ngày trước đây, không phải còn muốn đi gặp anh Mạnh à?”
Lăng Tĩnh đắc ý tươi cười, Lăng Nặc đi gặp Mạnh Bình phải cầu xin, mà cô ta, là Mạnh Bình hẹn thời gian gặp mặt.
Đối xử khác nhau như vậy, trong lòng cô ta rất sảng khoái.
Lăng Thanh Huyền chỉ liếc mắt cô ta một cái, “Tiền của chị, liên quan gì đến em.”