Oa oa oa!
Tiếng còi báo động vang cả khu căn cứ, khiến dân chúng bên trong hoảng hốt sợ hãi, nhưng khi thấy quân lính vũ trang đầy đủ đang đi lại, cùng lớp giáp phòng thủ của căn cứ, người dân bên trong mới yên tâm vài phần.
Lúc này Quang vừa hoàn thành quá trình tiêm thuốc, trở thành một chiến binh cấp một đầu tiên của nhân loại.
Còn đang vui sướng khi con trai mình thành công tiến hoá trở thành một tân nhân loại siêu việt thì còi báo động vang lên, khiến ông Hưng hơi biến sắc mặt.
"Còi này là gì thế cha?" Quang mơ màng đoán được ý đồ nhưng không dám chắc.
"Bọn côn trùng đó lại tấn công căn cứ!!! đi, ta phải xem chúng đang chuẩn bị giở trò gì!" Ông Hưng dẫn theo Quang tới căn phòng chỉ huy.
Trong căn phòng lúc này đang có một nhóm người ngồi đấy, mỗi người riêng phần mình một ghế, bầu không khí âm trầm đến đáng sợ.
Kẽo kẹt.
Tiếng cửa mở làm vang vọng cả phòng, mọi người trong đây đều đưa mắt về phía cửa chính, khi thấy người tới là ông Hưng thì tất cả đều đứng lên cúi chào, phải đến khi ông Hưng vào chỗ chủ vị, ra hiệu cho mọi người ngồi xuống thì họ mới dám ngồi.
"Tình hình sao rồi?" Ông Hưng hướng mọi người hỏi một câu.
"Thưa ngài, tình hình không khả quan! Lũ trùng này vậy mà tổng tiến công, chúng dẫn theo ba đầu cấp E Đại Trùng cùng một đầu hư hư thực thực cấp D.

Nó thân hình tuy bé hơn Đại Trùng nhưng sức mạnh lớn đến bá đạo, vì hình thù nó khá giống kim loại nên chúng tôi đã tạm gọi nó là Kim Giác Trùng!"
Một người đàn ông trung niên đứng lên, hướng mọi người mở ra máy chiếu, bên trên hiện ra ba đầu cự đại Đại Trùng cùng một đầu thấp bé Kim Giác Trùng và lượng lớn Trùng Tử đang điên cuồng tấn công vào vòng thủ phía trước của căn cứ, khiến cho một lượng lớn binh sĩ tử thương nghiêm trọng.

"Thế các loại đạn pháo thì sao? Không có hiệu quả sao?" Ông Hưng nhíu mày lại hỏi.
"Nó chỉ có tác dụng lên lũ Trùng Tử và làm trọng thương Đại Trùng mà thôi, còn đầu Kim Giác Trùng kia không thể làm nó bị trọng thương!"
Nghe bản báo cáo, ông Hưng có chút tức giận, đang định đập bàn, thì Quang ở bên cạnh, hướng cha mình đưa ra ý kiến.
"Cha, để con ra ngoài xử lý bọn chúng!" Ánh mắt Quang kiên định, nhìn chằm chằm vào lũ trùng như muốn ăn tươi nuốt sống.
Đám người đang ngồi đều nghe được lời Quang nói, tất cả đều thất kinh hít một ngụm khí lạnh, xong sau đó liền thay đổi ánh mắt, nhìn về phía Quang như nhìn thấy một thằng ngốc.
Đúng là ngu, đối diện với bọn quái vật, mà lại xin tự thân một mình chinh chiến, nhìn xem, đến đội quân mang vũ trang đầy đủ còn thua, một tên mặt búng ra sữa cũng dám xông vào chiến trường đúng thật là tìm cái chết.
Nhưng trái ngược với thái độ của mấy người ở đây, Binh Vương ngồi ở bên cạnh thì mắt sáng lên, hắn sắp sửa được chứng kiến toàn cảnh chiến đấu của siêu chiến binh rồi, lần trước vì để an toàn, hắn không dám vào xem, lúc này có sự hỗ trợ của máy quay không người lái, hắn có thể chứng kiến toàn cảnh.
"Con chắc chứ?" Ông Hưng có chút không đành lòng nhìn đứa con trai út này, nhưng hiện tại mọi hi vọng chỉ có thể kí thác lên người Quang mà thôi.
"Cha yên tâm, người quên con là tân nhân loại sao?" Quang kiên định, tự tin hướng cha mình chứng minh.
"Được, vậy trước tiên con đi theo ta.

Ta có một sản phẩm mới cho con!"
Nói rồi ông dẫn theo Quang rời đi khỏi phòng họp, khiến cho các cao tầng nơi đây miệng chữ A mồm chữ O ngốc tại trong phòng.

Thật sự hai cha con nhà này điên với nhau rồi!
Ông Hưng đưa Quang đến phòng ngủ của mình, vặn chiếc đèn ngủ cạnh đầu giường.

Đứng bên cạnh, Quang có chút khó hiểu, nhưng vẫn kiên trì xem tiếp hành động của cha mình.
Sau một hồi, chiếc giường đang yên lành bỗng tách ra hai bên, để lộ một tấm sàn bằng sắt bóng loáng.
"Đứng lên đó đi con trai!" Ông Hưng ở bên cạnh ra hiệu cho Quang bước lên tấm sắt đó.
Tuy không hiểu gì nhưng Quang vẫn tin tưởng làm theo lời cha mình.

Thấy Quang đã đứng trên đó, ông Hưng cũng theo sau bước lên.

Lần này ông Hưng ấn lên đầu cái đèn ngủ, "răng rắc" vài cái, tấm ván này vậy mà như thang máy đưa hai người xuống một tầng hầm.

"Đây là???"
Trước mặt Quang lúc này là đủ loại cơ giáp, to có, nhỏ có, nói chung đủ loại hình thù.
"Đây là cơ giới giáp, do ta sáng tạo ra.

Chúng có tác dụng giúp con thi triển được toàn bộ sức mạnh của bản thân mình! Và chúng đều món quà ta tặng cho con!"
Ông Hưng dang rộng hai cánh tay hướng Quang mỉm cười.
"Hiện tại ta đang trong quá trình nghiên cứu công nghệ nano, nên con chịu khó mặc tạm mấy bộ cơ giáp nặng nề này, đợi khi công nghệ Nano của ta hoàn thành, đến lúc đó sẽ có kinh hỉ cho con."
"Không sao đâu cha, từng này là được rồi!" Quang hiện tại khá hài lòng, với những cơ giáp này, hắn có thể đánh giết bọn trùng ngoài kia, cứu tất cả mọi người.
Quang bước tới trung tâm, ánh mắt đảo qua toàn bộ cơ giáp, không biết nên lựa chọn bộ nào, khiến hắn khá đau đầu.
Thấy con trai mình không biết lấy bộ giáp nào sử dụng, ông Hưng liền cho một lời khuyên: "Con nên lấy bộ cơ giáp số M1.

Nó được ta tạo ra để phục vụ cho việc đánh giết những con Trùng có lớp vỏ cứng rắn.

Ta thấy con lên sử dụng nó trong trường hợp này là hợp lý nhất!"
Nghe vậy, Quang liền theo lời của ông Hưng, tiến gần tới một bộ cơ giáp.
Bộ cơ giáp này có màu vàng kim, cao tới hai mét, thân thể được thiết kế vừa phải, không quá hầm hố đồ sộ, cũng không quá nhỏ nhẹ yếu đuối, vừa đủ cho người khác một cảm giác cự lực.
Cơ giáp dưới sự điều khiển của ông Hưng, chúng bắt đầu tách rời nửa phần trước, vừa đủ cho cơ thể Quang lọt vào trong.
"Tiến vào trong đi Quang!" Ông Hưng hướng Quang nhàn nhạt một câu.

Nghe vậy, Quang liền thả mình vào trong cơ giáp này.

Sau khi đã ổn định thân thể, cơ giáp bắt đầu bọc lại phía trước thân của Quang.

Bên trong tối đen như mực bỗng toàn bộ phát sáng, một chuỗi dài thông số xuất hiện trước mặt Quang.
[xin chào! Tôi là Thiên Sứ, một trí tuệ nhân tạo.

Từ giờ chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác! Hợp tác vui vẻ.]
Một đoàn thanh âm lạnh như băng phát ra làm Quang có chút hơi bất ngờ nhìn về phía giao diện trước mặt mình, có đủ loại thông số đang hiện diện trên đó.
"Được rồi!" Quang đưa tay cơ giáp lên nắm thử, một cảm giác chân thực truyền tới.

Đưa tay phát quyền, vừa hay đấm lên một thanh trụ bê tông cốt thép làm nó nổ vỡ vụn, khiến ông Hưng một bên sợ vãi cứt, vội ngăn lại hành động phá hoại của Quang.
Hiện tại cảm nhận được thứ sức mạnh dồi dào từ bộ giáp mang lại, khiến Quang không kịp chờ đợi, muốn nhanh chóng thử sử dụng nó trên chiến trường..