Lão Hầu mở mắt ra nhìn thấy Nam Cung Bác thì lập tức hơi sững sờ.

Nam Cung Bác đâu quan tâm được nhiều như vậy, nghiến răng nghiến lợi mà hỏi: "Ông thấy được dáng vẻ của người đánh ông ngất xỉu thế nào không?"

... Đánh ngất xỉu sao?" Lão Hầu mờ mịt nhìn Nam Cung Bác, trợn tròn mắt nói: "Tôi căn bản không biết, đây là chuyện gì?”

Cái gì?

Sắc mặt Nam Cung Bác lập tức thay đổi.

Lão Hầu không biết mình bị người ta đánh ngất xỉu luôn sao?

Ông ta đã có được thực lực Luyện Thần Cảnh kia mà!

Ông ta không có sức phản kháng trước đòn công kích của người kia thì có thể hiểu được, nhưng bị người ta đánh ngất xỉu mà cũng không biết thì thực sự đó quá khó tin.

Chẳng lẽ người kia là cường giả Hóa Hư Cảnh đỉnh cấp?

Hoặc là người kia là người chết? Là quỷ!

Sợ hãi vô tận không ngừng cắn nuốt ý chí của Nam Cung Bác.

Ông ta đột nhiên phát hiện mình ý chí mình tự cho là kiên cố lại không chịu nổi một kích như thế.

Mồ hôi lạnh lại chảy đầy trán Nam Cung Bác.


Dưới áp lực cực lớn, ông ta ngồi xổm không vững mà đặt mông ngã xuống đất.

"Gia chủ!" Lão Hầu bối rối kêu to, giãy dụa muốn dìu Nam Cung Bác đứng lên.

Nam Cung Bác chật vật ổn định thân hình rồi chậm rãi đứng lên, sắc mặt lạnh lẽo đến đáng sợ.

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung..


Nam Cung Bác nắm chắc nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao chẳng cần biết mày là ai! Muốn đối phó thế gia Nam Cung thìtao liều chết cũng phải cắn một miếng thịt xuống từ trên người mày!"

"Đây mới là người của thế gia Nam Cung!"

Đột nhiên, một tiếng nói tán thưởng vang lên trong tai Nam Cung Bác.

Nghe được giọng nói này, Nam Cung Bác đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà.

Lúc này ông ta mới phát hiện trên nóc nhà có một ông lão mặt mày hồng hào đang đứng.

Sáu bảy năm không gặp, ông ta còn trẻ hơn trước kia nữa!

"Cha!" Nam Cung Bác ngạc nhiên quát to một tiếng, nước mắt không khống chế được mà rơi xuống.

Là Nam Cung Ngọc Thụ! Gia chủ đời trước của thế gia Nam Cung! Cũng là cha ruột của ông ta.


Nhưng ông ta đã nhiều năm chưa gặp cha mình, thậm chí không có tin tức của cha.

Ông ta chỉ biết cha an tâm đi đột phá trói buộc Luyện Thần Cảnh. Bây giờ cha trở về, hơn nữa còn trẻ hơn trước kia nữa.

Hiển nhiên cuối cùng cha đã đột phá ràng buộc, trở thành cường giả Hóa Hư: Cảnh chí cao vô thượng!

Thân thể Nam Cung Ngọc Thụ khẽ lay động rồi lập tức xuất hiện đến trước mặt Nam Cung Bác.

Nhìn con trai mình nước mắt đầy mặt, Nam Cung Ngọc Thụ lập tức trầm mặt khiển trách: "Hơn sáu mươi tuổi rồi mà còn không biết xấu hổ khóc nhè! Con

không ngại mất mặt thì cha cũng mất mặt thay con đó!"

"Con chỉ... Quá kích động thôi!" Nam Cung Bác vội lau nước mắt trên mặt rồi lộ ra nụ cười vui vẻ.

Làm sao ông ta có thể không kích động.

Khi thế gia Nam Cung đối mặt với kẻ địch mạnh, cha ông ta đã mang dáng vẻ vương giả trở về!

Lần này người kia không dám lỗ m ãng nữa!

Thế gia Nam Cung được cứu rồi!

"Cha đã biết chuyện trong nhà rồi." Nam Cung Ngọc Thụ thản nhiên nhìn con trai mình rồi nhẹ như mây gió nói: "Không được tiết lộ tin cha trở về cho bất kỳ ail Cha cũng muốn xem là ai dám xuống tay với thế gia Nam Cung!”

"Vâng!" Nam Cung Bác rất hưng phấn, sau đó lại hỏi: "Cha, cha tiến vào Hóa. Hư Cảnh rồi sao?"

Mặc dù đã đoán được, nhưng ông ta vẫn muốn xác nhận với cha mình.

Nam Cung Ngọc Thụ khẽ gật đầu, khi giương mắt đã lộ ra một khí thế bễ nghễ thiên hạ.

"Quá tốt!" Nam Cung Bác kích động đến toàn thân run rẩy, lo lắng trong lòng cũng biến mất.