Vân Cẩn gọi điện thoại cho Đinh Tiềm, hỏi chú ấy xem đã từng nghe qua Mạc Sơ Nguyên bao giờ chưa, kết quả Đinh Tiềm cho cô biết đúng là Đinh Kiêu đã từng có một người bạn gái như vậy.

“Là bạn gái trước kia của nói, cũng là chuyện của nhiều năm về trước rồi, làm sao thế hai người bọn họ lại cấu kết với nhau chuyện gì à?”

Đinh Tiềm cười cười. Tính chú vốn khôi hài lại vô cùng thông minh, cháu dâu hỏi như thế chắc là có cái gì đó nghi ngờ, chú cũng biết đứa cháu mình cũng chẳng phải tốt đẹp gì.

“Không biết gần đây Đinh Kiêu và cô ấy rất hay liên lạc, hơn nữa anh ấy còn không nói chuyện này cho cháu, khiến cháu rất lo lắng, chú à cháu hỏi người khác họ cũng không nói cho cháu biết chỉ có chú mới giúp được cháu thôi.” Vân Cẩn nghĩ trong chuyện này mình nên có một người làm hậu thuẫn, mà chú ấy lại là người có thể tin tưởng được.

Đinnh Tiềm không thể từ chối được nên đáp ứng: “Được, chú sẽ tìm cơ hội nói với nó, nhưng mà chú cũng phải nói trước cho cháu, chuyện như vậy cũng không có chứng cứ gì, ngàn vạn lần đừng cãi nhau với Đinh Kiêu, chuyện mà vỡ lở ra chỉ có cháu mới là người thiệt thòi thôi.”

Vân Cẩn liên tục gật đầu, thái độ khiêm nhường: “Cháu biết rồi ạ, chính vì không có chứng cớ gì không dám hỏi anh ấy nên cháu mới hỏi thăm chú, chuyện này cháu sẽ nghe lời chú.”

Cúp điện thoại, Đinh Tiềm suy tư một chút rồi lái xe dời đơn vị. Anh muốn đi tìm người ta xem xem Mạc Sơ Nguyên có thân phận như thế nào, cô ta đang làm gì mới có thể hốt thuốc đúng bệnh.

Đinh Kiêu làm trong quân đội chỉ đạo nhân viên nghiên cứu vũ khí, những cái anh nói hay tin tức đều phải trải qua mã hóa đề phòng bị người khác nghe lén, mà Đinh Tiềm cũng là chuyên gia vũ khí trong quân đội, những bí mật liên lạc trong ngành cũng được giữ bí mật rất chặt chẽ, vì vậy khi anh cầm tên và mã số cuộc trò chuyện Vân Cẩn nói cho anh đi điều tra liền tra ra được cuộc nói chuyện của Đinh Kiêu và Mạc Sơ Nguyên.

Nhìn ghi chép những cuộc trò chuyện kia, Đinh Tiềm cảm thấy Đinh Kiêu và Mạc Sơ Nguyên mặc dù cũng có chút mập mờ nhưng hình như cũng không đến nỗi khiến cho Vân Cẩn phải lo lắng như vậy, nhưng anh cũng biết rằng giữa nam với nữ khi bắt đầu chỉ là mập mờ rồi đến khi không khắc chế được mình mọi chuyện sẽ càng dây dưa, lúc đó còn có thể giữ được mình hay không cũng không thể biết trước được.

Giải quyết chuyện gì cũng phải dứt khoát! Lại nói Đinh Tiềm cũng là người túc trí đa mưu, nghĩ nghĩ một chút rồi kéo cả bạn gái mình Hạ Lục cùng giải quyết chuyện này.

“Lục Lục, tối nay chúng ta cùng đi Hoàng Ký ăn lẩu đi.” Đinh Tiềm gọi điện thoại cho Hạ Lục. “Đi làm gì, nhân dịp gì sao” Hạ Lục thích những nơi an tĩnh.

“Không nhân dịp gì cả, chỉ là tự nhiên lại muốn ăn lẩu thôi.” Đinh Tiềm cũng không nói cho cô biết là mình kéo cô đi để phá hư chuyện tốt của cháu. “Được, vậy anh tan làm thì đến đón em, cứ quyết định vậy đi.” Hạ Lục nghe anh.

Lúc Đinh Kiêu và Mạc Sơ Nguyên đang ăn cơm ở Hoàng Ký cũng không nghĩ đến lại gặp chú mình và bạn gái đi ăn, có chút hơi xấu hổ.

“Đại Đinh Đinh, cháu cũng ăn ở đây sao, A Tiềm, hôm nay nhiều người chỗ ngồi ít, chúng ta đến ngồi chung với đại Đinh Đinh đi.” Ở phương diện này Hạ Lục rất thông minh, cô vừa nhìn là biết bạn trai mình không yên lòng chuyện này, anh vốn không thích ăn những thứ này nhưng lại muốn đến đây, chắc chắn là có dụng ý khác cô cũng phải phối hợp với anh để diễn chứ.

Mạc Sơ Nguyên trơ mắt nhìn một tiểu mỹ nữ mềm mại rất tự nhiên mà kéo theo một anh chàng đẹp trai không mời mà đến, mà khuôn mặt Đinh Kiêu lại trắng xanh nhìn anh chàng đẹp trai đó gọi là chú.

Thì ra đây chính là người chú trong truyền thuyết của Đinh Kiêu, Mạc Sơ Nguyên quan sát Đinh Tiềm một cái, không biết kiếp trước nhà họ Đinh tích đức như thế nào mà con cháu đều đẹp tai như vậy, Đinh Kiêu đã đẹp trai rồi, em họ Đinh Ký cũng đẹp trai, đến chú lại càng cực phẩm.

“Lục Lục muốn ăn lẩu nên ta mang dì cháu đến đây không ngờ lại gặp cháu, Đinh Kiêu làm sao lại không giới thiệu một chút.” Đinh Tiềm cười cười nhìn Đinh Kiêu.

Trong lòng Đinh Kiêu đang thầm nghĩ, chú mình quỷ kế đa đoan, ngài đây là cố ý, nghe thấy phong thanh gì nên cố tình kéo cô nhỏ đên giáo huấn ta chứ gì.

“Hai vị trưởng bối, đây là bạn học cháu, Mạc Sơ Nguyên, làm nghiên cứu chế tạo vật liệu hàng không ở đại học Q, chúng ta đang có một hạng mục hợp tác với trường học bọn họ làm nghiên cứu, thật vất vả cháu và cô ấy mới cùng nhau ăn được bữa cơm thì lại gặp mọi người.” Đinh Kiêu cố gắng nói mọi chuyện cho thật thoải mái.

“U, nhà khoa học nha, ta rất hâm mộ các nhà khoa học, ta học số học rất kém, hàm số lượng giác và hình học không gian thì như lấy mạng ta, nhà khoa học bắt tay đi.” Lục Lục đưa tay về phía Mạc Sơ Nguyên.

Mạc Sơ Nguyên chỉ đành bắt tay với cô một cái. Mặc dù nhìn bên ngoài Hạ Lục còn nhỏ tuổi, nhiều lắm chỉ hai mốt hai hai tuổi nhưng lại có địa vị không nhỏ, cô là bạn gái của chú Đinh Kiêu, tương lai sẽ là dì nhỏ.

Nếu biết chúng ta sẽ gặp nhau ta đã gọi điện cho Vân Cẩn, mấy người chúng ta cùng nhau ăn lẩu mới náo nhiệt nha, A Tiềm anh nói có phải không?” Hạ Lục làm nũng nghiêng đầu nhìn Đinh Tiềm, nháy mắt với anh.

Đinh Tiềm cưng chiều sờ đầu cô nói: “Ai nói không phải đâu, nếu không để anh bảo tài xế đến đón Vân Cẩn đến đây.” Vừa nói chuyện anh vừa móc điện thoại ra nhưng lại bị Hạ Lục đè xuống.

“Đừng kêu, cô ấy cũng có thai bảy tháng rồi, bụng to đi lại không dễ dàng, ở đây lại nhiều người như vậy, rất loạn ngộ nhỡ đụng phải bụng cô ấy, anh có bồi thường nổi không, đúng không Đại Đinh Đinh, vợ cháu cháu hiểu rõ nhất mà.” Hạ Lục đưa mắt nhìn sang Đinh Kiêu đặc biệt thâm ý mà nhìn.

Đối với hai người này Đinh Kiêu cũng không có cách nào khác chỉ cười trừ. Mạc Sơ Nguyên ngồi khó chịu, người ta là người một nhà hoàn toàn không để cô vào mắt, khiến cho cô bị ra rìa.

Tìm đại một cái cơ, Mạc Sơ Nguyên đi trước trên bàn chỉ còn ba người.

Nhìn thấy chú mình và Hạ Lục nói chuyện không thèm coi ai ra gì, Đinh Kiêu không kiềm chế được: “Chú, ngài đây là muố n gì chứ, muốn phá hỏng chuyện của cháu sao.”

“Ta cũng có chuyện muốn hỏi cháu đây, tiểu tử cháu rốt cuộc muốn gì