Ngày cuối cùng trước khi nghỉ tết Nguyên Đán phải đến trường, Ôn Yến ở kí túc từ năm giờ rưỡi sáng đã tỉnh giấc. Cô ngáp dài ngáp ngắn, đá tung chăn ra, bước xuống giường.

Nhìn hệ thống Bạch Bạch vẫn đang cùng ma nữ ôm nhau ngủ say sưa, cô tự hỏi từ bao giờ hai người họ đã thân thiết đến thế rồi? Ôn Yến xoa xoa mi tâm, bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Cô uống thêm một viên thuốc trong hộp vuông, vì đã quen thuộc với vị thuốc nên không còn buồn nôn nữa. Bây giờ cô cao 1m68, nặng bảy mươi lăm kg, như thế cũng tạm ổn, chỉ có điều hơi béo. Ôn Yến sờ thịt trên mặt, cô lấy kem ở trong hộp vuông còn loạ thoa lên mặt, rồi thoa đều toàn thân.

Trời vẫn còn hơi tối, mới là 5h43, Ôn Yến thay vào người bộ đồ chạy bộ, cầm trên tay quyển sách tiếng anh học thuộc từ đơn. Sắp nghỉ tết cũng không được lơ là học tập.

Liền tính là thi xong, cô cũng phải đọc sách, dù sao đối với loại người như Ôn Yến mà nói, không đọc sách cho tốt, chỉ còn một con đường đó là chết.

Các bạn nhỏ dậy sớm coi phát sóng thấy tuy đã được nghỉ nhưng học thần vẫn siêng năng học tập. Mọi người cũng hăng hái lấy sách vở ra ôn tập cùng cô.

Ôn Yến chạy bộ xong trở về ngâm bồn, xong xuôi hết thay đồng phục, bỏ sách vở vào bên trong ba lô, vui vẻ đến lớp. Lúc này còn khá sớm, lớp học chỉ có vài ba người, cô nghĩ nghĩ bèn quyết định đến nhà ăn mua đồ ăn sáng.

"Lý Húc Dương, sao cậu lại ở đây?" Đang đứng một góc gặm bánh bao, cô ngạc nhiên nhìn tên nhóc thối xuất hiện ở nhà ăn.


"Mình đi mua đồ ăn sáng" Lý Húc Dương gãi đầu, cười hì hì nói. Cậu ta không thể bảo là xem phát sóng thấy cô ở đây nên tới tìm.

Nhà ăn lúc này khá đông, các bạn học cũng đến đây ăn sáng. Một nữ sinh đi ngang qua hai người, dang tay đẩy Ôn Yến về phía trước. Ôn Yến bất ngờ theo quán tính nhào vào người Lý Húc Dương.

"Không sao chứ" Thấy Ôn Yến ở trong lồng ngực mình đang cúi đầu, Lý Húc Dương tặng nữ sinh kia một like.

Nữ sinh kia ra dấu oke rồi mỉm cười rời đi cùng bạn bè. Trên màn hình phát sóng, có rất nhiều người ca tụng lòng làm việc thiện của cô gái nhỏ vừa rồi.

"Cô ấy làm sao thế?" Ôn Yến ngơ ngác ngẩng đầu, hai mắt mờ mịt không hiểu điều gì vừa diễn ra.

"Chắc quá đông nên cô ấy bị xô sang đây, đụng trúng cậu" Người trong lòng vẫn còn đang ngồi, Lý Húc Dương được dịp ăn đậu hũ, sờ lên cái má trắng trắng non mịn của cô "Ôn Tiểu Yến này."

"Cái gì?" Ôn Yến theo bản năng hỏi lại.

"Kì thật cậu không cần giảm cân, béo béo một chút mới đáng yêu" Lý Húc Dương nói thật lòng.

Trước khi gặp cô, cậu ta thích con gái gầy, càng gầy càng xinh.

Gặp cô rồi, lại mong cô béo một chút, béo mới khoẻ mạnh được.

Rất kì quái a!

Vì cái gì mình cảm thấy cô ấy thật xinh đẹp? Thật sự rất xinh đẹp.


Tim đập thật nhanh!

Sinh bệnh sao?

Ôn Yến, Ôn Tiểu Yến...

Cẩn thận suy nghĩ một chút, kiến nghị kia của Tư Ngôn cũng khá được.

Cùng cô ấy nói yêu đương, rất tốt mà...

Bánh bao rơi xuống đất không thể ăn nữa, Ôn Yến mặt nhăn thành một đoàn. Mấy bạn nhỏ xem trực tiếp liên tục khen cô đáng yêu, xinh đẹp. Ngay cả Lý Húc Dương cũng rất tán thành điều đó.

"Chỉ một cái bánh bao, cậu đừng có buồn nữa, nhìn cậu nhíu mày tôi đau muốn chết."

"Cậu nói gì?" Ở đây thanh âm quá to, cô không nghe rõ lời nam sinh vừa nói, hỏi lại.

"Ách, không có gì" Lời hay không nói lại lần hai, Lý Húc Dương ngại ngùng xoa đầu "Lát nữa nhận bảng điểm xong mang cậu đi ăn, được không?"


"Thôi không cần" Ôn Yến từ chối.

"Ai quan tâm cậu cần hay không. Tôi gián tiếp làm rơi bánh bao, xem như đền bù cho cậu" Lý Húc Dương huênh hoang nói, căn bản không cần hỏi ý kiến ai.

"Vậy thật ngại quá, phiền cậu rồi" Được lộc ăn, cô cũng vui vẻ đáp ứng "Bây giờ tôi về lớp lấy bảng điểm, lát nữa đi tìm cậu."

"Được."

Kì thật lấy bảng điểm rất khoẻ, chỉ cần vào lớp tìm giáo viên, nhận bảng điểm là xong.

Ôn Yến vẫn như mọi khi, cầm cờ đi đầu, lại tiếp tục xếp hạng nhất, toàn bộ đều đạt điểm tuyệt đối.

"Xem, mình quá tuyệt" Cô gái nhỏ cong môi cười, muốn về nhà khoe khoang với ma nữ và hệ thống nhỏ.