Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Mỗi một lần, Tạ Trản đều sẽ không nhịn được ghen ghét!
Thậm chí ở trong lòng còn tưởng tượng, hừ, mẹ của bọn họ sớm muộn cũng có một ngày không thích bọn họ!
Loại thích này chỉ là nhất thời mà thôi!
Thế giới này không thể không công bằng như vậy, làm hắn không được cha mẹ thích, lại để người khác có.
Cho nên, sự yêu thích mà bọn họ có được, đều sẽ không lâu dài.

Như vậy mới công bằng!
Từ khi Ngọc tiểu thư xuất hiện, hắn đã cho rằng mình không còn là Tạ Trản trước đây.
Kết quả chỉ cần một cảnh tượng thế này, liền trực tiếp đánh hắn trở về nguyên hình!
Hắn vẫn là Tạ Trản trước kia, một Tạ Trản tâm lý âm u vặn vẹo, không thể nhìn người khác tốt đẹp.
Chỉ bởi vì mình không được hạnh phúc, liền trở nên hận đời!
Hắn thậm chí không thể cố diễn ra gương mặt tươi cười, cứ như vậy đứng yên tại chỗ.
Mãi đến khi chính thức du ngoạn, thần sắc trên mặt Tạ Trản vẫn không thể trở nên nhẹ nhàng.
Hờ hững, nhìn không ra bất kỳ cảm xúc vui vẻ gì.
Chuyện này ở trong mắt khán giả, chính là bằng chứng cho việc lòng dạ hắn hẹp hòi...
[Việc có bao lớn chứ, cần phải bực bội khó chịu đến mức đó sao?]
[Chẳng qua chỉ là bị đụng trúng một chút mà thôi, lại luôn treo gương mặt người chết làm gì?]
[Trời ạ, từ trước đến nay tôi chưa từng thấy một nam nhân nào lòng dạ hẹp hòi như vậy! Tuy rằng tôi rất bội phục hắn phấn đấu từ cấp F lên cấp A, nhưng tính cách hắn thật sự không thể khiến người ta thích!]
[Xem ra là lúc ở tập một, cũng không phải tổ biên tập cắt ghép bôi đen hắn.

Loại tính cách như hắn, hoàn toàn không dùng được!]
[Lầu trên, tôi cùng suy nghĩ với bạn.


Thậm chí tôi còn cảm thấy, Tạ Trản có người chống lưng? Nếu không, sao có thể mua được hậu kỳ biên tập, chỉ cắt ghép cảnh hắn chăm chỉ luyện tập? Nếu đem tính cách chân chính của hắn ghi hình lên, hắn đã sớm đen hơn than!]
Một phen suy đoán như vậy, trên mạng đều cảm thấy rất có đạo lý.
Sau đó bắt đầu điên cuồng truyền đi, sau lưng Tạ Trản có kim chủ.
Thậm chí fans của những thí sinh khác trong nam đoàn cũng bắt đầu nói mát, liều mạng kéo Tạ Trản xuống nước...
[Ai nha, còn biết thế nào đây, người ta có kim chủ, người ta liền có thể không biết xấu hổ, chắc chắn sẽ điều động nội bộ cho hắn xuất đạo!]
[Chỉ thương cho ca ca nhà chúng ta.

Bằng bản lĩnh của chính mình phấn đấu được đến cấp A, kết quả lại gặp loại chuyện không công bằng như vậy...]
[Nếu mà Tạ Trản vào nhóm, lấy tính cách bạo lực này của hắn, sẽ đem toàn bộ thành viên trong nhóm liên lụy đến chết!]
[Lý Dương Tư tiểu ca ca của em mau chạy đi thôi! Chứ tiểu ca ca mà vào nhóm với một người như vậy, loại người đi giao dịch dơ bẩn, cho dù có được xuất đạo, anh cũng chỉ bị bắt làm đá kê chân cho hắn.

Thật không muốn ca ca của em chịu ủy khuất đâu!]
Tuy rằng lúc đầu chỉ là đoán mò, nhưng sau đó người trên mạng liền nhanh chóng chuyển sang trạng thái không chút gánh nặng hùa nhau lan truyền đi.
Nhưng mà chuyện này đúng thật là bị bọn họ chó ngáp phải ruồi, sau lưng Tạ Trản đích xác có người...
Còn không phải là Ngọc tiểu thư của hắn sao?

Những trò chơi ở công viên giải trí đều là trò chơi mạo hiểm trên ca0, trước kia Tạ Trản chưa từng tới.

Giờ thật vất vả tới được một lần, hắn mới phát hiện mình có một nhược điểm trí mạng...
Kỳ thật hắn sợ độ cao!
Thì ra hắn sợ cao, trước kia đều là hèn mọn đến bụi bặm, chưa từng có cơ hội đứng ở chỗ cao lần nào.
Mỗi khi Tạ Như Nhân mở miệng đều là bắt hắn quỳ.
Quỳ gối trước cổng lớn Thẩm gia xin sự đồng tình.
Quỳ gối dưới chân bà ta, khi bà ta tâm tình không tốt, liền tiện chân đá hắn đi.
Chỉ cần một lời không hợp liền bắt hắn quỳ.
Cái gì thuyền hải tặc, đu quay, tàu lượn siêu tốc, xe cáp treo, con lắc lớn...
Mỗi một trò Tạ Trản trải qua, đều cảm thấy chính mình như vừa chết đi một lần.
Vì thế sắc mặt chỉ có thể càng ngày càng kém.