Trong ngôn tình,nhóm tổng tài được chia thành một số loại,tầm trung,tầm cao,hay còn gọi là đặc biệt siêu cấp,mà trên cả siêu cấp thì chính là xà tinh bệnh tổng tài (xà tinh:thần kinh).Không cần thắc mắc dài dòng,tổng tài thân thế đặc biệt,chỉ dùng xử nữ,không "dùng" phi xử nữ.Cái tính cách ấy trăm phần trăm xếp vào loại bệnh thần kinh,ít nhất là trong mắt Hàn Cảnh Thần là vậy,trong ngôn tình cái gì đó không nói cũng hiểu.
(Mẹ ơi đoạn trên tôi chém đấy)
Với tay lấy cuộn giấy vệ sinh,Hàn Cảnh Thần đưa qua lỗ hổng bên dưới vách ngăn,rất may là nhà trường cũng không keo kiệt đến mức ăn bớt cả cái khe hẹp này.Cậu nghĩ mà xem?Bây giờ tổng tài chỉ một thân tây trang,chỉ có ví và tiền,làm thế nào để lau sạch cúc hoa của bản thân đây?
Thời cổ đại,người dân nghèo không được dùng giấy vệ sinh,vậy nên bọn họ chỉ có thể dùng phiến trúc thay cho nó mà thôi (dùng phiến trúc để...cạo các ông ạ),chẳng lẽ bây giờ,thời thế thay đổi,tổng tài cũng học cổ nhân dùng phiến trúc hay sao?Ý nghĩ lướt qua đầu,Hàn Cảnh Thần lập tức chấn kinh,Hoàng Phủ là một đại gia tộc,tại sao không an bài một bảo tiêu bí mật mà đi theo sau,nhưng lại nghĩ tới cảnh nam chính sai bảo tiêu vào siêu thị mua mấy cuộn giấy vệ sinh,ôi thật là...
Vì tấm ngăn cách mặt đất không cao lắm,nên lúc Hàn Cảnh Thần đưa giấy cho y cùng không để ý đến bàn tay của hắn,tất cả các tổng tài đều có đôi tay như thế hay sao?Hay là giống như trong nguyên tác là:Tay y vô cùng đẹp,trắng nõn lại thon dài,cảm giác như không có xương,tựa như không phải là tay của nam nhân. Càng nghe càng giống đam mỹ mà.
Tổng tài nói lời cảm ơn,không hề nói thêm một lời nào,Hàn Cảnh Thần mơ hồ nghe được vang vọng lại tiếng quần áo ma sát vào nhau,hình như là đang mặc quần,cũng không mất nhiều thời gian lắm.
Bọn họ không phải là bạn tốt trong nhà vệ sinh ,thế cho nên sau đó sẽ không nói chuyện và giao tiếp nhiều với nhau.Nhưng dựa vào một phương diện mà nói,vị tổng tài này này hào phóng đến nỗi đưa cho hắn một tấm séc,thì Hàn Cảnh Thần nghĩ mình sẽ ngạc nhiên muốn chết luôn ấy chứ.Nhưng mà nếu có có đưa thật,Hàn Cảnh Thần nhận cũng không được mà không nhận cũng không được,nếu mà không nhận,không phải là gián tiếp nói rằng,tôi sẽ phao tin anh ở trong nhà vệ sinh mà không có giấy,thế thì tổng tài chắc chắn sẽ giết người diệt khẩu.Chưa xuyên qua được bao lâu,thế mà lại phải chết một lần vì cái cớ ngu ngốc này.Hàn Cảnh Thần đã đọc kha khá tiểu thuyết,nhưng chưa có tiểu thuyết nào mà nhân vật phụ vì ý nghĩ sẽ kể chuyện tổng tài đi cầu không có giấy mà chết cả,cái này quá khinh khùng,hắn không muốn trở thành người đầu tiên!
Ờ...Suy nghĩ hơi nhiều.
(Này người ta gọi là não bổ thụ!)
Hàn Cảnh Thần bỗng dưng nhớ lại,khoảng một tháng trước,hắn đã từng chạy trốn ngay trước mặt vị tổng tài này,mấy cái dạng tổng tài các kiểu trí nhớ rất tốt,lòng dạ rất hẹp hòi,chắc chắn y sẽ nhớ tới mấy hành động kì quái hắn đã làm lúc đó,nếu như hắn không tìm ra được lý do nào hợp lý thì cũng không ổn,lòng dạ nam nhân mà hẹp hòi thì còn đáng đề phòng hơn cả đám đàn bà con gái,mà vị tổng tài này đây có cách xử lý rất âm ngoan lạnh lùng nữa chứ.
Hắn nhanh chóng chỉnh sửa thật chỉnh chu,dùng tốc độ 10 giây,nhanh nhất đến giờ chạy ra ngoài.Rất may là hôm nay,Hàn Cảnh Thần mặc một chiếc quần chun,nên chỉ cần thắt dây quần vào là xong,còn tổng tài bọn họ,từ đông sang xuân đều phải là tây trang giầy da,mà tây trang thì nghiễm nhiên phải có cả thắt lưng da,nên thời gian chắc sẽ lâu hơn một chút.Thảo nào,mỗi lần XXOO cùng với nữ chính,lại cứ bắt con người ta nào là nhẫn nại,nào là: "Nói em muốn tôi,mau nói em muốn tôi...để tôi đi vào,.." thật ra chỉ là kéo dài thời gian để nhà ngươi cởi thắt lưng thôi đúng không?Thật ra không cần phải nhanh như vậy đâu, "cao trào" của nữ chính qua đi khá nhanh,a cũng bị nghẹn cả,được chứ?
Sau khi rửa tay sạch sẽ,Hàn Cảnh Thần muốn về xem tiếp buổi biểu diễn,vậy nên hắn tự nhiên mà bước ra ngoài.
Ngay khi hắn rời đi,một cô gái đứng nấp trong chỗ tối,khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười thản nhiên,trong đáy mắt ngập tràn lòng tham hư vinh.Cô nhìn ra cửa,rồi sau đó nhìn cầu thang đi lên tầng,lén lút quan sát nhà vệ sinh nam bên kia không có ai đi ra rồi mới dám đi lên tầng,đèn cầu thang mở,chiếu những mảng sáng nhu hòa,cô chắc chắn,mục tiêu của cô sẽ thấy cô,gả vào hào môn thế gia không hề khó như mình nghĩ.Ahahahahaha....
Tổng tài sau khi giải quyết vấn đề cá nhân của mình xong,dù là đi ra từ nhà vệ sinh,nhưng vẫn mang theo khí phách uy vũ biết bao,nhưng vẫn không thể tưởng tượng nổi là bởi vì không có giấy vệ sinh mà bản thân đã ngồi trong đó đến mức chân tay tê rần.
Xa xa,cô gái đứng ở góc rẽ khuất của cầu thang khẽ hít vào một hơi,cô có thể cảm nhận được mùi nước hoa nhàn nhạt của ai kia.Cô quyết tâm bừng bừng,nhất định hôm nay phải thực hiện bước đầu tiên trong kế hoạch bước vào cửa nhà giàu,đó là khiến cho Hoàng Phủ tổng tài chú ý.
Nhắm chặt mắt,cố gắng bước hụt,thân thể tiến về phía trước lảo đảo,hét chói tai,lăn cầu thang!
"A...Cứu tôi với..."
Hoảng Phủ tổng tài còn đang rối rắm chuyện trong nhà vệ sinh,may mà lúc đấy lại gặp được một nam sinh tốt bụng,nhưng những chuyện thế này,quá là mất mặt.Hoảng Phủ tổng tài mang vẻ mặt âm u mà bước đi,nếu như có ai đang cố tiếp cận y lúc này,thì tốt nhất là nên tránh xa thì hơn.
Lúc mà y chuẩn bị tiếp tục tham dự sự kiện,bên tai lại vang lên một giọng nữ thất thanh.
Có một đạo lý mà tất cả mọi người nên biết,đó là Hoảng Phủ đã trải qua không biết bao nhiêu vụ làm ăn lớn nhỏ,số tiền lãi phải lấy đơn vị là hàng triệu mà tính,khôn ngoan như thế,còn cái gì mà y chưa gặp qua.Y đã gặp qua loại mánh khóe cảu nữ chính nhiều lần,nào là lấy cái cớ là đụng xe đạp,lấy cơ xe thể thao bản giới hạn của y khiến cho mình bùn bắn đầy người,hay hơn nữa là nói rằng: "Nội dung vở kịch bảo em đến đây làm vợ của anh."Thấy đấy,họ không hề có ý định xây dựng tình bạn tốt giữa nam và nữ.
Nói tới đây,tại sao lại không phải là mỗi lần nữ chính ngã,khi được nâng lên sẽ cố không cho nam chính nhìn sau váy ?Hay là nói là thật ra nam chính cảm thấy nữ chính rất gợi cảm đáng yêu thì mới bắt đầu nảy sinh tình cảm,mọi người không biết,thật ra trong tiểu thuyết,chân tình đều xuất phát từ tính cách hay sao?
Hoàng Phủ Quân Ngạn đang rất tức giận,sắc mặt cũng vì thế mà trở nên tức giận và đáng sợ,cặp mắt y nheo lại như chim ưng,vô cùng sắc bén.Nếu như đúng thời điểm ,y có thế ngẩng đầu lên mà quan sát sự việc một chút,dù sao đây cũng là Đại học nhà y,không thể thấy chuyện mà nhắm mặt làm ngơ được.Nhưng bây giờ thì...sai thời điểm,đang yên đang lành tự nhiên nghe thấy tiếng hét của nữ sinh.
Bảo tiêu ngay sau sợ xanh mặt,âm thầm mặc niệm mười giây cho em gái,đạo lý như trên,không phải nhắc lại,mỗi giây phút Tập đoàn Hoàng Phủ đều thu về bao nhiêu lợi nhuận,nên là đừng có đi quấy rồi như thế chứ.
(Theo mình hiểu thì có lẽ ý nói Hoàng Phủ rất bận rộn,đừng trêu vào vậy á)
Sai thời điểm,hôm nay nữ chính ra khỏi nhà quên xem hoàng lịch rồi,lại còn quên luôn cả việc xem giờ giấc mà tiếp cận nam chính,làm cho Hoảng Phủ mất mấy tỷ để nhìn bộ dáng kì quặc của cô.
(ý là mất nhiều thời gian đó)
"Ôi..đau đau đau quá.."
"Cứu tôi với...đau quá"
Hoàng Phủ Quân Ngạn ngiêng đầu,tạo ra một góc nhì vô cùng hoàn mỹ mà quan sát nơi phát ra âm thanh,hai mắt y híp lại,thanh âm của con bé này sao khó nghe thế nhỉ,thống khổ đến mức thảm thiết,Hoàng Phủ Quân Ngạn chẳng muốn nhúng tay vào làm gì cho mệt,nhưng mà không thể làm như không biết,hơn nữa, nơi này có lắp đặt camera,chắc chắn sẽ ghi được bộ mặt lạnh lẽo hoàn hảo của y.
Sau cả chuỗi âm thanh,Hoàng Phủ Quân Ngạn còn nghe được cả tiếng rên rỉ rất nhỏ,khó nghe quá,con bé này không thể ngậm mồm vào được à?
Cách đó vài bước chân,cô gái ngã sấp mặt xuống nền đất (sml=)),cố gắng hướng tới phía Hoảng Phủ Quân Ngạn mà rên rỉ: "Làm ơn..giúp tôi.."
Cố nén lại bộ mặt đau đớn,cô chậm rãi ngẩng đầu,bày ra một nụ cười khổ mà mình tự ảo tưởng là đẹp đẽ,hơn nữa lại là một nụ cười vô cùng sầu khổ thảm thiết.Qúa thảm thiết luôn ấy chứ,đi được vài bước mà đã gặp cảnh hai hàng máu mũi đỏ lòm từ mũi cô chảy ra,tóc tai rũ rưỡi,trên tóc hình như còn dính cả kẹo cao su.Hoàng Phủ Quân Ngạn khó khăn lắm mới không bày tỏ sự chán ghét của mình lộ liễu ra bên ngoài ,nếu như không phải tình cảnh của cô khốn khổ thể này,y sớm đã mặc xác mà rời đi,mất bao nhiêu thời gian rồi đấy.
Ngoài lề mà nói,mấy vị chủ gia tộc,từ tre già đến măng mọc,mỗi người nếu muốn ngồi vững thì xung quanh phải sắp xếp kha khá bảo tiêu,Hoàng Phủ cũng không ngoại lệ,là một người yêu sạch sẽ,mắc bệnh phiết khích,Hoàng Phủ Quân Ngạn đành phải gọi cho bảo tiêu.
Chưa đến mười giây,bảo tiêu đã xuất hiện trước mặt y: "Tổng tài."
Hoàng Phủ Quân Ngạn chỉ chỉ Ân Nhược Ly đang ngã rất khó coi kia: "Xử lý đi."
Sau đó,dưới ánh mắt tha thiết mong chờ dịu dàng của Ân Nhược Ly,Hoàng Phủ Quân Ngạn lạnh lùng quay đi.Cái gì mà "Xử lý đi" cơ?Ôm công chúa đâu?Ánh mắt ôn nhu ấm áp đâu?
Ôi,người yêu tương lai của cô,chẳng lẽ anh không thấy,hôm nay bộ váy trắng của em rất thanh tuần rất sạch sẽ,rất đáng yêu sao?Không thấy cô bộ dạng xinh đẹp điềm đạm đáng yêu sao?
Trái tim cô đau quá đau quá đau quá..
Nhìn bóng lưng của y với hai hàng máu mũi chảy dài,bi thương cực độ,Ân Nhược Ly vì lăn từ cầu thang xuống,không thể chịu nổi đau đớn về cả thể xác và tinh thần,trước mắt tối sầm,ngất đi.
Bảo tiêu đứng bên cạnh cảm thấy vô cùng khó xử,cô gái này sau khi tỉnh dậy mà biết hàng tiền đạo của mình bay mất,không biết sẽ có phản ứng gì? Còn cái dáng ngã nữa,quá sát phong cảnh,thảm nào Tổng tài nhà tôi không để ý đến cô,nhìn xem,váy vóc lộn xộn,đã thế lại còn đỏ một màu máu...
Đúng là máu thật đấy,bà dì cả đến rồi,lúc câu dẫn nam chính không cảm thấy mùi máu quá kinh tởm à?Nữ chính không phải là một đóa Bạch Liên Hoa sao?Đương nhiên nam chính sẽ không bao giờ chấp nhận nổi một người tới tháng còn đi câu dẫn mình được.Chẳng lẽ lúc y "lên" rồi,lại phải dùng "biện pháp khác" sao?
Rất có thể nghi ngờ,chị nữ chính hắn là đi câu lạc bộ đêm để "nâng cao kiến thức",đem nam chính cắn đứt,không thể chịu nổi.Nên nhớ là,trong ngôn tình,99% nữ chính đều mang khát khao chim sẻ phượng hoàng,trở thành cô bé lọ lem,nam chính lại không đơn giản như thế,y đương nhiên phải là cháu đích tôn chín đời mới có,là trụ cột dòng tộc.
Nhưng tại sao lại cứ phải là cháu đích tôn chín đời mới có?Đơn giản thôi,không cần biết mẹ của y,bà của y,ông của y dù có cố gắng đến thế nào đi nữa cũng chỉ có mỗi một người cháu đích tôn này mà thôi.Thế mà chị nữ chính ngay lần đầu tiên gặp mặt đã lại đến tháng,cô bị kinh nguyệt cướp sân khấu rồi cô gái ơi!
Kết luận:Định luật ngôn tình bất thành văn,một khi đã là lần đầu gặp gỡ,không được đến tháng.Nữ chính lại còn kinh nguyệt không đều nữa,đi đâu cũng phải chú ý xem xét giờ giấc nghe không?
Sau khi Hoàng Phủ Quân Ngạn rời đi,y theo bản năng muốn tìm nam sinh tốt bụng kia,nhưng trong vòng hai cái đảo mắt,y đã bác bỏ cái suy nghĩ này.Còn về phần con bé kia đã bị y quẳng đến chín tầng mây,chẳng liên quan đến y,con bé đấy đúng là ngu hết chỗ nói.
Chị ngôn tình để lại cho anh ngôn tình một ấn tượng khó phai:Sao con bé này lại ngu thế nhỉ?Anh ngôn tình ngộ ra điều này,chẳng lẽ văn phong lại đi theo hướng ngược luyến tình thâm sao?Đúng là mở đầu cũng có hơi hướng ngược, "Ngược thân" cũng là một trong những tình tiết quan trọng trong nỗi dung bộ phim,tự ngược cũng là ngược mà,vậy nên tác giả não tàn đúng là quá thông minh,32 like!!!!
(nói nội dung phim bởi vì đây là phim chuyển thể từ «Bất ngờ gặp gỡ tổng tài hàng tỷ tỷ»)