Đông Phương Vũ vẫn tiếp tục lái xe với vẻ mặt u ám, có lẽ vì suy nghĩ quá sâu, nên anh cũng không thèm nhìn đến Trịnh Y Bình ngồi trêи ghế phụ.

Tốc độ xe rất nhanh, chưa tới nửa giờ đã đến Nhất Thốn Mặc, Trịnh Y Bình hiếm khi đi xe nhanh như vậy, sau khi xe dừng lại, cô cảm thấy có chút choáng váng.

Lúc nhìn thấy Đông Phương Vũ đẩy cửa xuống xe, cô đột nhiên cảm thấy xe đã dừng lại, vội vàng xuống xe, nhìn thấy Đông Phương Vũ đang đi về phía đại sảnh, không khỏi hét lên: "Anh hai họ, tôi sẽ không vào nữa, tôi lái xe về Hong Kong đây, anh chuyển lời với dì và anh họ cả tôi chúc họ một năm mới hạnh phúc."

"Cái gì, cô không vào sao?" Đông Phương Vũ lại quay người, đi vài bước về phía Trịnh Y Bình đi đến bên cô, nghi ngờ hỏi: "Sao vậy? Y Bình, cô không muốn làm trái ý Nhất Phàm nữa sao?"

Trịnh Y Bình cười khổ, sau đó nặng nề thở dài, "Hôm nay anh cũng nhìn thấy rồi, anh cho rằng tôi có thể khuyên can nó sao? Nó sẽ nghe lời tôi sao?"

Đông Phương Vũ sửng sốt một chút, lần này thái độ của Trịnh Nhất Phàm rất kiên quyết, cậu ta không thể nghe lời Trịnh Y Bình, vì vậy Trịnh Y Bình không thể thuyết phục được cậu ta.

“Em họ đây là có ý gì?” Đông Phương Vũ nhìn Trịnh Y Bình, nhưng thật ra, anh mơ hồ cảm thấy cô đang thỏa hiệp.

Trịnh Y Bình bất lực thở dài nói: "Anh hai họ, hãy nói với anh họ cả, tôi thực sự không thể làm gì đối với chuyện này, ngoài ra—"

Trịnh Y Bình dừng lại rồi cười khổ, bất lực nói: "Hơn nữa, lời nói của Mộ Như cũng có một số là sự thật, vốn dĩ Mộ Như không phải là một cô gái xấu, nguyên nhân khiến cô ấy gặp phải những chuyện đó hoàn toàn là do người khác áp đặt cho cô ấy, thật ra bản chất của cô ấy cũng không tệ chút nào, huống chi Nhất Phàm không chán ghét cô ấy, tôi lại là chị gái... "

“Vấn đề ở đây là Tịch Mộ Như từng là chị dâu của tôi!” Đông Phương Vũ nhanh chóng hét lên, sau đó tiếp tục nói: “Đó cũng là chị dâu của Nhất Phàm, nếu Nhất Phàm và Tịch Mộ Như kết hôn, tin tức lan truyền ra ngoài rằng Nhất Phàm kết hôn với người chị dâu họ cũ của mình, cô có nghĩ... "

"Tôi vừa mới xem xét vấn đề này trêи xe," Trịnh Y Bình lại cắt đứt lời của Đông Phương Vũ, sau đó gật đầu nói: "Đúng vậy, bọn họ kết hôn hẳn là mang tiếng xấu, quả thực rất khó ngẩn đầu lên làm người, một khi chuyện này lan rộng ra, mọi người sẽ chỉ trỏ, vì vậy— "

Trịnh Y Bình lại dừng lại giữa chừng như thể cô đã có quyết định rồi nói: "Vì vậy, tôi định nộp đơn cho Nhất Phàm nhập cư, để họ sau khi kết hôn sẽ ra nước ngoài sinh sống, như vậy thì cả Đông Phương gia và hai người họ cũng sẽ không bị ảnh hưởng, anh nghĩ sao?"

Đông Phương Vũ hoàn toàn choáng váng, không ngờ khi tìm Trịnh Y Bình, cô không những không khuyên can Trịnh Nhất Phàm, mà còn thay đổi đồng ý để hai người họ kết hôn, thậm chí còn nghĩ ra cách như vậy để họ có được cuộc sống của riêng hai người.

Tuy nhiên, phương pháp này không có tác dụng gì đối với Đông Phương Vũ, thứ anh muốn là ngăn cản hai người kết hôn bằng mọi giá.

Không có lý do gì để người phụ nữ của anh kết hôn với người đàn ông khác, mà người đó lại là em họ của anh thì còn tệ hơn!

Vậy nên hiện tại anh muốn để A Hạo chú ý tới hành động của hai người họ, anh muốn trong thời gian ngắn nhất tách họ ra, sau đó để cho Tịch Mộ Như ngoan ngoãn bò về bên anh.