*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xám

“Chuyện chính là như vậy. Ba. Ba cũng không biết tại sao lại biến thành như vậy. Ba ——” Dáng vẻ Diêu Đại Phát suy sụp: “Thiên Thiên, con phải tin ba, nhiều năm như vậy rồi, ba chưa từng có cho dù chỉ là một chút ý nghĩ có lỗi với mẹ con. Là thật đấy.”

Tuyên Tĩnh Ngôn trả giá nhiều như vậy vì ông, nói thẳng ra sự phát tài của nhà họ Diêu vẫn không thể tách rời của hồi môn lúc đó của Tuyên Tĩnh Ngôn.

Ông là người thô kệch, nhưng tuyệt đối sẽ làm chuyện có lỗi với vợ con.

Hơn nữa đối với loại hành động tìm người thứ ba này, cũng rất vô sỉ.

,

Cho nên khi nhìn thấy Cố Thừa Diệu một mình ở chung một phòng với người phụ nữ khác, ông mới tức giận như vậy.

Nhưng bây giờ, ông lại tự mình làm ra chuyện như vậy. Diêu Đại Phát một mặt xấu hổ, một mặt tự trách.

Sắc mặt Diêu Hữu Thiên vẫn luôn rất nặng nề, lúc này nhìn gương mặt pha lẫn xấu hổ, lúng túng và cả một chút cảm động của ba, lời nói của cô cực kỳ bình tĩnh.

“Ba, ba có từng nghĩ, tất cả những chuyện này, chỉ là một cái bẫy?”

Diêu Đại Phát mở to mắt, trên khuôn mặt ngăm đen hiện lên chút sắc bén: “Thiên Thiên ——“

................................................................................................

Mấy anh em nhà họ Diêu đều rất bận.

Diêu Hữu Gia vẫn luôn ở bên cạnh Tuyên Tĩnh Ngôn, cuối cùng đã khiến tâm trạng của bà ổn định lại một chút.

Buổi tối, còn chủ động đề xuất muốn nấu cơm cho mọi người.

Bên phía Diêu Hữu Quốc không có tiến triển gì. Nếp sống của nhà họ Diêu không tệ, lại tự mình biết mình. Trong lòng biết rõ là xuất thân đột ngột phất lên, bình thường làm ăn đều dĩ hòa vi quý.

Muốn tra ra đã đắc tội người nó, thật sự rất khó.

,

Diêu Hữu Quyền và Diêu Hữu Thế đã đến camera giám sát của tiểu khu, điều tra nhưng lại không thấy manh mối gì.

Người phụ nữ đến cửa khiêu khích kia, ngồi ở trong xe taxi, ngồi xe thẳng đến cửa nhà họ Diêu, lúc xuống xe, đội mũ, đeo kính râm, còn quấn khăn to.

Nhìn vội vội vàng vàng, hoàn toàn không thấy rõ dáng dấp đối phương thế nào.

Sau khi Diêu Hữu Thiên nghe ba nói xong, cũng không ở lâu. Gọi cho Hoàng Đế, đến thẳng club tư nhân trước đó.

Muốn tìm ra chân tướng, cũng chỉ có thể xem camera giám sát lúc đó một lần.

Mặc dù trong lòng Diêu Hữu Thiên biết rõ, có lúc camera cũng sẽ gạt người. Có điều điều này cũng không cản trở cô muốn tìm ra chút manh mối từ bên trong.

,

Có thân phận cảnh sát của Hoàng Đế ở đó. Bọn họ rất dễ dàng tìm được camera lúc đó.

Có điều, rất đáng tiếc là, quản lý nói với bọn họ, đúng lúc camera hôm đó đã xảy ra chút vấn đề. Cho nên video thiếu mất ba tiếng đồng hồ.

Mà ba tiếng đồng hồ đó, vừa khéo chính là lúc Diêu Đại Phát uống rượu với Trương Tuyên, cuối cùng uống say đã vào căn phòng trên lầu.

Diêu Hữu Thiên liên tục coi chừng màn hình, gần như là nhìn không chuyển mắt.

Từ trong ra ngoài, cuối cùng mới nhìn thấy. Căn phòng ba nói, sau mấy tiếng đồng hồ, ông đi từ bên trong ra, áo sống có chút không chỉnh tề, bước chân cũng có chút vội vàng.

Nheo mắt lại, Diêu Hữu Thiên chờ người phụ nữ kia xuất hiện.

,

Vài chục phút sau, cuối cùng lại có một người phụ nữ đi ra khỏi phòng.

Có điều trang phục của cô ta giống hệt như nhìn thấy trong camera của tiểu khu biệt thự nhà họ Diêu.

Trang bị đầy đủ. Cô hoàn toàn không nhìn thấy mặt của đối phương.

Đối phương còn mặc áo khoác dày cộm, ngay cả vóc dáng của đối phương cô cũng không thấy rõ. Nhưng không hiểu sao cảm thấy người phụ nữ trước mắt có chút quen mắt.

Vóc người này, thể hình này, hình như cô đã từng thấy ở đâu.

Ở đâu đây?

,

Điều tra không có kết quả, Diêu Hữu Thiên lại đi tìm Trương Tuyên.

Người xã giao với Diêu Đại Phát hôm đó là Trương Tuyên, vậy rốt cuộc anh ta đã đưa người phụ nữ nào đến ông ta biết rõ nhất.

Có điều không gọi điện thoại