Khâu Y Nhụy nói: “Có cái gì hơn người, chúng ta đã được gặp qua Tả Kinh Luân, của cô ấy, có cái gì
đáng để xem, còn có thể có người tốt hơn Tả Kinh Luân sao.

Vu Tịch bĩu môi: “Nếu là thua kém Tả Kinh Luân, tôi sẽ không đồng ý đâu.


“Ha, cô cứ nói khoác đi, có bản lĩnh thì lúc nào đến hội ái hữu mang theo cho chúng tôi nhìn xem.


Vu Tịch nói: “Cô tin hay không thì tùy.


Nhóm người Khâu Y Nhụy đều không tin.

ở trong mắt của họ, Tả Kinh Luân đã rất tốt, vậy mà cô ấy nói rằng bạn trai của cô ấy tốt hơn Tả Kinh Luân.


“Được rồi, được rồi, có lẽ trong mắt người ta, tình nhân đều tựa Tây Thi, vốn dĩ sao, bạn trai của ai, ai nhìn cũng thấy tốt.


ở phía sau có người nói.

Vu Tịch mở sách ra, chẳng muốn nói thêm gì nữa.

Khâu Y Nhụy nói: “Hừ, không biết tự lượng sức mình.


Vu Điềm nắm chặt tay, nhìn về phía kia, oán hận quay đầu đi.

Khâu Y Nhụy an ủi cô ta một lúc lâu, nói Vu Tịch căn bản là không dám đưa người tới, cô ta mới từ từ dịu đi.

Dù sao thì Cố Lâm Hàn cũng sẽ không đi tham gia cái gì mà hội hữu ái với cô ấy.

Mọi người cũng sẽ không biết, bạn trai của cô ấy dĩ nhiên là cố Lâm Hàn.

Như vậy, cô ta vẫn là người được mọi người hâm mộ nhất trong
lớp.

Vu Tịch không thèm quan tâm đến việc họ nói khoác.

Trước tiên ở trên mạng đặt xong món quà đưa tặng cố Lâm Hàn, tuy rằng tốn không ít tiền, nhưng mà cô ẩy vẫn rất hài lòng.

Chỉ là lo lắng, cố Lâm Hàn sẽ không thích…
Mọi người đoán thử xem Vu Tịch tặng quà gì cho cố Lâm Hàn nào
Ban đêm
Trong nhóm, Hạ Tử Minh đang nói: “Ngáy mai chúng ta cùng nhau tổ chức một bữa tiệc nướng ngoài trời, không say không về.


Vì là sinh nhật của cố Lâm Hàn nên mọi người nhất định sẽ thu xếp.

Mỗi năm nhà họ cố đều sẽ tìm một địa điểm cho họ, cả nhóm sẽ cùng đi qua, tổ chức bữa tiệc cho Cố Lâm Hàn.


Dù thế nào đi nữa thì đó cũng là con cưng của nhà họ cố, sinh
nhật nhất định phải tổ chức long trọng.

Sáng sớm.

Di động của cố Lâm Hàn vang lên.

Cố Lâm Hàn cầm lấy nó.

Ai đó đã bắt đầu gửi lời chúc mừng sinh nhật cho anh.

Bỗng chốc có rất nhiều người cùng gửi tin nhắn đến.

Thư Nhã cũng đã gửi.

“Con trai yêu quý, sinh nhật vui vẻ, sớm sinh quý tử.


Có người trực tiếp chuyển khoản tiền mừng.

“Lâm Hàn, chúc mừng sinh nhật nhé.


Hứa Khả cũng gửi tin nhắn tới.

Một chuỗi dài tin nhắn.

“Lâm Hàn, hy vọng anh năm nào cũng có ngày này, tuổi nào cũng có ngày hôm nay, còn nhớ rõ khi còn nhỏ, mỗi năm sinh nhật của anh, em đều lá người đầu tiên
gửi lời chúc mừng sinh nhật cho anh, hết nám này qua nám khác, thời gian trôi qua thật nhanh, năm nay, em cũng hy vọng em có thể là người đầu tiên…”
Một chuỗi dài tin nhắn nhưng thực ra rất dụng tâm.

Mặt sau…

Rốt cuộc kéo đến tin nhắn của Vu Tịch.

Cũng là người đầu tiên gửi tới.

Chỉ có duy nhất một dòng chữ…
“Sinh nhật vui vẻ, ông xã.


Nét cười trên khóe môi cố Lâm Hàn lan rộng.

Ông xã…
Tuy rằng cô ấy gửi tin nhắn ngắn gọn như thế, nhưng lại khiến cố Lâm Hàn nhất thời trong lòng cảm thấy ấm áp.

Bỗng chốc, người lại ngồi không yên, trực tiếp mở cửa bước vào phòng Vu Tịch.

Cô vẫn đang nghịch điện thoại ở trên giường.

“ừm?”
Cố Lâm Hàn xốc chăn lên, chui thẳng vào trong chăn của Vu Tịch.

Vu Tịch ngẩng đầu: “Anh chạy vào đây làm gì?”
Cố Lâm Hàn nhìn Vu Tịch như thế này, đồ ngủ của cô rất rộng rãi, cơ thể của cô rất ấm áp và có mùi thơm, anh nhìn cô ấy, nhẹ nhàng vuốt ve má cô ấy, rồi từ từ hôn lên môi cô ấy.

“Ưm…” Trước tiên Vu Tịch sửng sốt, sau đó cảm thấy anh hôn
tiếp, cô nhắm mắt lại, rất là tự nhiên, tiếp nhận nụ hôn của anh.