“Này, ở nhà đánh anh cũng không nói gì, ờ bên ngoài còn đánh, anh nhưng là phải trả đũa.


“Anh còn muốn, anh còn muốn, hừ.


Cố Lâm Hàn dĩ nhiên không dám đánh.

Bác sĩ càng hâm mộ lên.

cố Lâm Hàn sờ mũi, ừ một tiếng.

Bác sĩ nhìn anh nhất thời có bộ dáng thẹn thùng như thế, nở nụ cười.

Đối với người đẹp trai, tính tình luôn tốt hơn rất nhiều, trên mặt tươi cười cũng nhiều hơn rất nhiều.

Bác sĩ nói: “Như thế nào, lần đầu tiên tới khám thai?”
“Đúng vậy.

” cố Lâm Hàn đúng sự thật nói.


“Không quan hệ, tôi nhìn thân thể
sản phụ này tố chất không tồi, về sau một tháng qua khám thai một lần.


“A, được.


“Không có việc gì không cần làm vận động kịch liệt.


“được.


“Ăn cái gì cũng phải cân đối dinh dưỡng.


“Đúng vậy.


Cố Lâm Hàn ở kia từng bước từng bước nhớ xuống dưới.

Mặt sau, một đôi vợ chồng cũng đang chờ khám thai.

Nhìn Cố Lâm Hàn phía trước, thai phụ kia tóm lấy tai chồng mình ở một bên chơi điện thoại.

“Anh nhìn xem người ta, nhớ nhiều nghiêm túc, nhìn lại anh xem ở đây làm cái gi.


“Ai u, em làm gì vậy, anh ván này lập tức muốn thắng…”
“Thắng thắng, anh lại chơi điện thoại như vậy, lại cơi điện thoại như vậy à.


Bị tiếng ồn ào nên quay đầu lại.

Hai người nhìn phía sau, thai phụ kia đối với Vu Tịch cười cười, mặt đầy hâm mộ.

“Ai nha chê cười rồi, tôi đây đang hâm mộ cô đó, cô nhìn xem, chồng cô đối với cô thật là tốt.

” íí n

Vu Tịch ngẩng đầu nhìn cố Lâm Hàn.

Thai phụ tiếp tục oán giận: “Tôi mang thai đã năm tháng, cũng không thấy anh ta hỏi nhiều một
câu tôi đã đói bụng chưa, ăn nhiều hay không, hừ, toàn chơi điện thoại.


Cô nói, lại chọc một chút người chồng bên cạnh.

“Hừ….

.

cô.

” Người chồng lúc
này mới từ điện thoại ngẩng đầu lên, đi theo hét lớn: “Làm gì a, còn không phải là mang thai sao, làm như lợi hại lắm ý, cô nhìn xem, có nhiều phụ nữ như vậy có ai là không mang thai không, lúc mẹ tôi sinh ra tôi, tôi còn chưa chứng kiến mẹ tôi đối với bố tôi như thế nào kìa, khi đó nghèo chết, tôi cũng không phải là rất
khỏe mạnh, cô mỗi ngày ăn no mặc ấm, có cái gì phải hỏi.


“Anh….

Anh thì biết cái gì a,
thời điểm tôi ốm nghén, anh nào biết, người ta mang thai đều sợ béo, nhưng tôi thì khác tôi còn gầy đi vài cân này.


“Gầy? cô nhìn xem cô hiện tại béo giống như lợn chưa, còn gây….

.


“ Anh…anh lặp lại lần nữa.


Người phụ nữ vành mắt đều đỏ.

Bác sĩ thật ra đã thấy nhiều
không trách, cố Lâm Hàn nhíu mày nhìn, che chở Vu Tịch nói: “ Em gần đây hình như không có ốm nghén như vậy đi.


Đáng sợ, nôn đến trời đất tối tăm còn sẽ gầy a.


Cố Lâm Hàn nghĩ.

Vu Tịch lắc đầu: “Không nôn ra, em gần đây khá hơn nhiều rồi.


Nhìn đôi vợ chồng phía sau, Vu Tịch nghĩ.

Kỳ thật rất nhiều đôi vợ chồng đều sẽ như vậy đi…
Hạnh phúc hôn nhân, vẫn là rất khó có được.

Cố Lâm Hàn so sánh tới là tốt hơn rất nhiều.

Không nói cái khác, nửa đêm dậy nấu cơm cho cô ăn, tùy thời tùy chỗ hỏi cô có hay ăn no không, mặc kệ lúc nào đều nhìn đồ cô ăn….

.

Còn có vừa mới, cô cũng chưa nhớ được như thế nào, anh đến cái là cầm điện thoại cẩn thận nhớ lại bác sĩ nói tới.

Vu Tịch càng là ôn nhu cười
cười, ánh mắt nhìn anh, càng thêm nhu hòa.

Bác sĩ thờ dài, nhìn hai người mắt có thể chảy ra nước rồi.

“Ai, hai người thật là tốt, mỗi ngày đều có rất nhiều đôi vợ chồng như kia tới, hai người yêu nhau như thế, thật là không nhiều lắm a.


Yêu nhau?
Khụ.

Vu Tịch đột nhiên đỏ hồng mặt.