Khâu Y Nhị nhìn, hừ một cách không phục, đứng lên cũng đi theo ra ngoài.

Vu Điềm lập tức có chút nóng nảy, vội vàng đứng lên.

“Các cậu làm sao không ăn?”
Khâu Y Nhị nói, “Chúng tớ đi xem một chút người bạn trai không lộ mặt của Vu Tịch, có phải thật sự
là có hay không, hay là nói, có nhiều người không nhìn được, cũng không dám mang đến.


Vu Điềm dĩ nhiên không muốn cò ta nhìn, vội vàng muốn đi qua kéo người.

“Được rồi cậu đừng đi, đó là chuyện của người ta nha.



Khâu Y Nhị nói, “Được rồi, cậu cũng không cần giúp cô ta như vậy, cô ta lại không cảm kích hừ.


Bên ngoài.

Mọi người vừa ra đến, liền thấy, Vu Tịch chạy về phía một người đàn ông.

Anh ta đứng ở đó, đang nhìn điện thoại di động, thấy Vu Tịch đến, hơi mở ra cánh tay, để cho cô lại đây.

Vu Tịch chạy đến, liền bị anh ôm vào ở trong ngực đi ra ngoài.

Woa… Thật là đẹp trai…”
Không biết ai trước cảm thán một câu.

Người này cũng quá đẹp trai
rồi…
Để cho người khác nhất thời đờ đẫn, không tìm được từ nào miêu tả vẻ đẹp trai, để cho người khác cảm thấy, nếu như đẹp trai là một loại vũ khí sắc bén, Tả Kinh Luân như vậy, cái loại đẹp trai đó đã sớm chết không có chỗ chôn rồi.

Mọi người tạm thời đều đã quên hâm mộ, chẳng qua là nhìn hai người xuống bậc thềm, từng bước từng bước đi xa.

Khâu Y Nhị mặt nhất thời có chút xanh.

“Cái này…”
Bạn học bên cạnh lúc này giậm chân đấm ngực.

“Oa, thật là đẹp trai thật là đẹp trai.


“Người này là bạn trai của Vu Tịch sao, cũng quá đẹp trai rồi đi.



“Quả thật rất đẹp trai nha, vừa rồi ai nói có phải hay không là người không nhìn được.


“Nếu như là tôi cũng che, để cho người ta tranh thủ trốn đi thì làm thế nào, đẹp trai như vậy, nhất định rất nhiều người thích.


Khâu Y Nhị mặt đầy không tin, trong lòng cũng tức giận không thôi.

Làm sao có thể, người đàn ông này là bạn trai cô ta?
Tại sao có thể là sự thật…
Trở về, mọi người đều bắt đầu nói.

Chỉ có Khâu Y Nhị ở đó vẫn là mặt đầy không tin được.

“Thật là đẹp trai, khó trách Vu Tịch coi thường những thằng nhóc của trường chúng ta.


“Đúng vậy, khó trách trường học rất nhiều con nhà giàu cũng viết thư tình cho cô ấy, cô ấy cũng không thèm nhìn đâu, tôi có người bạn trai như vậy, tôi cũng không cho ai nhìn, mỗi ngày tôi ờ nhà nhìn anh ấy.


Nghe giọng điệu hâm mộ của mọi người, Vu Điềm ở đó đã không nhịn được có chút đen mặt.

Vu Điềm còn giả vờ ở đó như không biết hỏi một câu, “Thật sự đẹp trai như vậy sao, tớ làm sao không cảm thấy vậy.


Khâu Y Nhị nói, “Tớ cũng cảm
thấy, cũng chỉ như vậy thôi.



Chỉ là, lúc này đang nhìn Tả Kinh Luân bên cạnh…
Quả thật lập tức cảm thấy, Tả Kinh Luân cũng chì như vậy thôi.

Mặc dù Khâu Y Nhị cũng không nói gì, Vu Điềm vẫn là từ trên mặt cô ta trực tiếp nhìn ra một chút khác biệt.

Trong lòng rất không thoải mái, cảm thấy những người này lại không hâm mộ mình như vậy, liền rất ủ rủ.

Vừa rồi Tả Kinh Luân ở chỗ này, vẫn là rất được người ta hâm mộ, bây giờ lại…
Khâu Y Nhị đang làm thế nào cũng không chịu thua, nhưng là, cũng không thể không hâm mộ vận may của Vu Tịch.

Ờ đâu tìm được một người bạn trai đẹp trai như vậy.

Cô vẫn như vậy nhìn Vu Điềm, an ủi, “Đẹp trai có tác dụng gì, cũng không thấy anh ta giống như Tả tổng hào phóng như vậy, quan tâm như vậy, còn tuổi trẻ tài giỏi đẹp trai như vậy.


Vu Điềm chỉ có thể cười gượng.

Sức lực nói chuyện cũng bị mất.

Vu Tịch trờ về nhà, không bao lâu, liền nhận được gọi điện thoại của Tô Hành gọi đến, nói qua mấy ngày, muốn cô trờ về một chuyến, trong nhà muốn cùng Tả gia gặp mặt, bàn bạc hôn sự.

Vu Tịch lười muốn trở về.