Sầm Dao buồn ngủ bắt đầu bò lên giường của Heinz.

Heinz tắt đèn, cũng lên giường.

Một người coi như chuyện đương nhiên, một người thuận nước đẩy thuyền, giống như hai kẻ ban đầu sống chết đòi chia phòng ngủ không phải là họ.

Trong phòng rất yên tĩnh, tĩnh đến mức nghe được rõ rệt cả tiếng gió luồn qua tán cây trong vườn hoa bên dưới. Sầm Dao và Heinz nằm cách nhau một khoảng, hai người không kề sát, dù tiềm thức họ đều kêu gào hãy ôm lấy nhau đi.

Sầm Dao mở to mắt, cảm nhận sự thôi thúc sốt ruột lại trống rỗng ấy. Y học lệch nặng, còn nhảy qua giai đoạn giáo dục cấp độ 1 và cấp độ 2, nên lúc này Sầm Dao có phần tiếc nuối, thầm nghĩ sao hồi đó không chịu học Sinh. Bây giờ y rất tò mò rốt cuộc từ đâu mà Omega và Alpha lại có lực hấp dẫn với nhau như vậy.

Sầm Dao nghiêng người sang, nương theo ánh trăng len lỏi qua rèm cửa không kín, tỉ mỉ quan sát Heinz. Alpha xoay người đối mặt với y, mắt mở.

Trong bóng đêm, mái tóc vàng rực rỡ và đôi mắt xanh thẳm của Heinz thu hút mọi ánh mắt của Sầm Dao. Chúng đi từ sống mũi cao của Alpha, rơi xuống đôi môi nhạt màu.

Sầm Dao nghĩ, thôi được rồi, mặt mũi thì đáng mấy xu chứ.

Y nhích lại gần Alpha, thì thầm bảo muốn ôm.

Heinz vừa vén chăn vừa rất bình tĩnh bảo: "Em nói là tôi ôm em đau mà?"

Sầm Dao chui vào vòng tay Heinz, ôm lấy vòng eo gầy lại đầy sức mạnh của Alpha. Y vùi mặt vào lồng ngực hắn, hít một hơi rồi mới nói: "Anh ôm nhẹ thôi sẽ không đau."

Heinz kéo chăn lên, ôm lấy Sầm Dao: "Ngủ đi."

Sáng hôm sau khi Sầm Dao tỉnh giấc, mưa lại rơi.

Y nhắm mắt vùi người trong chăn, tận hưởng sự ấm áp khô ráo kèm với mùi hương khiến mình yên lòng. Y đạp chân, chợt nhớ dự báo thời tiết Adam gửi hôm qua có nói đang là mùa mưa, từ khu B1 đến B13 đều tầm tã.

Heinz đã dậy, Sầm Dao bất chấp lăn trên giường, ngẩn người với tư thế hình chữ đại nửa ngày, dưới lầu vọng lên từng tiếng bụp bụp. Sầm Dao gọi Adam, hỏi bản thiết kế phòng huấn luyện đã có chưa.

"Chào buổi sáng thưa cậu." Adam nói: "Đã hoàn tất thiết kế, có cần tôi hẹn ngày lắp đặt không?"

"Chào buổi sáng." Sầm Dao nói: "1 giờ trưa mai đi."

Y lật người, lười biếng nằm trên giường, tiếng đấm bao cát không ngừng vang lên. Sầm Dao nghĩ phải mau dựng xong phòng huấn luyện thôi, không Heinz dư sức quá không có gì làm, cả ngày chỉ biết gây họa cho bao cát của y.

Trước bữa trưa, Heinz nhận được tin nhắn, sau đó nói cho Sầm Dao hắn có nhiệm vụ phải ra ngoài, chừng 1 tuần nữa mới về.

Lúc hắn nói, Sầm Dao đang thêm sữa vào cà phê, nghe vậy dừng động tác: "Đi đâu?"

"... Nhiệm vụ đặc thù." Heinz nhìn y, trong mắt là áy náy rõ rệt.

Sầm Dao không nói gì. Không phải y giận, chỉ là đang nghĩ không tính lúc đ/ộng dục, thời gian y và Heinz sống chung mới chỉ khoảng 1 tuần.

Sáng nay dậy y đã bổ sung rất nhiều kiến thức về phương diện này, biết Omega bị đánh dấu sẽ sinh ra ỷ lại vào Alpha, chưa rõ kéo dài trong bao lâu, nhưng thường là 1 tuần.

"Không sao." Sầm Dao nói: "Đây là trách nhiệm của anh." Y nâng ly cà phê còn lại lên: "Thêm sữa không?"

Andrew dựa theo địa chỉ cấp trên cho tới khu B3, trận mưa đầu của ngày hôm nay vừa kết thúc.

Anh đẩy cánh cửa nhỏ bằng gỗ, Heinz Norman đã trao quyền để anh được phép tiến vào tòa biệt thự màu trắng có phong cách siêu phục cổ này.

Trong không khí tràn đầy mùi bùn đất và cỏ cây, tòa biệt thự nhỏ màu trắng có giàn hoa quấn quanh, giống như nhà kính trồng hoa. Andrew đi trên con đường nhỏ rải đá màu trắng sữa, xuyên qua một dàn lá xanh treo đầy nước mưa, bước lên bậc thềm bằng gỗ. Anh nhìn một vườn xanh mướt, bỗng hiểu tại sao trong đơn mua sắm mới nhất của sếp lại có quyển "Nhập môn nghề làm vườn siêu đơn giản".

Andrew trù trừ nửa ngày, lấy nón xuống nhấn chuông cửa.

Tiếng chuông gió lanh lảnh phá vỡ tĩnh lặng trong căn nhà, Andrew hơi ngạc nhiên, một lúc sau đã có người mở cửa, một thanh niên đối diện với anh ta.

Phản ứng đầu tiên của Andrew là, nhỏ quá vậy.

Omega trước mặt anh ta mặc áo thun màu trắng và quần ngố màu đen, da rất trắng, là người châu Á, tóc đen cắt tới mang tai giúp ngũ quan xinh xắn bộc lộ hết, khi giương mắt nhìn người khác, ánh mắt trong veo đơn thuần, là kiểu xinh đẹp nõn nà.

Andrew vô thức hành lễ, nói: "Chào cậu Sầm, chúc cậu có một ngày tốt lành."

Sầm Dao giật mình trước hành động này: "Chào anh, trung tá Andrew." Y nghiêng người: "Mời vào."

Andrew không vào, pheromone của sếp anh ta kèm với mùi bạc hà mát lạnh đang tuyên cáo chủ quyền, kèm theo sự bài xích nhẹ, ở cổng thôi đã ngửi được loáng thoáng. Anh uyển chuyển từ chối, giọng cũng mềm hẳn, như sợ dọa Sầm Dao: "Không sao, tôi ở đây đợi là được rồi."

Sau đó anh ta thấy Omega gật đầu, rất là sung sức gào lên: "Heinz, cấp dưới của anh tới rồi này, mau lên!"

Andrew: "..."

Giọt mưa thuận mái hiên đứt quãng rơi xuống, gió lay động tú cầu khiến nước mưa vẩy quanh, hồng trắng và dạ lan tựa vào nhau đong đưa, cả vườn đậm sắc xanh và trắng khiến bầu không khí cũng trở nên du dương.

Andrew đứng dưới mái hiên, nghe tiếng chuông gió lay động. Anh ta quay lại, thấy Heinz và Sầm Dao đang đứng trước cửa. Cấp trên của anh ta mặc quân phục chỉnh tề phẳng phiu, gió dịu dàng mơn man, anh ta thấy Alpha lấy mũ xuống, cúi đầu thơm lên vầng trán của Omega.

Andrew dời mắt.

[Tác giả có lời muốn nói]:

Ban đầu

Sầm Dao: ""Theo lý thuyết thì sau khi kết hôn, chúng ta nên ngủ cùng giường, nhưng tôi tạm thời chưa làm được."

Heinz: "Tôi cũng vậy."

Nửa tháng sau nằm chung trên một chiếc giường

Sầm Dao: "Muốn ôm."

Heinz vén chăn lên dang tay: "Em nói là tôi ôm em đau mà?"