Heinz bị thương nặng toàn thân, có lẽ là do đã đợi được Sầm Dao, thần kinh và tinh thần luôn căng cứng lập tức thả lỏng, sốt cao cộng thêm mất máu quá nhiều khiến hắn hôn mê. Lúc cắt bỏ băng vải đẫm máu của Heinz, Lục Nhiên còn sợ. Nửa người Alpha gần như không có chỗ nào lành lặn, anh ta thầm chửi má cái thể chất trâu bò này, nhanh chóng kiểm tra một lượt tổn thương của Heinz, sau đó dịu giọng nói với Sầm Dao đang lo lắng: "Trước mắt thì chưa thấy có tổn thương nội tạng, khoang an toàn đã bảo vệ anh ta tối đa, cụ thể thì còn phải dùng máy kiểm tra. Tôi phải phẫu thuật, ít nhất 10 tiếng."

Sầm Dao thở ra một hơi, cố nén cảm giác chua xót ở khoang mũi, còn rất nhiều việc chờ y quyết định. Omega gật đầu với Lục Nhiên, nhìn Heinz một lần nữa rồi mới đóng cửa phòng điều trị.

Andrew ngoài cửa lo lắng nhìn y, khi quay lại, mặt Sầm Dao đã rất bình tĩnh: "Bác sĩ Lục nói tạm thời không quá đáng ngại."

Andrew nhẹ nhàng thở ra, lập tức mở EP báo cáo công việc với Sầm Dao: "Tình trạng của trung tướng đã được báo lại với nguyên soái Burton. Trước mắt Đế Quốc muốn tổ chức đàm phán hiệp ước trăm năm ở cung điện Buckingham*. Quặng sao đã được bên ta khống chế, bắt giữ tổng cộng 781 người, trong đó có 117 quân nhân thuộc Thân Vệ Quân của Franz II, còn lại đều là công dân bình thường của Đế Quốc."

*Nhấn mạnh là truyện giả tưởng, tác giả cứ lấy đại tên địa danh rồi ghép linh tinh thôi không có nghĩa thật đâu.

"Cho năm tiểu đội của đoàn Thân Vệ Quân số 1 nhảy vọt tới đóng quân tại bên ngoài cung điện Buckingham ở quận Bạch Kim, không cần quan tâm yêu cầu của Đế Quốc, họ không có tư cách ra điều kiện." Sầm Dao nói: "Đưa toàn bộ quân nhân bị bắt giữ vào ngục giam ở tinh hệ thứ tư, công dân của Đế Quốc thì hộ tống tới cục kiểm soát, để trung tá Chris của tiểu đội ba hộ tống."

Sầm Dao điều 1/3 quân lực của đoàn Thân Vệ Quân số 7 tới quặng sao, bởi vì đây là đoàn quân của Heinz, độ quen thuộc và trung thành sẽ đảm bảo hơn. Ngẫm nghĩ một hồi, y bổ sung: "Vào kênh nội bộ gửi mật hàm cho nguyên soái Burton, phải giữ bí mật chuyện đã tìm được Heinz, bao gồm tất cả những người tới quặng sao hôm nay, không ai được phép tiết lộ."

Andrew: "Ngài yên tâm, tôi đã gửi thông báo cho tất cả mọi người."

"Ngoài ra điều tra xem dưới danh nghĩa Franz II còn bao nhiêu quặng sao như vậy nữa, chuyện này giao cho đội 2, thiếu tá Tưởng Phong đóng quân ở tinh hệ thứ tư năm năm, anh ta sẽ quen thuộc hơn." Sầm Dao vừa nghĩ vừa nói: "Omega nam ban nãy dẫn đường cho chúng ta, chuẩn bị một phòng riêng trên phi hành khí cho hắn, cùng chúng ta về quận Bạch Kim."

"Chuyện này xin ngài cũng yên tâm, vị Omega kia đã được đăng kí, 10 phút trước cậu ấy và cha mình đã được tôi sắp xếp phòng trên phi hành khí."

Sầm Dao cười, mấy ngày không có Heinz, y cũng hiểu được tại sao Andrew có thể làm việc cùng Heinz nhiều năm như vậy. Thật sự là năng lực làm việc mạnh, hiệu suất cao, còn suy nghĩ chu đáo.

Sầm Dao cảm thán: "Heinz về rồi tôi không muốn tiếp tục giải quyết mấy chuyện này nữa, quá mệt."

"Cậu Sầm cứ đùa, tôi phải xin lỗi cậu vì thái độ ban đầu của mình." Andrew rất chân thành: "Tình huống khi đó, có lẽ mã chìa được giao cho người khác sẽ thuận lợi hơn, nhưng chỉ e lúc này chúng ta đã đánh vào thủ đô Caner của Đế Quốc, vi phạm với mong muốn ban đầu của trung tướng. Chỉ có cậu, cậu đại diện cho ý chí của trung trướng, ở giai đoạn quan trọng nhất cậu đã bình tĩnh ổn định thế cục, để đàm phán được thuận lợi tiến hành. Tôi thật sự không nghĩ ra ai có thể làm tốt hơn cậu."

Sầm Dao sửng sốt, dường như không ngờ Andrew sẽ nói vậy, y không mấy để ý cười: "Đi thôi, tranh thủ về trong hôm nay nào."

Andrew đi rồi, Sầm Dao bỗng cạn hết sức lực. Y chậm rãi trượt từ cửa xuống đất, vùi mặt vào đầu gối, dường như lúc này mới cảm nhận được lo âu và mừng rỡ trong lòng. Sầm Dao đặt tay lên bụng, thì thầm: "Cha con về rồi, đừng tra tấn ba nữa."

Từ quặng sao nhảy vọt về quận Bạch Kim, đợt anh đào cuối cùng ở Ubodont đã hoàn toàn lụi tàn. Đàm phán hiệp ước trăm năm tới gần, Heinz phẫu thuật xong vẫn luôn hôn mê, tất cả công việc từ lớn tới nhỏ đều được báo cáo cho Sầm Dao.

Lục Nhiên không chỉ một lần cáu gắt: "Mẹ nó 5 cái đoàn Thân Vệ Quân chỉ biết hốc thôi à? Burton già thì già nhưng đâu phải chết rồi, sao chuyện gì cũng tìm một Omega đang mang thai vậy."

"Anh nói bé thôi." Sầm Dao nhìn Heinz nằm trên giường bệnh, nhẹ nhàng nói: "Tôi cầm mã chìa, Thân Vệ Quân chỉ nghe lệnh tôi. Lại nói, tôi chỉ mang thai chứ không phải mất trí thông minh và năng lực phán đoán cơ bản, tại sao không giải quyết được những chuyện này."

"Ý tôi không phải vậy, tôi ủng hộ quyền ABO bình đẳng." Lục Nhiên rất nhạy cảm với chủ đề này: "Nhưng cậu đang có thai mà, cậu phải nghỉ ngơi nhiều, chẳng lẽ cậu không biết?"

Sầm Dao cười, gửi văn kiện đã xử lý xong cho Andrew. Y vừa mới tiêm vào 330 ml pheromone còn lại của Heinz, nhưng vì Heinz đã trở lại nên lòng bình yên hơn, nôn nghén đỡ hơn rất nhiều: "Mặc dù đứa bé này cũng hành tôi ra trò, nhưng vẫn rất khỏe mạnh mà đúng không?" Sầm Dao nói: "Chỉ là hơi khỏe quá, bao chuyện xảy ra cũng không có vấn đề gì, cay đắng toàn tôi ăn."

Lục Nhiên thấy y như vậy bắt đầu cười, sau khi Heinz Norman trở lại, Sầm Dao rõ ràng thả lỏng hơn nhiều. Anh ta học y nhiều năm, tự cho ràng buộc giữa AO chỉ đơn giản là pheromone và hormone ảnh hưởng, nhưng tình cảm của Sầm Dao và Heinz khiến anh ta cảm thán và hâm mộ vô cùng. Lục Nhiêu đứng dậy đút hai tay vào túi áo blouse trắng, nói: "Khỏe là bình thường, dù sao cũng là một nhóc Alpha."

Sầm Dao ngây người, chưa kịp hiểu. Mấy ngày qua Lục Nhiên đã được chứng kiến vẻ quật cường cứng rắn của y, nên khá mới lạ trước bộ dạng này, thầm nghĩ bây giờ mới giống một nhóc Omega 20 tuổi này, vui vẻ đi ra ngoài: "Nhịp tim vượt qua 150, tỉ lệ cao là một nhóc Alpha."

Gió êm ái vòng lấy cánh anh đào đã tàn, cuốn vào trong phòng. Sầm Dao đứng dậy đóng cửa sổ, sau đó ngồi xuống chiếc ghế trước giường bệnh.

Heinz yên lặng say ngủ, nhịp thở nhẹ nhàng, sợi tóc vàng óng mềm mại xõa bên tai. Sầm Dao duỗi ngón tay, chầm chậm đi từ bờ mi dày cho tới sống mũi cao, dừng lại ở môi. Sầm Dao chạm vào môi hắn một cái, thầm nghĩ, là Alpha thì liệu có giống Heinz không nhỉ?

Sẽ có đôi mắt xanh xinh đẹp, mềm mại nũng nịu với y, ôm chân y gọi papa. Không, cũng chưa chắc.

Sầm Dao ghé vào trên giường bệnh, chóp mũi đâm vào lòng bàn tay Heinz. Có thể là bé gái, Alpha nữ thì giống y sẽ tốt hơn, có mái tóc đen nhánh, mắt tròn xoe, ừm, con gái mà làm nũng thì sẽ đáng yêu lắm.

Ngoài cửa sổ lá xanh rì rào rung động, giờ phút này bình yên như vậy. Sầm Dao nắm chặt tay Heinz, không biết thiếp đi lúc nào.

Trong cơn mông lung, y cảm giác tóc mình được ai đó dịu dàng vuốt ve, bàn tay to rộng có vết chai nựng má y. Sầm Dao không muốn rời xa, mềm mại dụi vào lòng bàn tay ấy, có mùi đàn hương làm bạn, Omega tiến vào mộng đẹp say nồng.

_____________________________________