Tần Thiên Hạo vừa lôi Lục Diệp Bằng ra ngoài sân.Sự nóng giận của một người đàn ông cũng như là một người anh trai đang lấy lại công bằng cho em gái hiện lên trong đôi mắt sâu thẳm của Hạo Thiên đang nhìn thẳng vào Lục Diệp Bằng.

Chỉ một giây sau,Hạo Thiên siếc chặt đôi tay mạnh mẽ của mình,lập tức dơ lên đánh thẳng một mặt Lục Diệp Bằng một cú đấm chí mạng..

Ngay lập tức, Lục Diệp Bằng té lăng đùng xuống đất, máu tươi từ khoé môi bắt đầu tuông ra.

Hạo Thiên không chịu dừng lại,anh bước nhanh tới tiếp tục đánh vào mặt Lục Diệp Bằng.
Nhưng tới khi cú đấm thứ ba,Lục Diệp Bằng bắt đầu ý thức được, anh đánh trả anh ta một cách nhanh chóng.

Lục Diệp Bằng nhíu mày lạnh lùng hỏi.

" Anh bị điên sao?"
Ánh mắt Hạo Thiên nhìn Lục Diệp Bằng lạnh lùng, buông ra một câu nói.
" Phải....! Tao đang điên đấy."
"Nhưng có chuyện gì, anh cũng phải nói đầu đuôi rõ ràng ra.....Nếu là tôi sai, tôi xin chấp nhận cho anh đánh"Đáy mắt tức giận của Diệp Bằng không thua gì Hạo Thiên.
" Được! ".

Đọc‎ ????hê????‎ các‎ chươ????g‎ ????ới‎ ????ại‎ ⩵‎ T‎ R‎ u‎ M‎ T‎ R‎ ????‎ Y‎ ????‎ N﹒V????‎ ‎ ⩵
Hạo Thiên buông Lục Diệp Bằng ra, nhưng vẫn giữ thái độ giận dữ đối với người em rể này.

Trong lòng Lục Diệp Bằng cũng suy đoán được tại sao hôm nay Hạo Thiên lại kỳ lạ đến như vậy.

Chuyện này chắc chắn liên quan đến Dương Tiểu Vy,có lẽ anh ta đã biết chuyện.

Cảnh về đêm lại yên tĩnh, bao quanh hai người đàn ông có tầm vóc ngang nhau.Không khí càng lúc càng căng thẳng nhưng đối với Lục Diệp Bằng thì lại không,anh bình tĩnh đưa ánh mắt nhìn Tần Hạo Thiên chờ xem thật sự anh ta đang muốn gì.

Một lúc sau
Hạo Thiên là người lên tiếng trước:
" Tôi nghĩ cậu đã biết vì sao tôi đánh cậu?"
Lục Diệp Bằng im lặng,nhíu mày cố ý ra hiệu cho anh nói tiếp.

" Tại sao cậu lại lôi em gái tôi vào chuyện này? Nếu cậu muốn trả thù tôi thì cứ nhắm vào tôi....Cớ sao lại nhắm vào Lam Lam,con bé không có tội tình gì mà phải gánh hết"
Lục Diệp Bằng nghe xong,hai mắt chợt kinh ngạt.Câu nói này của Hạo Thiên như đánh thẳng vào trái tim của anh.

Cơn khó chịu từ từ lan ra ngoài.

Thì ra đây mới chính là lý do của anh ấy,anh còn tưởng Tần Hạo Thiên đang ghen tuông,nên mới đánh anh như thế.
Hạo Thiên không đợi Diệp Bằng trả lời, anh lại tiếp tục đặt thêm một câu hỏi:
" Diệp Bằng! Từ nhỏ tôi đã chơi với cậu.

Tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu"
" Anh hỏi đi" Diệp Bằng lạnh lùng.

" Nếu như Lục Diệp Ngôn sau này lấy phải một người chồng mà người đó không hề yêu em gái của cậu mà mục đích chính cưới em cậu là vì muốn được gần gũi với vợ của cậu,cậu sẽ xử lý như thế nào về cậu ta? "
Gương mặt Lục Diệp Bằng chết sững
Rất lâu sau, anh mới lên tiếng:" Ý anh là..."

" Là em rể của cậu yêu vợ của cậu...!Cậu sẽ làm như thế nào?" Hạo Thiên đứng lên nhấn mạnh từng chữ.

Lục Diệp Bằng không hề suy nghĩ liền phun ra năm chữ:
" Tôi sẽ g.i.ế.t chết hắn.."
Anh sẽ không cho phép người nào đó có thể làm tổn thương Diệp Ngôn.Đó là đứa em gái duy nhất của anh và cũng là người thân mà anh thương yêu nhất.Anh sẽ cho phép bất cứ người đàn ông nào đụng vào một sợi tóc của Diệp Ngôn.
Hạo Thiên nghe xong,ngữ khí không vui nhìn thẳng Lục Diệp Bằng quát lớn.
" Vậy tại sao cậu lại làm hại em gái tôi.....Cậu có biết Lam Lam rất đáng thương không.....Lam...!" Khi nói tới đây bỗng dưng anh lại dừng lại,ánh mắt mong lung,xoay đầu đi nơi khác.
Lục Diệp Bằng linh cảm được sự bất thường từ trong ánh mắt và lời nói của Hạo Thiên,anh nhanh chóng bước tới.
" Cô ấy sao...Có chuyện gì sao?Anh mau nói đi" Anh nóng giận.
" Không...không có gì đâu?" Hạo Thiên ấp úng.
Trong lòng Lục Diệp Bằng dấy lên sự hồ nghi,thật sự gia đình này đang che giấu điều gì đó về tuổi thơ của vợ anh.Vậy là chuyện cô từng bị bắt cóc là sự thật.Nghĩ như vậy anh lại càng không hiểu.Anh luôn nhớ rõ gia đình cô không có gây thù chuốc oán với ai,vậy tại sao lại bắt cóc cô? Ai là người bắt cóc cô vào năm đó?.
Đang suy nghĩ,Hạo Thiên lại bước tới đưa ra một yêu cầu.
" Lục Diệp Bằng! Tôi cũng đã ly hôn với cô ta rồi.....Phần anh hãy buông tha cho em gái của tôi đi có được không?"
" Ý anh là...."
" Tôi muốn anh cũng phải ly hôn với Lam Lam" Không đợi Diệp Bằng nói,Hạo Thiên lập tức nói một câu khiến cho tay chân Lục Diệp Bằng rung mạnh lên.
Ly hôn....Anh và cô sao?
Không....Không đời nào.
" Anh bị điên sao? Chuyện của anh ly hôn với vợ của anh không liên quan gì đến tôi.....Tại sao phải bắt tôi ly hôn với Lam Lam" Lục Diệp Bằng mất bình tĩnh thẳng thừng hét lớn.
"Không phải đã đạt mục đích của cậu rồi sao?Cậu vào nhà này ý muốn được tiếp cận Dương Tiểu Vy sao?"Hạo Thiên giọng nói đè nén "Bây giờ đã đạt được rồi thì hãy tha cho Lam Lam...Con bé còn phải tiếp tục sống nữa"
Lục Diệp Bằng hơi thở bắt đầu dồn dập,anh suy nghĩ tới lúc Lam Lam buộc phải rời xa anh,có phải anh cũng sẽ rơi vào trạng thái mất bình tĩnh đầy căng thẳng như thế này không?Anh có thể chịu được một ngày nào đó,người phụ nữ anh yêu sẽ rời xa anh không?
Cảm giác này anh chưa từng trải qua bao giờ...Nó còn đau hơn khi anh biết Dương Tiểu Vy đã phản bội anh.
" Cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra,Lam Lam..Cô ấy mãi mãi là vợ của tôi.Tôi đã cưới cô ấy thì tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm ở bên cạnh cô ấy đến suốt cuộc đời"
Tần Hạo Thiên nghe xong,gương mặt chợt lạnh lẽo,cất lên một giọng điệu nhàn nhạt.
" Tôi có nên tin cậu không?"
Lục Diệp Bằng đang xoay lưng lại phía Hạo Thiên nên anh không thấy nét mặt vui vẻ của anh ta.
" Tin hay không thì...tuỳ anh.....Nhưng cuộc đời tôi chỉ có một người vợ đó chính là Lam Lam"Câu nói này là tận đáy lòng của anh.Anh đã nhận rõ tình cảm của anh đối với cô thì anh sẽ không bao giờ buông tay.
Chỉ cần anh xé bỏ bản hợp đồng là xem như không có chuyện gì xảy ra...Cô mãi mãi vẫn là vợ của anh.
" Vậy nếu như cậu làm chuyện gì có lỗi với em gái tôi thì sao?" Hạo Thiên vẫn còn lo cho Lam Lam
Lục Diệp Bằng nhếch môi nhẹ xoay đầu lại không cần suy nghĩ liền đáp:
" Tuỳ anh xử lý..."
Dứt lời,anh liền đi vào nhà.
Tần Hạo Thiên nhìn bóng lưng của Lục Diệp Bằng khẽ lắc đầu cười nhẹ.Cuối cùng anh cũng đã giải khúc mắc trong lòng mình mấy ngày nay.
Thái độ của Lục Diệp Bằng không ngờ lại giống anh đến thế.Cả hai đều sợ đánh mất người quan trọng nhất.
" Diệp Bằng!Tôi cho cậu một cơ hội nhưng nếu cậu không trân trọng thì cậu đừng trách tôi tại sao lại độc ác"Anh nói thầm trong lòng những suy nghĩ trong đầu của mình cứ liên tục chạy ra.
Khi Lục Diệp Bằng vừa vào nhà thì lại có một cảnh tượng kinh hoàng đang xảy ra trước mắt anh.Lam Lam gương mặt nồng nộ sát khí từ trên lầu đi xuống, cô nhanh chóng chạy tới trước mặt Dương Tiểu Vy đang nói chuyện với ba mẹ của cô.

Ánh mắt như giết người không đợi ba mẹ có phản ứng liền vội vã kéo tay cô ta ra khỏi nhà.

Khi đi ngang qua Lục Diệp Bằng,Lam Lam khẽ đưa mắt liếc ngang qua người anh.

Cả nhà cũng lo sợ nối đuôi đuổi theo sau.

Vừa ra tới bên ngoài Lam Lam đã tát thẳng vào mặt Dương Tiểu Vy một cái thật đau khiến gương mặt của cô ta lập tức ửng đỏ lên năm dấu tay.
Tiểu Vy kinh hãi liền ôm mặt la lên.

"Cô bị điên sao...!Tại sao lại đánh tôi?"
Lam Lam bước tới nắm lấy tay cô ta quát lớn.


" Vậy tại sao chị lại làm ông nội tôi lên cơn đau tim?...Chị đúng là không thay đổi vẫn độc ác như xưa"
" Cô...!" Tiểu Vy nín thinh.

Ngay lúc này, ánh mắt của Dương Tiểu Vy đã thấy Lục Diệp Bằng cũng đã đi ra,cô ta lập tức ôm mặt ngồi khụy xuống đất khóc càng lớn hơn.

" Lam Lam!Cô không đồng ý thì thôi tại sao lại đánh tôi....!Tôi chỉ muốn nói ước muốn của tôi thôi, nếu mọi người không cho thì tôi chỉ biết uất ức mà ra đi với hai bàn tay trắng"
Lam Lam mỉm cười, giọng nói đè nén sâu trong lòng.

" Vì thứ cô muốn đâu phải ở tôi"Cô quay đầu nhìn Lục Diệp Bằng " Có phải không ông xã...!"
Lục Diệp Bằng nghe xong,khẽ trầm mặt xuống, anh nhìn cô không rời mắt nhưng vẫn im lặng đợi xem cô muốn nói gì.

Lam Lam cúi mặt,nhìn chiếc nhẫn đang đeo trên tay của mình.Cô nhanh tay tháo chiếc nhẫn ra.

Lục Diệp Bằng kinh hãi, anh biết cô đang chuẩn bị làm gì,bước chân anh vội vàng nhanh chóng đi lại thật nhanh bắt lấy bàn tay của cô, giọng điệu răng đe.

" Em muốn làm gì?"
" Kết thúc thôi" Lam Lam đáp lại rất tự nhiên.

Lục Diệp Bằng nghiến răng nhìn cô với anh mắt hung hăng.

" Không Bao giờ"
Dứt lời,anh ôm chặt lấy cô quay đầu nhìn ba mẹ vợ.
" Ba, mẹ! Vợ con đã mệt rồi,con đưa cô ấy về trước...." Anh liếc mắt nhìn Tiểu Vy đang đưa mắt nhìn anh "Còn chuyện ly hôn của anh chị,tôi mong sẽ không liên đến vợ của tôi.....Về phần thừa kế của cô ấy chị cứ việc lấy...Tôi có đủ khả năng nuôi vợ của mình".
Câu nói cuối cùng anh nhấn mạnh từng chữ vừa cho Tiểu Vy nghe vừa cho cả nhà nghe và đặc biệt anh đang nói cho người con gái mà anh đang ôm trong lòng nghe.

Dường như anh nhầm tuyên bố anh và cô sẽ ở bên nhau suốt đời và không hề có cuộc chia ly nào và bản hợp đồng cũng vô hiệu trước câu nói của anh.
Nói xong, Diệp Bằng cúi đầu xuống nhìn Lam Lam khẽ nghiến răng cảnh cáo.

"Anh nói một lần cuối cùng,nếu còn một lần nào nữa anh thấy em cởi bỏ chiếc nhẫn này ra thì anh sẽ không ngại c.h.ặ.t đứt ngón tay của em ra đâu...!Bà xã!"
Lam Lam không phản ứng câu nói của anh,cô chỉ yên lặng ngẩng đầu lên nhìn anh một lúc.

Màn đêm buông xuống,hình bóng hai người đang ôm nhau được chiếu gọi bề mặt hồ bơi.

" Mình về thôi...!" Diệp Bằng lại dịu dàng lên tiếng trước.

Dương Tiểu Vy ngồi vật vã dưới đất không một ai ngó ngàng vì đến cô ta.Cô ta chỉ biết gương mắt lên nhìn hai người đang ân ái không hề để cô ta vào trong mắt.

Lục Diệp Bằng anh đang làm cái gì thế.

Anh không đi tới lại đỡ cô ngồi dậy,an ủi hoặc bảo vệ cô mà anh bây giờ chỉ biết quan tâm đến người vợ, người đã tát vào mặt của cô sao.....? Tiểu Vy siếc chặt tay thầm mắng anh trong lòng.

Ngay lúc này,Tần Hạo Thiên từ đâu bước ra phá tan những suy nghĩ trong đầu của cô ta.Anh bất giác cong môi cười lớn.


" Ôi Chao! Cô vợ xinh đẹp của tôi sao lại nằm dưới đất thế"
Anh bước tới đưa tay ra,tưởng là anh sẽ đỡ cô ta đứng dậy nào ngờ anh kéo cô ta ra khỏi đám cỏ xanh tươi đang bị cô ta nằm đè lên.

" Anh..

" Tiểu Vy tức giận.

" Hả...!Có chuyện gì.

Tôi đang giúp cô đấy, cô có biết những bụi cỏ xanh cô đang ngồi lên chính là cỏ xanh mà ông nội mang từ Thuỷ Điển về không? Là thứ ông rất yêu thích.Lỡ như bọn chúng mà chết thì cô đừng hòng có một xu nào từ ông"
Bây giờ trong lòng anh có một điều ước...!Anh ước thời gian có thể quay trở lại.....!Trở lại để anh có thể nhìn rõ bộ mặt của cô ta.

Việc sai lầm duy nhất từ trước của Tần Hạo Thiên là lấy cô ta về làm vợ.

Hạo Thiên đưa mắt nhìn Diệp Bằng nói:
" Về đi!"
Diệp Bằng im lặng khẽ liếc mắt nhìn Tiểu Vy ngồi dưới đất rồi nhìn về Hạo Thiên gật đầu.

Anh xoay người cúi đầu chào mọi người,rồi nắm chặt tay Lam Lam đi về.

" Hãy giữ lời hứa của cậu".
Khi hai người đi được vài bước thì phía sao Hạo Thiên bổ sung thêm một câu.

Lục Diệp Bằng lập tức dừng bước.

Anh không quay đầu lại nhưng anh lại nghiên đầu nhìn Lam Lam nói.

" Chắc chắn! "
Lam Lam không hiểu hai người này đang nói gì nhưng cô có một linh cảm có liên quan tới cô.

Cảm giác của cô lúc này cho biết Lục Diệp Bằng đã hứa gì đó với anh trai của mình.

Nhưng mà hứa cái gì mới được....!Có phải anh đã nói bản hợp đồng của cô và anh cho Hạo Thiên nghe không? Và anh đã hứa với anh ấy sau khi kết thúc ba tháng anh sẽ trả cô lại tự do rồi anh sẽ tiến tới với Dương Tiểu Vy không?
Hai người đứng gần nhau đến mức có thể nghe tiếng hơi thở của anh đang quấn quýt lấy cô.

Lục Diệp Bằng đang thầm nghĩ chắc chắn trong đầu của cô gái này lại suy nghĩ lung tung nữa rồi.

Anh lập tức dơ tay lên gõ nhẹ vào trán cô.

"Bớt suy diễn lại.."Thái độ của anh càng lúc càng dịu dàng với cô ở mọi lúc mọi nơi.

Cô ngước mặt lên nhìn anh kỳ lạ.

Lục Diệp Bằng lại tiếp tục nắm tay cô ra khỏi cổng.Nhưng từ trước giờ Lam Lam có tính tình hơi thù dai đặc biệt người mà đã làm hại gia đình thì cô càng căm ghét hơn nữa.

Khi đi gần ra tới cổng,Lam Lam đột ngột buông Diệp Bằng ra chạy thẳng tới trước mặt của Dương Tiểu Vy.

" Cô muốn gì? " Tiểu Vy nghi hoặc.

Lam Lam cong môi cười đểu rồi chỉ một giây sau cô đưa tay đẩy Dương Tiểu Vy xuống hồ bơi ở sân nhà của cô.

" Con gái....! "Tần Văn Hạo la lên nhưng cũng không thể nào kịp nữa rồi.

Dương Tiểu Vy đã rơi thẳng xuống hồ.


Lục Diệp Bằng có một chút hơi ngạc nhiên.Không ngờ vợ anh lại thù vặt đến như vậy.

Trong lòng anh không cảm thấy đau xót cho Tiểu Vy mà anh chỉ thấy mắc cười cô vợ càng ngày càng lém lĩnh của mình thôi.

Thì ra trong lòng anh bây giờ lại yêu thích cô gái này đến vậy.

Nhiều lúc anh nghĩ có phải anh yêu cô nên đã yêu luôn tính cách khùng khùng điên điên này của cô luôn không?Nên những việc cô làm anh cảm thấy đều đúng và tiếp tay ủng hộ cô hơn không?
Tiểu Vy ở dưới nước vùng vẫy ngước mặt lên nhìn mọi người nhìn cô như một người xa lạ, không một ai chịu xuống cứu cô ngay cả Lục Diệp Bằng cũng đứng im bất động mặc cho vợ anh muốn làm gì thì làm.

Cô tức giận quát mắng.

" Lam Lam! Cô dám xô tôi.

"
" Cô là ai, tôi không dám, dù gì cũng sắp ly hôn với anh trai của tôi rồi.

Tôi không cần phải kính trọng cô làm gì? " Trước sau cô ta cũng sẽ người thứ ba cướp chồng cô thôi,mắc gì cô phải kính trọng cô ta.
Tiểu Vy đưa mắt nhìn hai vợ chồng Tần Văn Hạo nói.

" Hai người không thấy con gái các người làm gì tôi sao?"
Lúc này Bà Tần lắc đầu quay sang nhìn Lục Diệp Bằng khuyên nhủ.

" Diệp Bằng! Đưa Lam Lam về đi, ngày mai hai đưa còn đi sớm nữa.Mọi chuyện ở đây có ba mẹ giải quyết rồi".
Diệp Bằng nghe xong lập tức cúi đầu chào bà rồi bước tới thật nhanh vát Lam Lam lên trên vai như vát một bao gạo.

" Về thôi...!Em nghịch ngợm bao nhiêu đủ rồi"Nói rồi anh phát vào mông cô một cái rồi khiên ra ngoài.

Gương mặt Lam Lam bất chợt đỏ lên, ngại ngùng.

Anh ở trước mặt mọi người dám đánh vào mông cô sao....? Từ nay cô làm sao để ngẩng mặt nhìn ai nữa đây.

Khi Bà Tần thấy Lam Lam đã rời khỏi thì bà liền thu lại ánh mắt dịu dàng từ hồi nãy đến giờ.

Sự nóng giận đè nén từ nãy giờ bọc phát lên.

" Lam Lam,làm như vậy còn ít..." Bà liếc nhìn Tiểu Vy " Còn không chịu bước lên, đợi tôi xuống dìu dắt lên sao? "
Tiểu Vy có vẻ ấm ức, nhưng vẫn che giấu cảm xúc rất tốt.

Cô nhanh chóng bước lại,giọng nói ra lệnh cảnh cáo
" Tôi chịu bao nhiêu đủ rồi, nhanh chóng thực hiện ly hôn nhanh lên và những điều kiện tôi đưa ra" Cô nhìn Hạo Thiên uy hiếp " Nếu không chuyện xấu của gia đình nhà họ Tần sẽ bị lộ ra ngoài cho xem ".
" Cô...!" Bà Tần tức giận.

" Mẹ...! Mẹ bình tĩnh,con sẽ giải quyết cô ta.

Mẹ cứ yên tâm, tài sản của chúng ta không mất một xu nào cho cô ta đâu"
Hạo Thiên bước tới trấn an mẹ mình.

Dường như anh đã có chuẩn bị gì đó.
Vợ chồng Tần Văn Hạo đang tức giận cũng không không để ý về câu nói của anh
Nhưng chỉ có Dương Tiểu Vy lại để ý.

Trong lòng Tiểu Vy dấy lên một linh cảm xấu....!Không biết có liên quan đến cô không?.