Quốc gia nào có hận thù?
Cớ sao lại bắt bỏ tù hồng nhan
Hùng Vương khí phách ngang tàn
Mang quân băng suối vượt ngàn vì ai?
...
Lạc Tinh sau khi suy nghĩ thì viết một phong thư cho người gởi đi Thương Quốc.

Viết xong mới nhớ, Thương quốc người ta đâu biết chữ của Việt quốc.
"Vấn đề đối Ngoại thì giao cho Ngải Vi xử lý.

Còn hành Quân ta giao cho Lạc Dương xử Lý!" - Lạc Tinh chữa ngượng, vì lỡ để mọi người đợi một lúc.
"Thôi tất cả giải tán đi.

Mọi người cũng đừng lo, với quân lực chúng ta, Thương Quốc không là gì đâu." - Lạc Tinh tự tin nói.
"Ngải Vi và Lạc Dương hai nàng ở lại, ta có việc cần giao."
Mọi Người đi hết còn Ngải Vi, Lạc Dương, Lạc Mỹ ở lại.
"Cái ta lo lắng là không phải tự nhiên hai quốc gia cùng phát hiện mỏ Ngọc.

Ta nghi có thế lực thứ ba muốn thông qua mỏ Ngọc này gây chiến tranh hai nước.
Ngải Vi nàng khéo xử lý vấn đề này, nên ta giao nàng điều tra ý tứ của Thương Quốc, cũng như tìm thử xem có thế lực nào gần đây nổi lên không."
"Dạ!"
Ta giao nàng một con tứ Giai Yêu Thú dùng để di chuyển này nọ, đồng thời làm hộ vệ cho nàng.

Đây là phương pháp câu thông với nó.
Nàng mỗi ngày đều dành chút thời gian nhé.

Một thời gian sao sẽ dễ dàng điều khiển.

Nàng cho người nói ý tứ của ta với Thương Quốc, giống trong thư này.
Mọi việc cẩn thận.
"Tốt quá! Cảm ơn Phu Quân."
Ngải Vi đi rồi Lạc Dương mới véo lỗ tay của Lạc Tinh.
"Á! Nàng làm gì thế."
"Sao đi đâu không báo ta trước một tiếng."
"Buông ra đi, ta là Vương của một nước đó.

Nàng làm vậy còn gì uy danh của ta."
"Hứ! Người ta gọi là Phu quân kìa! hứ!" - Thì ra nàng véo tai Lạc Tinh là do ăn dấm chua, lúc này không biết cố tình hay cố ý mà Ngải Vi xưng phu quân trước mặt Lạc Dương.
"Thôi nào, ta đi có việc mà.

Ta thấy quân đội nàng toàn nữ yếu đuối quá, nên mới tìm cho nàng vài con tứ giai!" - Lạc Tinh đành đánh trống lãng.
Nói xong Lạc Tinh dẫn Lạc Dương ra ngoài, sau đó xuất hiện 20 Con tứ giai Yêu Cầm thuộc đại Bàng và Ưng, Tước các kiểu.
"Số yêu thú này ta giao cho nàng.

Nàng tuyển ra khoảng 200 binh lính bắn cung tinh anh nhất của Công Hội Bộ tạo thành phi đội Thần Cung Đoàn thực thụ nhé."
"Cảm ơn Phu Quân!" - Lạc Dương thích thú ôm hôn Lạc Tinh mấy cái, dù sao người ta kêu phu quân rồi, mình không kiu thì lỗ.

Dù sao lợi tức cũng đã có.

Có số tứ giai yêu cầm này.

Thực lực Công Hội Bộ tăng lên một cấp mới.
"Nàng lập tức cho người bao vây mỏ Ngọc đó đi!" - Riêng phi đội Thần Cung Đoàn thì cho bay lên trên các hướng cảnh giới.


Tiểu Bạch thì giữ bên cạnh ta có gì ta có thể liên lạc được.
"Thế ta cưỡi gì giờ!"
"Thua nàng luôn! Thôi ta cho Tiểu Bạch theo nàng vậy."
Khi Lạc Dương đi rồi Lạc Tinh lập tức triệu hồi Đại Hoàng.
"Đại Hoàng! Ngươi đi theo bí mật bảo vệ phu nhân của ta nha, nếu tốt đẹp ta sẽ thưởng cho."
Con Đại Hoàng lập tức bay lên mây xanh mất dạng.
Lạc Tinh thấy tình hình có lẽ nhiều biến động nên lập tức lấy Hỏa Long Quả cho con Hỏa Vĩ Lộc nuốt vào.
Sau đó đi tìm Lạc Mỹ, lần này đã chuẩn bị kỹ càng giúp nàng đạt Quan Nguyên Kì.
Còn Thanh Nguyệt, Lạc Tinh định đợi một thời gian nữa cũng sẽ đưa nàng lên Quan Nguyên Kì.
"Tranh thủ luyện tập Xuyên tâm tiễn lên đại thành vậy."
Xuyên tâm tiễn là thức thứ hai của Vạn Tinh Quyết.

Do Lạc Tinh đã học một thời gian rồi nên cũng gần hoàn thiện.

Lần trước bắn thử một mũi mà làm thịt gọn gàng một con Ngũ Giai, nên Lạc Tinh rất muốn học nốt hết uy năng của nó.

Dù sao cùng là Xuyên Tâm Tiễn nhưng có nhiều biến chiêu.
Trong ba ngày, rảnh rỗi thì Lạc Tinh tìm Lạc Mỹ và Thanh Nguyệt song tu.

Thời gian còn lại tập trung rèn luyện ở khu luyện tập cung tên.
Sau khi phát nát thêm 100 mũi tên Nhất tinh thì Lạc Tinh cũng thành công thao tác nhuần nhuyễn các biến tấu của Xuyên Tâm Tiễn.
Tâm trạng đang hưng phấn, thì hình có thông tin của Chim ưng Tứ giai, được Lạc Tinh phái theo bảo vệ Ngải Vi.

Đây là một trong 18 con được Lạc Thần Khiên thu phục, nên Lạc Tinh có thể dễ dàng câu thông tâm trí nó.

Dù ở xa thì với thực lực Dũng Tuyền Kì thì khoảng cách vạn dặm Lạc Tinh vẫn câu thông dễ dàng.
"Lý nào như vậy!"
Số là Lạc Tinh Nghĩ hai nước đánh nhau sẽ không làm khó sứ giả.

Nào ngờ khi Ngải Vi đi Thương Quốc, thì bị giữ lại không cho rời khỏi nữa.

Tuy là Ngải Vi vẫn chưa bị gì.

Chỉ như bị giam lõng nhưng ai biết sẽ gặp nguy hiểm lúc nào.
Nhảy lên tinh thần tháp tầng 18 trên đó có tháp canh Lạc Tinh đi lên, ra lệnh cho người canh gác ở đây:
"Dùng kèm lệnh, thông báo chiến tranh nhanh đi!"
"Dạ Hùng Vương!"
Trong vòng nữa canh giờ.

Người quản lý Thất Bộ đã đến đầy đủ.

Thành Chủ chín thành cũng đã đến.
Lạc Tinh trên người mặt bộ Giáp Vàng lúc đăng ngôi Vương.

Cả người toát ra khí thế không ai có thể ngước nhìn lâu, đều cảm giác bị khuất phục.

Dù sao hiện tại Lạc Tinh đã là Dũng Tuyền Kì rồi.

Thực lực viễn siêu khi xưa.
Ta triệu tập mọi người là có tin tức tới.
"Bộ Trưởng bộ Ngoại Thương đã bị Thương Quốc bắt."
"Hiện tại ta muốn đem quân đi đánh họ!"
"Thời gian gấp rút, nên ta muốn mỗi thành đưa ra 2000 quân Tinh Anh."
"Có ai có ý kiến không!"

Chín thành chủ đương nhiên có ý kiến rồi.

Nhưng ai dám làm chim đầu đàn.

Cứ người này nhìn người kia.

Không thấy ai dám lên tiếng.
"Biếu quyết nhanh đi, ta không có thời gian." - Lập tức Lạc Tinh vận dụng Thần ấn Dũng Tuyền Kì phát ra khí thế bức người.
"Chiến! Chiến! Ạ" - Chín vị thành chủ như rơi vào hầm băng, lập tức lên tiếng.
Sau đó chín thành và Ngũ Bộ đều hông qua.

Ai cũng có cảm giác nếu từ chối, có thể sẽ bị Lạc Tinh lôi đình xử lý.

Tuy nói dân chủ, nhưng với thực lực tuyệt đối thì có lẽ quân chủ rồi.
"Tốt!"
"Chín Thành chủ có hai canh giờ tập trung tại điểm tập kết.

Nơi quân đội của Bộ Quốc Phòng đang tập hợp."
Ra lệnh xong, Lạc Tinh truyền tin cho Lạc Dương.

Nói nàng lập tức tấn công, xử lý hết đám người tại Mỏ Quặng.
"Lạc Hồng!"
"Dạ có".
"Người mang 6000 quân cùng với gần hai vạn quân các Thành khác đi theo hướng ta vẽ trong bản đồ dến cách Thương Quốc hơn 20 dặm, thì dựng trại nhé.

Chú ý tìm vị trí dễ phòng thủ, ở trên núi cao càng tốt.

Khi nào có lệnh ta sẽ thông báo."
"Ta cấp cho ngươi một con Yêu Thú tứ giai!"
"Đa tạ Hùng Vương!"
Lạc Hương, Nàng ở lại giữ Vương Thành, có gì thông báo cho ta.
Ta cũng giao nàng một con tứ giai Yêu thú.

khi cần lập tức thông báo bằng cách lắc chuông treo trên.
...
Sau đó Lạc Tinh triệu hồi ra hai con tứ giai đại bàng.

Sau đó hướng dẫn mọi người vài chỉ lệnh đơn giản bằng một loại tín hiệu, như tín hiệu Morse.

Dù sao trình độ hiện tại tinh thần lực ai cũng cao hơn người thường, nên học rất nhanh chóng.
Mọi Người thấy Lạc Tinh biến Yêu Cầm ra từ hư không, thì cũng không biết nói gì.

Xem như là thần nhân, có thần nhân bên cạnh.

Gặp kẻ thù nào mà lại không chiến thắng chứ.
Đây là thành quả nữa tháng Lạc Tinh đã đi lùng bắt được hơn 20 con Tứ giai và hơn 300 con Tam giai Yêu Cầm.
Do tốc độ của Lạc Hoàng khá nhanh, cũng như khả năng cảm ứng các Linh thú hệ chim của nó khá cao.

Nên mới có thành quả như thế, sau đó phân cho Lạc Dương một số, một số con tứ giai cũ dự định phân ra các bộ mỗi bộ một con để có gì tiện liên lạc.
Lạc Tinh phân công rồi lập tức lên đường.
Năm ngày sau, hai vạn 6000 quân đã tập trung trước Thương Quốc, theo Lời Lạc Tinh không cố gắng bao quây Thương quốc, chỉ cố gắng tạo uy hiếp, cũng như tìm vị trí dễ thủ khó công.
Vì Lạc Tinh biết chưa đầy ba vạn quân, mà công phá một quốc gia có hơn 10 vạn quân là điều không thể.

Nơi này gọi là núi Tiên Lữ.

Theo truyền thuyết thì nơi này từng xuất hiện hai thần tiên một nam một nữ ngự kiếm phi hành.
Cách Thương Quốc khoảng 30 dặm nơi này một bên là bờ biển đi lên.

một bên là vách núi.

Coi như muốn tấn cống lên chỉ có một mặt có thể dễ dàng phòng thủ.

Tuy nhiên khi tấn công xuống cũng chỉ một đường tấn công.

Sau đó chia nhau dựng trại.
Phía Thương Quốc cũng hay tin, có gần ba vạn quân tràn tới.

Nên cũng đã xuất quân ra hơn sáu vạn đề phòng trước cổng thành.

Không bên nào muốn đánh bên nào.
Quân đoàn Công Hội Đội của Lạc Dương cũng đến nhưng bí mật ở chỗ khác.

Dựa vào gần 20 con Chim Tứ giai nên ngay cả Phía Lạc Hồng cũng chưa thấy.
Riêng Lạc Tinh mãi tới ngày thứ năm mới đến, giả dạng một người trong Thương Quốc rồi lẻn vào.

Tuy nhiên khó ở chỗ không biết đường đi nước bước, nên đang vòng vòng tìm cách xâm nhập.

Đang lúc không biết đột phá từ đâu thì thấy hai tên quan đang vừa bưng đồ ăn vừa bàn tán.
"Sao Thương Vương lại không tấn công lũ chuột Việt Quốc.

Bên kia nghe nói chỉ có gần ba vạn, sao thắng được 10 vạn của bên ta." - Tên trẻ hơn hỏi.
"Xuỵt người thì biết cái gì.

Nghe biểu ca ta nói là phải đợi bắt đi Hùng Vương mới được.

Sau đó lấy đó uy hiếp Việt Tộc quy thuận Thương tộc ta.

Chứ đánh thì dễ dàng rồi, nhưng không có ít lợi gì gì đánh làm gì."
"Vậy cô nàng Ngải Vi này, sao lại phải mang cơm nước hầu hạ làm gì?"
"Ta nghe nói nàng ta là người của Hùng Vương.

với lại Thương Vương chúng ta cũng mê luyến sắc đẹp nàng ta, nên có ý thu nàng về tay!"
"Ài! đại vương ngày càng mê luyến sắc đẹp.

Tam cung lục viện gì, 3000 phi tần.

Nghĩ mỗi ngày ngủ với một cô, thì ba năm mới gặp mặt một lần, sao nhớ nổi tên!"
Tên trẻ cảm thán, nhưng nhìn vẻ mặt nó thì thấy nó thèm được vậy lắm.
"Xuỵt!! muốn chết hả!" - Đúng là tuổi trẻ nông nổi, Tên già hơn có vẻ không kiên nhẫn.
"Chỉ khổ cho hai đứa mình.

Nàng ta năng lực đã Quan Nguyên Kì Đỉnh phong rồi, không cẩn thận là tiêu luôn đó, có mấy người xúc phạm nàng đã bị giết luôn.

Nên ngươi nhớ phải thật mềm mỏng nhé."
"Sợ gì, nghe nói là nàng bị khóa tay chân lại rồi.

Không tin là chúng ta hai Hợp Cốc kì lại bị nàng giết được, không ổn ta liền chạy đi."
Sau đó Lạc Tinh lần theo thì thấy một lều lớn, trong đó có hơn 10 người canh gác, trong đó một quan Nguyên Kì, chín Hợp Cốc kì.

Không biết bên trong có ai không.
"Không được xúc động!" - Lạc Tinh tập trung tinh thần xuy nghĩ.
Đợi một canh giờ không thấy gì lạ.

Hai người mang thức ăn thì cũng đã ra đi rồi.

Sau đó Lạc Tinh thầm ra lệnh cho Lạc Hồng nghi binh thông qua Yêu Cầm truyền tín hiệu.

Nhận Lệnh, Lạc Hồng cho đội dùng Thần Nỏ.

Một loại Nỏ làm bằng thân cây to có bánh xe theo ý Lạc Tinh.

Hơn 20 chiếc Thần Nỏ di chuyển nhắm ngay cổng doanh trại tạm thời của sáu Vạn Quân Thương quốc.
Hai mươi mũi tên to lớn làm bằng thân cây tốt đường kính hơn gang tay, Phía đầu lại còn thêm nhựa thông đặc biệt có thể cháy mạnh và khó tắt.
ỡ giữa mỗi mũi tên lại khoét lỗ chế vào loại nhựa thông đó.

Sau đó châm lửa, Rồi bắn đi như mười tên lửa bay nhanh.
"Rầm." - Cả hai ba lều trại lớn, nhưng cùng bị một mũi tên bắn bay đi.

Sau đó là nhựa thông tràn ra bắt cả lửa, rồi lan ra hai ba căn lều xung quanh.

Nên tất cả Doanh trại cháy to.
Một lượt bắn, mà có hơn 50 căn liều bốc cháy.

Số người chết hoặc bị phỏng tính tới hàng trăm người.
"Có địch tập, mau chóng dàn quân." - Hiệu lệnh thông báo trở nên liên tục.

Toàn quân bạo động.
Sau đó năm phút, có một đội quân hơn hai vạn làm tiên phong đã dàn trận, sẵn sàng ứng chiến.
Nhưng Lạc Hồng đã cho rút lại đội Thần Nỏ Tiễn.
Một bên đợi tấn công.

Một bên không thèm tấn công, thế trận giằng co.
Cứ như vậy cứ cách mỗi canh giờ, Lạc Hồng lại cho quân bắn phá một lần.
Tướng chỉ huy của Thương quốc, lập tức xin chỉ thị của Thương Vương.

Lúc này Thương vương nghe nói chuẩn bị bùng phát chiến tranh, cũng đã cho một đoàn quân hơn 1000 người của mình đi ra.

Đây toàn bộ là Linh Đài kì trở lên, một quân đội hùng mạnh nhất của mình.
Sau khi xem xét thì thấy không có Lạc Tinh.
Thương Vương mới quay sang hỏi thăm hai người bên cạnh, hai kẻ này cũng là Dũng Tuyền Kì.
"Không thấy Hùng Vương! Vậy bây giờ có tấn công không?"
"Không được, Hùng Vương theo tình báo có vũ khí hệ Cung tứ tinh.

Lại có thể miểu sát cả ngũ giai yêu thú, nên phải tìm cách bắt được.

Nếu giờ tấn công đội quân này, hắn ta thấy nguy bỏ trốn hoặc đánh lén từ xa, thì thiệt hại nhiều lắm.

Vũ Khí kia thật kỳ lạ, cứ lui trước tránh khỏi phạm vi tấn công của nó.

Nếu chúng dám di chuyển lên thì ta sẽ cho đội bắn cung xử lý.

Dù sao lương thực chúng ta ở đây dễ dàng có hơn của Việt Quốc.

Ta không tin họ có thể cầm cự lâu được.
Lúc đó không đánh bọn chúng cũng tự động đầu hàng."
"Không biết bên kia, ai ra lệnh hành quân, mà tự mình dồn vào ngõ cụt.

Lui không được tiến không xong haha, ta chỉ cần ngồi đợi thôi!" - Một tên cười nói.
Thương Quốc lùi lại hai dặm.
Việt Quốc muốn đi theo nhưng sợ địa lợi bị mất sẽ bị tấn công, nên cũng không có dàn quân xuống.

Chỉ Thỉnh Thoảng bắn môt phát thần Nõ Tiễn.

Dù sao dùng hết lực có thể bắn xa tám dặm dễ dàng.

Chỉ là thực lực giảm mạnh.

chỉ có tác dụng cháy một chút chứ sức công phá không mạnh..