Tuy rằng hắn rất muốn tụ tập với mọi người, nhưng hiện tại hiển nhiên không phải lúc. Nhưng lại không thể không lo lắng tới cảm nhận của Sở Hương Hương. Dù sao, vừa nghe Trương Tử Hàm đi Ma Vực, hắn lập tức muốn khởi hành, đừng nói là Sở Hương Hương, đổi lại người khác đều sẽ có suy nghĩ: Trương Tử Hàm là nữ nhân của ngươi, lẽ nào Sở Hương Hương thì không phải?

Cho nên, Dương Thiên Lôi mới có thể nói như thế nói. Chỉ là hi vọng Sở Hương Hương có thể hiểu được tâm tình của hắn lúc này.

- Được. Ta hiểu. Xuất phát bây giờ sao?

Sở Hương Hương ôn nhu nói. Cũng không có biểu hiện ra bất kỳ sự bất mãn nào. Nàng cũng biết rõ, thời gian của Dương Thiên Lôi không nhiều lắm, nhất định phải lấy việc tu luyện làm trọng.

Mà Ma Vực chắc chắn là một nơi tuyệt vời để tu luyện. Đương nhiên, về điểm ấy Sở Hương Hương biết rất rõ. Hơn nữa, với sự biến thái của Dương Thiên Lôi, Sở Hương Hương cũng không quá lo lắng cho sự an toàn của hắn. Có thể đuổi theo Trương Tử Hàm là tốt nhất, không đuổi kịp, hắn có thể tán tu trong Ma Vực.

Hơn nữa, với cảnh giới của Dương Thiên Lôi hiện tại, mọi người ở cùng một chỗ với hắn, căn bản cũng không thể có bất kỳ giúp đỡ nào cho hắn.

Tất cả chỉ có thể dựa vào chính hắn.

- Được.

Dương Thiên Lôi gật đầu.

- Ngươi không nói với Đan huynh tiếng nào sao?

Đúng lúc này, Khương Kỳ một trong thập đại cao thủ nói.

- Không cần, lão nhân kia... Ách, hắn sẽ không quản lý ta.

Nhớ tới lão đầu biến thái Đan Thanh Dương này, trong lòng Dương Thiên Lôi nghẹn lại. Hơn ba trăm năm, cứ cách mấy năm lại phải sớm chiều ở chung với hắn sớm, đối mặt nửa năm, phiền cũng phiền muốn chết, còn muốn nói lời từ biệt sao? Hiển nhiên, lão nhân kia đã biết mình trở về, cũng không muốn tới gặp mình? Nếu muốn gặp, hắn đã sớm xuất hiện, như vậy người thứ nhất hô hoán sẽ là hắn.

- Nhớ kỹ, nỗ lực tu luyện.

Ánh mắt Dương Thiên Lôi lóng lánh tinh quang, lại một lần nữa dặn mọi người.

Nói xong, dùng sức vỗ vỗ vào vai Phong Mã Ngưu, đấm một quyền vào ngực Vũ Đại Lãng, liếc mắt nhìn Dương Thiên Ngạo vẫn vô cùng đạm nhiên như thường, hai người dùng sức gật đầu.

Nhìn Mộc Tử Vi dường như đã sở hữu toàn bộ điêu ngoa tùy hứng, có chút cảm giác của một người được cưng chiều, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào mình, Dương Thiên Lôi cười "Hắc hắc", bỗng nhiên làm ra một động tác Long Trảo Thủ.

Mộc Tử Vi nhất thời đỏ bừng mặt, hai tay nhỏ bé hầu như không có bất kỳ do dự gì, liền cố chắn trước ngực mình.

- Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi nhất thời cười lớn một tiếng, trong ánh mắt tự nhiên lộ ra một tia sủng nịch, ra dáng đại ca, dùng bàn tay dày rộng, sờ sờ lên đầu Mộc Tử Vi đầu, nói:

- Tiểu nha đầu đã lớn nhiều rồi.

Xét từ đáy lòng, Dương Thiên Lôi nói những lời này cũng không có bất kỳ ý tứ đặc biệt gì. Thế nhưng mặc kệ là Mộc Tử Vi, hay mọi người, lại đều không nói gì. Về chuyện giữa hắn cùng Mộc Tử Vi, còn ai không rõ nữa? Huống chi, vừa rồi hắn còn làm tư thế Long Trảo Thủ. Những lời nói này khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Tử Vi vốn đang đỏ bừng, lại càng vô cùng xấu hổ.

Dương Thiên Lôi không có bất kỳ lưu luyến nào, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Thanh Âm, nhưng không có bất kỳ động tác gì, chỉ truyền âm ngắn gọn mà không thể phát hiện, nói ra một câu khiến Lục Thanh Âm bỗng nhiên mở trừng mắt:

- Thanh Âm muội muội, một ngày nào đó ta sẽ lật được khăn che mặt của ngươi.

Sau khi Dương Thiên Lôi truyền âm cho Lục Thanh Âm xong, liền đi tới trước mặt Sở Hương Hương, nhẹ nhàng nắm lấy eo của nàng, cố sức bế lên, liền bỏ ra.

- Ta đi.

Dương Thiên Lôi nhìn mọi người nói.

- Còn Nhị tỷ mà? Đệ đệ.

Dương Thiên Lệ trừng con mắt như muốn mê chết người không đền mạng mắt.

- Ách... Nhị tỷ, chúng ta đã từng ôm.

- Không việc gì, lại một lần nữa. Ngươi thật vất vả mới xuất quan, mới ra lại muốn đi. Tỷ tỷ có chút luyến tiếc.

Dương Thiên Lệ nói, lại ôm thân hình to lớn của Dương Thiên Lôi một lần nữa. Nàng mặc áo ngủ, hồn nhiên không thèm để ý tới bộ ngực no tròn căng cứng có thể khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải nhỏ dãi thèm muốn của mình đang dính sát vào ngực Dương Thiên Lôi. Truyện Sắc Hiệp

Tất cả mọi người đều rất rõ tính cách mãnh liệt như vậy của nàng, nên cũng chẳng ai chú ý tới. Nhưng tất cả lại đều biết rằng, khắp thiên hạ, cũng chỉ có Dương Thiên Lôi mới có thể hưởng thụ đãi ngộ như thế.

Dương Thiên Lôi có thể cảm thụ được trong mắt Nhị tỷ có chút lưu luyến và sủng nịch. Dứt bỏ hình cảnh kiều diễm trong đầu, thật cố gắng không để ý tới bộ ngực kiều diễm ở phía trước, thiên thiết ôm Dương Thiên Lệ.

- Được rồi, ta đi thật đây.

Dương Thiên Lôi lại nói với mọi người.

- Lão đại, lão đại yên tâm mà đi đi. Chúng ta sẽ nỗ lực.

Phong Mã Ngưu kiên định nói.

- Sẽ được.

Sau đó Vũ Đại Lãng ồm ồm nói.

Dương Thiên Lôi quay lại nhìn mọi người gật đầu, thân hình nhoáng lên một cái, nhanh như chớp, hướng thẳng về cửa lớn của Thiên Đan Phong mà đi.

...

Triệu hoán lôi cưu đã từng ngồi chung với Tử Hàm muội muội, Dương Thiên Lôi trực tiếp bay về hướng Thiên Châu Thành.

Mấy canh giờ sau, trước khi chập tối, cuối cùng Dương Thiên Lôi cũng tới Thiên Châu Thành, nhảy xuống khỏi lôi thú, bước nhanh tiến vào trong Thiên Châu thành.

Mướn một chiếc lều cỏ để nhốt lôi thú, Dương Thiên Lôi không ngừng tiến tới phía hiệp hội Tinh Diệu thương nghiệp hiệp hội.

Đám người Trương Tử Hàm đã xuất phát sớm hơn một ngày, chắc lúc này đã tiến vào trong Ma Vực, Dương Thiên Lôi nghĩ muốn đuổi kịp phải tăng tốc nhanh hơn nữa. Hơn nữa, với thực lực của Dương Thiên Lôi hiện tại, hắn tự tin có thể đuổi kịp Trương Tử Hàm. Dù sao đi cùng Trương Tử Hàm còn có vài tên đệ tử, vì đột phá Bích cảnh Tiên Thiên cấp bốn, tất nhiên sẽ không lựa chọn tầng thấp nhất trong địa đồ, bằng không Vân Dao cũng không có khả năng đi cùng đội.

Cho nên, lấy thực lực của bọn họ, không có khả năng đi quá nhanh.

Sau khi tiến qua sảnh ngay cửa vào của Ma Vực, Dương Thiên Lôi vô cùng kinh ngạc. Năm nay, người muốn tới Ma Vực cấp hai lại nhiều như vậy. Phía trước mỗi cửa sổ đều có hơn mười người đang chờ. Hơn nữa, dễ thấy, chỗ nào cũng có người có tu vi vượt lên trên Tiên Thiên cấp năm.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, nếu như muốn tới trước cửa sổ, thì phải chờ mất bao lâu?

- Tiên sinh... Có thể giúp gì không?

Đúng lúc này, một nữ hài xinh đẹp, mặc bộ đồ trong ngành, ngượng ngùng đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi, ôn nhu hỏi.

Không có biện pháp, bộ dáng bản thân mình bây giờ thật sự là đẹp trai đến mức trời không dung, đất không tha, có thể nói là sát thủ của nữ giới, nhất là loại thiếu nữ đang tuổi yêu đương này, càng rất khó chống lại vẻ tuyệt thế phong nhã của Dương Thiên Lôi. Không chỉ đẹp trai, càng đúng lúc, trên người hắn tản mát ra khí tức cường đại.