Vì thấy Arin mặc như thế mà ra đường thì có hơi quá lố, vì vậy mặc dù cậu đã cùng Arin đi, nhưng cậu vẫn lấy chiếc áo khoác của mình choàng lên người cô, thời tiết hôm nay khá lạnh, thậm chí cô còn mặc bộ đồ mà chiếc quần chả khác gì cái quần lót cả, cậu mặc dù không quan tâm đến cô nhưng chẳng muốn một cô gái bên mình ra đường mà ăn mặc như thế tí nào

Arin có phản ứng lại với hành động mà cậu đã làm kèm với 1 tiếng cảm ơn, trong một khoảng khắc, đôi má cô có đôi chút đỏ, nhưng chỉ được một lúc và chúng mau chóng trở lại thành đôi má vô cảm như ngày nào.

* * *

Ngay khi cả hai bước đến, những người ở đây chờ đợi cả hai là sáu người, Yujin, Yuji, Yumi, Hibi, Nobura, Zin và Hinomi. Có lẽ từ nay họ sẽ mặc định đi chung với nhau như tập tính bầy đàn, dù sao cũng có lợi cho cậu khi cô em gái nhỏ của mình không quanh quẩn bên mình nữa, cậu thầm cảm ơn 7 người đó.

"Onii-chan!--- Tại sao cô lại đi cùng?"

"Vì cậu ta đã rủ tôi." Cô trả lời với ánh mắt thờ ơ.

'Nói dối một cách trắng trợn.'

Vốn từ đầu cô gái này đã đòi theo cậu, cậu chỉ là đồng ý vì cũng có thêm người cầm đồ thôi, chứ làm gì cậu lại rũ Arin đi cùng, chả biết cô lại giáng xuống phiền phức gì cho cậu, và phiền phức mà cô giáng xuống cậu cũng đã khai màng.

"Tại sao Onii-chan lại rũ cô đi cùng chứ ? Cô đang bị ảo tưởng hay sao?"

"Tại sao cô, một đứa em gái lại để ý đến vậy? Có vấn đề gì à? Không lẽ cô..----"

"K-Không nhé!"

Hét lên một tiếng, Hibi biểu lộ vẻ mặt xấu hổ của mình nhanh chóng quay người đi chạy về hướng đến khu bán tất tàn tật.

"--- cũng thấy cậu ta kì lạ à?"

Arin chưa kịp nói dứt câu, Hibi đã chạy đi mất khiến cô trưng một bộ mặt khá khó hiểu nhìn theo hướng cô, nhưng sau khi nghe cậu nói "Phí thời gian quá, đi thôi." thì cả 8 người cũng cùng nhau theo sau Hibi. 

-----------------------------------

Quả thật nơi này tựa như một trung tâm mua sắm vậy, vẫn cũng đang có đông học sinh tụ hợp ở đây để thỏa thích mua những gì họ muốn, vì có tới 9 người, trong đó có một số người mua những kiểu đồ khác nhau, nên họ đã tách nhau ra để đi.

Yujin, Yuji, Hibi, Yumi và Hinomi đi cùng một nhóm, có lẽ họ có dự định mua những bộ đồ ngủ, đồ lót hay đại loại gì đó, cũng vì vậy nên mặc dùng Hibi đã kéo cậu theo, nhưng những người kia thì lại đuổi cậu đi. Nobura và Zin thì đi mua những thứ gì đó, nếu cậu không nghe nhầm thì là video game hay đại loại.

Trên dãy phố, một thiếu niên đang cầm theo cái vỏ đựng đồ trong khi người con gái kế bên chỉ đang mãi mê đọc cuốn sách, điểm chung của hai người họ là khuôn mặt thờ ơ.

Nơi này có bán đầy đủ mọi thứ, từ rau quả cho đến thịt nướng, hay các món như thuốc hồi phục mana, các cuốn sách. Nơi này đích thị là như là một khu buôn bán mọi thứ vậy.

Cậu đi đến chỗ bán những vật dụng bếp, tiến vào bên trong, cậu dò xét những con dao cho đến khi cậu ưng mắt với một con dao và liền bỏ nó vào vỏ mình.

"Dao có sức chịu đựng cao, có thể dẫn truyền ma lực, dùng để chiến đấu thay vì nấu nướng cũng được đấy."

Như thể thấy được món cậu mua, cô mở một câu như để chọc ghẹo cậu ở vế sau.

"Tôi đang nghĩ đến việc có nên nhét con dao này vào trong mồm cô không đây? Nhưng thôi, tôi có thể dẫn truyền ma lực vào để giúp nó bén hơn để dễ dàng xử lí những miếng thịt."

Cậu tiếp tục chọn những vật dụng như chén đĩa hay nồi nấu và những vật dụng cần thiết khác, bởi vì khi cậu đi vào nhà bếp, thứ cậu thấy chỉ là trống không, không có lấy vật dụng làm bếp nào trong đó ngoài trừ bếp lửa, chỗ rửa chén, rửa mặt và một cái tủ lạnh trống trơn, 'Họ định sống như động vật à?' trong một khoảng khắc khi thấy, cậu đã nghĩ vậy.

Như một trò đùa, chỉ mới bao nhiêu món đồ này, nó đã ngốn mất 300 point của cậu trong đó cây dao có thể dẫn ma lực đã ngốn tới 100 point rồi, mặc dù cậu có tiếc nuối cho đống point đó, nhưng nghĩ đến việc những vật dụng này có thể đem lại lợi ích nhiều hơn số point đấy, cậu đành ngậm ngùi chấp nhận.

Tiếp theo là mua những món ăn mà cậu và cả hai người kia định ăn, sau khi đã thảo luận, cả ba quyết định sẽ ăn thịt nướng, đi đến khu bán những món như cá tươi, thịt nướng, thậm chí có cả thịt đóng hộp sẵn, chỉ cần đem về lấy ra nấu là xong, nhưng cậu cố tình không cho ai thấy cậu thẩm định thịt đóng hộp đó, chất lượng và độ lâu của nó khá thấp vì thế cậu quyết định bỏ mặc dù Arin có ý định lấy nó.

Sau một lúc, cậu quyết định sẽ chọn thịt có chất lượng cao nào đó mà bỏ vào sọt, mặc dù về nhau cậu phải chế biến lại nó, nhưng vì chất liệu có cố gắng chút cũng không sao, cậu cũng lấy một số thịt để bỏ vào tủ lạnh và làm thịt hầm canh.

Sau đó bước tới khu bán rau, chọn một số loại rau quả cậu cho là phù hợp, tổng cộng số tiền để cậu đống thịt và vô số rau quả này là 150, tất cả tốn mất 500 point của cậu, 50 point cậu đã mua 3 cái bánh budding để ăn tráng miệng.


Cậu trở ra khỏi khu mua sắm cùng Arin với tiếng thở dài, tất cả món này cậu đã ngốn mất 500 point, dù vậy trong đó vẫn có Arin ăn, nhưng cô chẳng đóng góp chút point nào mà chỉ đi theo góp những ý kiến mà cậu cho là nhảm nhí.