Giang Nhan suy nghĩ và nhanh chóng đưa ra quyết định, lên tiếng r3n rỉ: "Ưm a......!Chậm...!Chậm một chút...!Diêu Chấn......"
Tiếng kêu của của cô đau đớn xen lẫn sung sướng, như thể cô đang hết sức kiềm chế bản thân.
"Bác sĩ Giang sợ hàng xóm bị cuốn sao?" Người đàn ông áp sát vào tai cô nhẹ giọng vạch trần ý đồ của cô, hơi thở nóng rực phả vào tai Giang Nhan, lỗ tai cô bắt đầu ngứa ngáy.
Cô r3n rỉ ưm a, không trả lời.
Trong số tất cả những người Giang Nhan tiếp xúc, Cam Tiệp được coi là một người tốt.
Cô không muốn Cam Tiệp bị kéo vào vũng lầy này.

Khi kế hoạch của một người đàn ông bị phá vỡ, hắn có thể thẹn quá hóa giận làm mọi việc nghiêm trọng hơn, nhưng cô có thể chịu đựng được.
Vợ chồng quay lưng, gia đình tan nát, cô không có con cái, nên không có gì để quan tâm, nhưng Cam Tiệp thì khác, cô có một gia đình viên mãn và một cậu con trai đáng yêu.
Cô đã từng hâm mộ Cam Tiệp, một cuộc sống tươi đẹp như vậy, không nên có vết nứt.
"Ưm...! Thật thoải mái...!Chậm...!Chậm lại..." Giang Nhan hét to hết mức có thể, giả vờ như trong nhà không xảy ra chuyện gì, không biết Cam Tiệp đã rời đi chưa.
Người đàn ông cười khẽ: "Thoải mái đến vậy sao?"
Hắn vẫn dùng giọng nói của Diêu Chấn, phối hợp với tiếng kêu của cô, động tác tăng tốc, không ngừng dùng đầu ngón tay chọc vào tử c ung của cô, nắm lấy phần vách th1t mềm mại nhất rồi đảo quanh, từng đợt sóng tràn vào đầu Giang Nhan, tiếng r3n rỉ vừa rồi đã lên đến cổ họng, bây giờ hét lên cũng tương đương với việc phát ti3t hợp lý, có phần chân thực.
"Ưm...!ừm..." Giọng nói của cô càng lúc càng nhỏ, chỉ là tiếng ngân nga thoải mái.
"Xem ra em thật sự thích sao?" Người đàn ông nhìn dáng vẻ hưởng thụ của Giang Ngôn, khóe môi hiện lên một nụ cười.
Hắn nhấc bổng cô lên, đặt một chiếc gối dưới eo cô, gập hai chân cô qua đầu gối và thúc vào ngày càng nhanh hơn.
hoa huy*t ngứa ngáy tê dại, cảm giác đau nhức càng lúc càng mạnh, d*m thủy bắn tung tóe.
***

Nghe tiếng r3n rỉ trong phòng, Cam Tiệp đứng ngoài cửa một lúc, âm thanh khá quen thuộc, cô bất ngờ là Giang Nhan đã làm hòa với Diêu Chấn.
Họ sống cùng một tầng lầu, theo một nghĩa nào đó họ là những người cùng tầng lớp, ngày thường đều gặp nhau, chưa kể đến lui tới khá thân thiết.

Cô đã chứng kiến ​​​​cuộc cãi vã gay gắt giữa Giang Nhan và Diêu Chấn,cơ hồ muốn xé rách da mặt nhau ra.
Nếu một trong hai vợ chồng ngoại tình, giống như bát nước đổ đi, Diêu Chấn đã không về nhà trong vài tháng, bây giờ hai người họ lại lăn giường dữ dội ngay khi anh ta quay lại, thật không thể tin được.
Cam Tiệp bị âm thanh trong đó làm cho lỗ tai nóng lên, cô không nhìn thấy nhưng chỉ cần nghe thấy giọng nói của Giang Nhan, cũng có thể biết được hiện tại cô đang vui vẻ thế nào, Cam Tiệp cũng không nghĩ nhiều nữa, đoán hai người nên đã hòa giải, cất gọn đồ đạc ở cửa, mở cửa vào nhà mình.
Nhưng Cam Tiệp không biết, hiện tại quả thật Giang Nhan đang chạm đỉnh kh0ái cảm, nhưng cô cũng rất đau đớn.
Người đàn ông gắn một dụng cụ vào mông cô, không giống như loại khắc trên ngực cô, hai bên trái đào dường như bị vô số mũi kim đồng thời đâm vào, mũi kim của dụng cụ gần như cắm sâu vào da thịt, còn đó là một dòng điện, làm tê liệt thần kinh cô ấy.

Cùng lúc đó, hai ngón tay của người đàn ông vẫn thô bạo thọc vào trong hoa huy*t ướt át của cô, tốc độ cực nhanh, cảm giác đau đớn từ mông truyền đến hoa huy*t, bao trùm cảm giác ngứa ngáy ban đầu, đau đớn vô cùng, lại ẩn tia kh0ái cảm.
Đau đớn cùng kh0ái cảm đồng thời xâm chiếm cơ thể cô, cũng chiếm lấy ý thức của cô.
Giang Nhan chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy, ý thức và cơ thể cô bị tách ra, tiếng hét chói tai không còn là giả vờ nữa.
Kh0ái cảm quá mức mãnh liệt, không đến hai phút cô đạt c@o trào.
Trong nháy mắt, đầu cô trống rỗng, kh0ái cảm mãnh liệt kéo dài được vài giây, cô liền ngất đi..