Chí Cao Thần Giới, là một địa phương tràn đầy vô số bảo tàng, cơ duyên, Thần khí, công pháp, ngay từ vô số năm trước, cũng đã xuất hiện trong lịch sử của Trung Ương Tinh! Nghe đồn, các đại khu vực khắp vũ trụ sở dĩ có thể phát triển đến loại trình độ như hiện nay, chính là vì cùng với Chí Cao Thần Giới có liên hệ mật thiết, thậm chí một ít hệ thống tu luyện cũng có nguồn gốc sâu xa là Chí Cao Thần Giới.

Chí Cao Thần Giới mỗi ngàn năm sẽ cùng với tinh thần không gian của Trung Ương Tinh tiến hành va chạm một lần, dưới sự ảnh hưởng của chí cao pháp tắc sinh ra một cái thông đạo thần bí thông với trong đó!

Chí Cao Thần Điện sẽ căn cứ vào độ lớn nhỏ của thông đạo thần bí, cùng với lực lượng có thể dung nạp phân ra các danh ngạch ban phát đến các nơi, mời chí cường khắp nơi của Trung Ương Tinh tiến nhập bên trong Chí Cao Thần Giới để tranh giành cơ duyên.

Bởi vì lực lượng uẩn hàm trong thể nội của Thần linh cấp bậc cường giả đủ để ảnh hưởng đến tính ổn định của thông đạo thần bí, bởi vậy dưới sự khống chế của chí cao pháp tắc, cường giả từ Thần giai trở lên, căn bản là vô pháp tiến nhập vào trong đó, cứ như vậy, cơ hội là dành cho những cường giả với cảnh giới Kiếm Thánh, Bán Thần, khiến cho vô số cường giả vì một ít danh ngạch tiến nhập vào thông đạo mà hao tổn tâm cơ!

Lăng Vân vốn là có ý định thay đổi phương thức tu luyện, cho dù Vọng Hải Phái cũng không có mời, hắn sớm muộn gì cũng sẽ xuất diện can thiệp đến thế cục của Vụ Át Sơn. Trước mắt đã có Vọng Hải Phái muốn mời, chẳng những có thể để cho Vọng Hải Phái gánh chịu chung sự cừu địch của những thế lực khác với những lực lượng mới xuất hiện, mà cuối cùng vẫn có thể đạt được quyền khống chế của cả Vụ Át Sơn, hoàn thành việc tu luyện nhân đạo sát kiếp, tất nhiên là nhất cử lưỡng tiện!

Hơn nữa... Chí Cao Thần Giới, có quan hệ đến thân thế mơ hồ của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, Tịch Lưu Quang, lại cùng với hắn có sự liên hệ vô pháp giải thích. Thậm chí, hắn mơ hồ cảm thấy được, nếu như tiến nhập Chí Cao Thần Giới thì có thể hiểu rõ về sự liên quan giữa thân thế của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang cùng với lai lịch của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, giải thích tại sao hắn lại có thể điều động được một phần lực lượng của chủ tinh!

Bởi vậy, không quản điều kiện có hay không cho phép... vô luận như thế nào cũng phải đi thăm dò trong đó một phen!

Khi Lâm Tuyết tiến đến thăm hỏi ý tứ của Lăng Vân, hắn liền nói ngay:

- Nếu cử động lần này đối với sự phát triển của Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta hữu ích, ta tự nhiên sẽ đi Vọng Hải Phái một chuyến.

Lâm Tuyết trong lòng mơ hồ có một tia khó hiểu, nhưng vẫn là nói:

- Cử động lần này của Vọng Hải Phái chung quy có thể có những nhân tố khác ở bên trong. Tuy rằng hiện tại xem ra, bọn họ tạm thời không dám đối với ca ca làm điều gì bất lợi, bất quá lần đi này quan hệ trọng đại, kính xin ca ca lúc tiến nhập Vọng Hải Phái hãy cẩn thận hành sự.

Lăng Vân gật đầu, nhờ nàng kêu Hàn Trần tới, rồi sau đó cùng với hắn hướng Vọng Hải Phái bay đi.

Trải qua lần trước, đã khiến cho Hàn Trần đối với vị nam tử nhìn qua thập phần trẻ tuổi trước mắt sinh ra một loại kính sợ phát ra từ nội tâm.

Trẻ tuổi? Hắn cũng không dám sinh ra lòng xem thường đối với tuổi tác của Lăng Vân! Hơn nữa, Lăng Vân tuy rằng nhìn qua cũng không quá ba mươi, nhưng mà sinh mệnh khí tức để lộ ra ở giữa chân mày, lại giống như đã trải qua mấy trăm năm thời gian. Hơn phân nửa là vị Kiếm Thánh các hạ này cố ý biến huyễn dung mạo, vẫn duy trì vẻ thanh xuân!

Ở Vụ Át Sơn hay thậm chí cả Trung Ương Tinh, đều là thế giới của cường giả vi tôn. Không có bất kỳ người nào dám sinh lòng mạo phạm.

Vọng Hải Phái cách Thượng Huyền Kiếm Tông khoảng nửa tháng lộ trình!

Dọc đường đi mỗi khi dừng lại đều sẽ có một môn phái bày ra yến hội mỹ nữ để mà tiếp đãi. Tất nhiên là cái gì cần có đều có cả. Chẳng qua là Lăng Vân chỉ cần sự thanh tịnh, đối với những chuyện này căn bản là không quan tâm. Mặc cho những môn phái kia nghĩ hết mọi biện pháp để lấy lòng hắn, thì kết quả vẫn chỉ là công cốc mà thôi.

Vụ Át Sơn mặc dù là vùng núi nhưng cái này cũng không đại biểu cho sự vắng vẻ. Ngược lại, ở nơi này tất đất là tất vàng, so với những nơi khác của Đông Phương Đại Lục cũng không hề kém. Đều có thể thấy được sự phồn hoa của tổng bộ Vọng Hải Phái.

Càng tiếp cận Vọng Hải Phái, càng nhìn thấy nhiều người lui lới dọc theo đường đi. Khi chỉ còn cách vài dặm, thậm chí còn có thể thấy từng vùng lớn vùng lớn đình đài lầu các tập trung ở một chỗ, hình thành nên những môn phái với nhân khí thịnh vượng. Bên trong những môn phái kia, mơ hồ có thể thấy được các đệ tử đang vất vả cần cù tu luyện, các thánh kiếm sư đang dốc lòng dạy dỗ!

Ở trong các môn phái từ trước đến nay đều là những nơi cấm phi hành. Bất quá loại quy củ này chẳng qua là áp dụng cho những môn phái ngang hàng mà thôi. Những môn phái kia nhìn thấy Hàn Trần bay tới, chẳng những không dám có bất kỳ bất kính nào, ngược lại còn cung kính hướng hắn hành lễ và hỏi thăm.

Dưới loại hoàn cảnh vô cùng hài hòa này, đại môn của Vọng Hải Phái nhất thời hiện ra trước mắt.

Vọng Hải Phái thân là đệ nhất đại phái của Vụ Át Sơn, diện tích chiếm cứ tất nhiên là cực kỳ rộng lớn! Những dãy núi phía trước cũng đã vượt qua cực hạn của mục quang, liếc mắt một cái, là có thể thấy vô số lầu các xa hoa trang nhã dày đặc khắp bên trên các dãy núi này. Xung quanh đó, chính là vô số đệ tử đang sinh hoạt hoặc là tu luyện, hoặc là đang làm công tác, hoặc là trao đổi, mạnh ai nấy làm, chỉnh tề trật tự, tô lên cả phiến sơn lâm này một vẻ giống như nhân gian tiên cảnh, sôi nổi mà không ầm ĩ, trực tiếp khiến cho trong lòng Lăng Vân cũng phải thầm than về sự chênh lệch giữa hai phái!

Tại bên cạnh đại môn cao tới hơn ba mươi trượng của Vọng Hải Phái, một nhóm trên ngàn người đã tề tụ ở trên quảng trường. Trong đó cầm đầu là một vị trung niên nam tử thân vận hoa phục, năng lượng toàn thân ẩn mà không phát, song mục thần quang nhấp nháy, bất nộ tự uy, sung mãn khí phách bá vương.

Đúng là một trong tam đại cự đầu của Vọng Hải Phái - Vọng Hải Phái chưởng môn Vương Bột.

Vương Bột ở xa xa nhìn thấy Hàn Trần cùng tới Lăng Vân đi tới, trước tiên bước ra nghênh đón:

- Các hạ cuối cùng cũng đến, bọn ta chờ đợi đã lâu.

Không ít người không biết lai lịch Lăng Vân, nhìn thấy chưởng môn đích thân nghênh đón một vị nam tử trẻ tuổi, đều rối rít phát ra ánh mắt tò mò, hiển nhiên là đang suy đoán xem thân phận của hắn đến tột cùng như thế nào, lại có thể được chưởng môn đại nhân tự mình tiếp kiến!

Một vị Kiếm Thánh của đối phương tự mình đến nghênh đón, Lăng Vân tất nhiên là gật đầu, tỏ vẻ tôn trọng một chút đối với hắn!

Vương Bột đã sớm từ Hàn Trần biết được tính cách của Lăng Vân, cân nhắc đến thực lực Kiếm Thánh đỉnh phong của đối phương, cũng là cười cười tỏ vẻ thấu hiểu:

- Các hạ ngàn dặm xa xôi đến đây, một đường cũng đã vất vả nhiều. Ta đã sai người chuẩn bị tốt yến hội, để cho các hạ có thể tẩy trần!

- Lễ tiết xã giao ở bên ngoài này chúng ta cũng không cần thông qua, kính xin các hạ tìm một nơi, chúng ta trực tiếp tiến nhập chủ đề.

Vương Bột không nghĩ tới Lăng Vân cư nhiên lại thẳng thắn như vậy, hơi hơi sững sờ, cũng cười nói:

- Hảo, các hạ quả nhiên là người sảng khoái, bộc lộ ra phong thái thật của bản thân. Đã như vậy, những lễ tiết kia chúng ta cũng không cần nữa. Kính mời các hạ theo ta.

Lăng Vân gật gật đầu, theo hắn tiến nhập bên trong môn phái.

Vọng Hải Phái không hổ là Vụ Át Sơn đệ nhất đại phái, hạ nhân người hầu nhiều không kể xiết, đệ tử chỉ sợ là cũng tới ngàn vạn. Những đệ tử này không chỉ có tâm chí tốt mà còn có tư chất hơn người, so với đám người Lâm Tuyết nếu không có Nguyên Tố Tinh Linh thì chỉ có mạnh chứ không yếu hơn, nếu như bọn họ có thể khắc khổ tiến lên, lại có danh sư chỉ điểm, không nói những mặt khác, chí ít đột phá tới đại kiếm sư tuyệt đối là không thành vấn đề, thậm chí còn có tư cách đạt tới cảnh giới thánh kiếm sư.

Khó trách Vọng Hải Phái lại có tới gần trăm vị thánh kiếm sư, có một trụ sở đào tạo nhân tài khổng lồ như thế, chỉ cần căn cơ không bị hoàn toàn đoạn tuyệt, đại kiếm sư, thánh kiếm sư cường giả gần như là có thể cuồn cuộn không dứt cử ra chiến trường.

Vọng Hải Phái đã là như thế, thực lực của Tinh Vân Sơn vốn ở trên Vọng Hải Phái đúng là khó có thể tưởng được.

Dọc theo đường đi Vương Bột lúc nào cũng âm thầm quan sát biểu tình của Lăng Vân, thấy hắn đối với thế lực của môn phái mình có chút hợp ý, trong lòng không khỏi có một tia đắc ý hỏi:

- Không biết các hạ cho là Vọng Hải Phái ta như thế nào? Có thể để vào trong pháp nhãn của các hạ hay không?

- Quý phái là một trong tam đại chủ tể của Vụ Át Sơn, thực lực tất nhiên là không cần chất vấn.

Giờ khắc này trừ bỏ những bị cường giả đang có công vụ ra, cơ hồ toàn bộ nhân viên cao tầng đều tụ tập tới đây, liếc mắt một cái, trừ bỏ Hàn Trần và Vương Bột ra, hẳn là còn có bảy vị cửu giai cường giả, trong đó hai người đã đạt tới cảnh giới thánh kiếm sư đỉnh phong, chỉ cần một chút cơ hội liền có thể đột phá cảnh giới Kiếm Thánh.

Từ thực lực chỉnh thể của Vọng Hải Phái xem ra, chỉ cần phái ra một phần năm nhân mã là có thể càn quét qua bất kỳ môn phái nào trong khu vực quản hạt của Vọng Hải Phái! Kể cả Thượng Huyền Kiếm Tông nếu không có Lăng Vân trấn thủ.

Hai vị Kiếm Thánh, mười vị cửu giai thánh kiếm sư cường giả, gần trăm vị thánh kiếm sư...

Số lượng này, cho dù là vét cạn chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang cũng vô pháp lấy ra!

Nghe Lăng Vân tán thưởng, Vương Bột cũng là hào phóng vung tay lên, phun ra ngữ điệu kinh người:

- Nếu như các hạ thấy hợp mắt, chỉ cần bốn năm sau khi đạt được danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới, ta liền lập tức hạ lệnh đem chức chưởng môn truyền cho các hạ. Không biết các hạ nghĩ thế nào?

Thủ bút thật lớn, vừa nói đã là một môn phái.

Bất quá...

Lăng Vân tin tưởng rằng trên thế giới sẽ không có loại tiện nghi này! Hơn nữa, trong chuyện này chắc là còn có điều gì khác.

Quyền tiến nhập Chí Cao Thần Giới chung quy chỉ có một! Nếu như Vương Bột chiếm được nó, nếu như có điểm kỳ ngộ, tu vi đột phá đến cảnh giới Bán Thần, Vọng Hải Phái vị tất có thể để trong mắt của hắn. Nhưng trước mắt... nếu tùy tiện đem môn phái đưa ra, một vị Kiếm Thánh khác chắc chắn sẽ không đồng ý...

Căn cứ vào điểm này, không khó làm cho người ta liên tưởng đến thủ đoạn năm đó của sứ giả Bất Tử Minh Thần - trước đem hết thảy vật quý trọng tặng cho Lăng Vân, sau khi đạt được điều mình muốn, liền trở mặt giết người diệt khẩu, đem hết thảy mọi vật toàn bộ thu hồi!

Xem chừng, Vọng Hải Phái muốn mời mình cũng không có tâm tư gì tốt. (Giàu cũng không nên vung tiền như rác, Vương Bột đúng là quá sai lầm a - DG)

- Không biết các hạ nghĩ thế nào?

- Có thể nhận được ưu ái của Vương chưởng môn như thế, chính là may mắn a! Bất quá ta từ trước đến nay không thích quản những việc thế này, cho dù là chuyện bên trong của Thượng Huyền Kiếm Tông ta cũng không quan tâm. Trước mắt Vọng Hải Phái bừng bừng sinh cơ, nhưng nếu rơi vào tay ta, sợ là không tới mấy chục năm, biến thành môn phái tam lưu cũng chưa chắc không có khả năng! Bởi vậy, không khỏi phá hủy đi tiền đồ của vô số đệ tử, ta chỉ có thể thầm tạ ơn ý tốt của Vương chưởng môn!

Vương Bột đã sớm phái người điều tra tỉ mỉ một phen đối với Lăng Vân. Kết quả cho thấy Lăng Vân thuộc loại ẩn thế cao nhân, chỉ lo tu luyện. Nếu như không phải bởi vì Hàn Trần làm quá, chỉ sợ đến bọn hắn bây giờ còn không biết trong Vụ Át Sơn cư nhiên lại ẩn tàng cường giả tới bực này.

- Ha ha, ta cũng đã nói qua. Nếu các hạ có thể giúp ta đoạt được quyền tiếp nhận Chí Cao Thần Giới, tất nhiên tới lúc đó Vọng Hải Phái chúng ta cũng muốn rút khỏi Vụ Át Sơn. Thay vì kéo đi ồ ạt, còn không bằng đưa cho các hạ, coi như là dệt hoa trên gấm ấy mà.

Lăng Vân thấy hắn như thế, cũng không muốn dây dưa thêm:

- Đây hết thảy cần điều kiện tiên quyết chính là đạt được danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới. Trước mắt, cũng cần hiểu biết một chút về thế cục đã.

Vương Bột gật đầu:

- Như thế, chúng ta liền đi thẳng vào chủ đề chính.

Vương Bột phất tay cho những nha hoàn dâng lên điểm tâm lui ra, liền mở miệng nói:

- Các hạ đã chưởng quản thiên vị tinh thần lực, chắc hẳn tu vi đã đạt tới Kiếm Thánh đỉnh phong, lấy thực lực này, đối phó với hai vị Kiếm Thánh hẳn cũng không rơi vào thế hạ phong! Vọng Hải Phái so với Tinh Vân Sơn mà nói, đơn giản là thua một vị Kiếm Thánh! Chỉ cần các hạ có thể giúp chúng ta chế trụ hai vị Kiếm Thánh, để chúng ta lấy hai địch một đánh một vị Kiếm Thánh còn lại. Rồi sau đó ba chúng ta liên thủ, tất nhiên không thể bại trước hai vị kia! Đã không có Kiếm Thánh tọa trấn, Tinh Vân Sơn tự nhiên là sẽ không có tính uy hiếp, đến lúc đó ta phái ra đệ tử truy kích, đem bọn họ toàn bộ tiêu diệt. Mà Tinh Vân Sơn đã mất, Huyền Đào Phái tự nhiên cũng khó mà chống đỡ, bại vong chẳng qua là chuyện sớm muộn mà thôi.

Đơn giản như thế?

Vương Bột cười khổ một tiếng:

- Lấy thực lực Kiếm Thánh đỉnh phong của các hạ, chuyện này đích xác là đơn giản. Nhưng hai vị Kiếm Thánh chúng ta... cũng là một phen cân não ấy chứ! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Nói xong, hắn đứng dậy hướng Lăng Vân khẽ thi lễ một cái:

- Trận chiến này mấu chốt chính là các hạ, chỉ cần các hạ có thể chế trụ hai vị Kiếm Thánh, lần này, chúng ta quyết có thể đạt được địa vị bá quyền của Vụ Át Sơn!

Đem trọng trách như thế giao phó cho một vị gặp nhau lần đầu tiên, Vọng Hải Phái đối với mình không khỏi có phần quá yên tâm sao.

Vương Bột thấy Lăng Vân trầm ngâm không nói, hỏi:

- Các hạ còn có cái gì không rõ, thỉnh nói cho ta một tiếng!

- Lần quyết chiến này các ngươi quyết định sẽ tiến hành lúc nào?

- Chậm thì e rằng sinh biến, do dó càng nhanh càng tốt. Nếu không chờ Tinh Vân Sơn có chuẩn bị, chúng ta lại muốn nhất cử nhất động đem bọn họ bắt lại, tự nhiên là sẽ trọng trọng gian nan.

Nói đến đây, Vương Bột suy tư trong chốc lát:

- Không bằng các hạ nghỉ ngơi một ngày, liền cùng ta tiến tới biên cảnh chủ động xuất trận khiêu chiến. Tinh Vân Sơn luôn có ý niệm đem chúng ta một lưới bắt gọn tất nhiên là sẽ ứng chiến, chúng ta liền thừa dịp này chấm dứt hết thảy.

Một lưới bắt gọn...

Lăng Vân trong lòng khẽ động, đột nhiên hỏi:

- Tranh đấu giữa Kiếm Thánh nếu muốn phân ra sinh tử thì thập phần khó khăn, Kiếm Thánh của Tinh Vân Sơn mặc dù lần này thất bại, những chỉ cần vứt bỏ những khu vực bị công chiếm, chỉnh đốn một đoạn thời gian thì lại có thể ngóc đầu lên. Huống chi, Tinh Vân Phái lớn như thế, tài bảo tích lũy vô số năm qua không thế đếm hết, hẳn cũng có thể giống chúng ta, mời ra Kiếm Thánh cường giả tương trợ?

- Ha ha, các hạ đa tâm rồi. Hiện tại danh ngạch tiếp nhập Chí Cao Thần Giới đang ở trước mắt, các Kiếm Thánh kia sao lại có tâm tư đi quản sự tình của môn phái khác? Hơn nữa, mỗi phương thế lực đều có quy củ riêng, không tự tiện can thiệp vào tranh đấu nội bộ của những thế lực khác. Loại quy củ này đã kéo dài vô số tuế nguyệt, há một hai vị Kiếm Thánh có đủ khả năng sửa đổi. Bởi vậy, về chuyện mời các thế lực khác tương trợ, các hạ không cần lo ngại.

Môn phái khác không thể trợ giúp, Huyền Đào Phái cũng không có thể sao...

Chờ một chút!

Huyền Đào Phái sẽ thấy chết mà không cứu!

Tập tục kéo dài vô số tuế nguyệt!

Lợi ích!

Thế lực ngoại bộ không được can thiệp vào trong nội đấu của người khác!

Thế lực ngoại bộ...

Nghĩ đến mấy chữ này, trong não hải của Lăng Vân oanh lên một trận, suy nghĩ cẩn thận một phen lý do Vọng Hải Phái muốn mời chính mình, hơn nữa còn ủy thác trách nhiệm nặng nề nữa.

Phiến Đông Phương Đại Lục này, hẳn nhiên là một phiến đại lục lấy lợi ích làm chí thượng, như vậy, tại thời điểm sinh tử tồn vong, chỉ sợ Huyền Đào Phái và Vọng Hải Phái có cừu hận lớn hơn nữa, cũng sẽ tạm thời buông xuống, cùng đối kháng với Tinh Vân Sơn, nếu không, đợi bọn hắn chỉ có một loại kết cục - bị tiêu diệt từng bộ phận, cho đến khi diệt vong!

Nhưng hiện tại lại không có!

Đây là một điểm đáng nghi!

Còn một điểm nữa, căm thù ngoại lai!

Điểm này, Thượng Huyền Kiếm Tông chính là ví dụ tốt nhất.

Một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả, đủ để cho Vọng Hải Phái cũng phải ghé mắt, nhưng, nếu một vị Kiếm Thánh đỉnh phong "dã tâm bừng bừng" ở bên cạnh họ, như thế thì có thể uy hiếp đến địa vị của bọn họ, ai có thể bảo chứng khi ba phái tranh chấp, không ai sẽ cho hắn một kích trí mệnh?

Không nói đến thực lực của Kiếm Thánh đỉnh phong, nếu như danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới là thật, tỷ lệ một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả đạt được quyền tiến nhập tuyệt đối là hơn xa Kiếm Thánh phổ thông! Tam đại môn phái tranh giành sinh tử nhiều năm qua là vì cái gì? Chính là vì quyền tiến nhập Chí Cao Thần Giới, cho dù bất cứ ai uy hiếp đến điểm này của bọn họ, không chết thì cũng bị đuổi khỏi Vụ Át Sơn.

"Khó trách chưởng môn Vọng Hải Phái ngay cả môn phái cũng nguyện ý đưa ra, hóa ra là đã có chủ ý liên hợp thất đại Kiếm Thánh đối phó với ta. Xem ra, tại địa điểm giao chiếm hẳn là có cạm bẩy ẩn tàng, nếu ta đi như lời của hắn..."

Nghĩ tới đây, Lăng Vân không khỏi nhíu mày, nếu quả thật là như vậy, mánh khóe này, không khỏi có phần quá đơn giản sao.

Lâm Tuyết cũng đã nhắc nhở qua mình, có thể thấy được đám người Lâm Tuyết cũng nhìn ra được điểm này...

Suy nghĩ trong lòng Lăng Vân nhanh chóng chuyển động!

Cừu hận ở giữa tam đại thế lực Tinh Vân Sơn, Vọng Hải Phái, Huyền Đào Phái tuyệt đối sẽ không phải là giả bộ, cho dù là bọn họ liên hợp với nhau, cũng phải lo lắng chuyện một phương bị thương, nhất định sẽ thua kém so với những phương khác... Mà nếu chuyện này xảy ra, chờ đợi bọn họ chúng là những kẻ chuyên bỏ đá xuống giếng!

Nghĩ vậy, Lăng Vân trong lòng lập tức định kế!

Thượng Huyền Kiếm Tông muốn phát triển, tất nhiên phải đả phá cấm chế của Vọng Hải Phái, Huyền Đào Phái, Tinh Vân Sơn, đến lúc đó hắn sớm muộn gì cũng sẽ chống lại Kiếm Thánh cường giả của ba phái!

Huống hồ, vì danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới kia...

Vương Bột lại lần nữa hướng Lăng Vân nói ra các tin tức có liên quan tới Tinh Vân Sơn, kể cả những chi tiết về những vị Kiếm Thánh cường giả (thời điểm thăng cấp Kiếm Thánh, am hiểu, thánh khí, đạo cụ, tính tình, thói quen chiến đấu)! Mới nhìn qua biểu hiện này, có lẽ mọi người đều cho rằng Vọng Hải Phái có hi vọng rất lớn vào Lăng Vân.

Cùng với những suy đoán từ trước, Lăng Vân đã thoáng hiểu ra ý tứ của Vương chưởng môn.

Cùng với cái chết của hắn, Vọng Hải Phái tất nhiên cũng hi vọng mình sẽ kéo theo những vị Kiếm Thánh kia... Ngày sau tranh đoạt danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới, chẳng phải sẽ nhẹ nhàng hơn sao.

Điểm duy nhất khiến hắn vô pháp lý giải chính là, Vọng Hải Phái đến tột cùng là dựa bọn vào gì để bảo đảm mình sẽ tiến vào cái bẫy của bọn họ.

Chẳng lẽ là...

Vương Bột sau khi giải thích những điều cần thiết một phen, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lăng Vân, nói:

- Các hạ nếu như đã rõ mọi chuyện, thỉnh cùng ta tiếp vào chính sảnh tham dự yến tiệc cùng nghỉ ngơi một phen, sáng mai chúng ta liền xuất phát đi biên cảnh.

Lăng Vân gật gật đầu:

- Làm phiền Vương chưởng môn, bất quá yến hội thì không cần, đồ ăn có thể trực tiếp đưa đến trong phòng của ta.

Vương Bột trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối:

- Các hạ là tu sĩ thích thanh tịnh, điểm này ta có thể hiểu được.

Nói xong hắn liền phân phó một kẻ hạ nhân, dẫn Lăng Vân hướng phòng khách mà đi.

...

Đợi Lăng Vân đi khỏi, nụ cười trên mặt Vương Bột mới dần dần tắt đi, thay vào đó là một vẻ do dự, giống như tự mình lẩm bẩm:

- Khí tức trên thân người này thật sự quá xa lạ, may là ta sinh ra đã có năng lực cảm ứng vô cùng mẫn duệ, nên cũng có thể khẳng định hắn cùng cửu đại thế lực kia không có liên hệ... Đến tột cùng là phương thế lực nào, muốn có chủ ý tới danh ngạch tiến nhập của Vụ Át Sơn ta!

- Vô luận như thế nào, đợi khi đến biên cảnh, mọi chuyện tự nhiên sẽ rõ ràng.

Một bóng người từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, chính là người đã đắc tội với Thượng Huyền Kiếm Tông - Hàn Trần. Hắn nhìn thoáng qua phương hướng tiêu thất của Lăng Vân, có chút bội phục đối với Vương Bột nói:

- Xem ra, quả nhiên như suy đoán của chưởng môn, tiểu tử này tính toán đem chúng ta một lưới bắt gọn.

- Hừ, biết rõ là bẫy rập, vẫn như cũ nhảy vào, không phải là ôm cái ý nghĩ này còn là cái gì? Hắc hắc, chỉ hi vọng thế lực phía sau hắn không để cho chúng ta thất vọng! Trang chủ đại nhân đối với danh ngạch của Vụ Át Sơn, chính là tình thế bắt buộc. Đến lúc đó, ta sẽ để cho bọn họ biết, cái gì gọi là bọ ngựa rình ve, hoàng tước tại hậu!

...

Cùng lúc đó, tại Thượng Huyền Kiếm Tông đồng dạng cũng đang thương nghị chuyện gì. Cũng không lâu lắm, toàn bộ những gì đã phát sinh tại Vụ Át Sơn, thông qua một loại phương thức đặc thù, truyền tới khu vực trung ương của Đông Phương Đại Lục!