ĐỆCH


Bộ quần áo phong độ khiến cô trông vừa xinh đẹp vừa ngầu. Sau khi nhìn thấy Cảnh Thiên, trái tim vốn dĩ đã
không bình tĩnh của Tần Dịch3 lập tức nổi lên một cơn sóng lớn.


Ngay cả anh ta cũng không thể hiểu được tại sao hồi Cảnh Thiên bám lấy anh ta, yêu anh ta, 1thậm chí lúc trước
còn muốn theo dõi anh ta qua Wechat mà anh ta không biết trân trọng. Bây giờ khi gần như mất đi cô rồi mới phát
hiệ9n cô lại có sức hấp dẫn trị mạng đối với mình như vậy?


Mắt Tần Dịch sáng lên, đang định nói chuyện thì người thứ hai chạy ra k3hỏi nhà ăn như một con bướm đang nhảy
múa.


“Anh Dịch, hình như kịch bản của em để ở chỗ anh rồi…” Còn chưa kịp nói xong, Cản8h Lạc đã nhìn thấy Cảnh
Thiên đứng cách Tân Dịch không xa. Cơ thể nhanh chóng phanh lại, suýt nữa đâm phải Tần Dịch. Tiếp theo, cô ta
bắt đầu hoảng loạn giống như một con nai nhỏ nhìn thấy sư tử vậy.


“Xin… xin lỗi chị, em… em không biết chị cũng ở đây. Thực sự xin lỗi.”


Cô gái trang điểm tinh tế, bên trong là một bộ quần áo bó sát làm nổi bật khuôn ngực kiêu hãnh của cô ta, có thể
khiến đàn ông nhìn thấy là nhiệt huyết sôi trào. Bên ngoài là chiếc áo khoác gió ngắn màu trắng thời thượng, cổ áo
khoác gió còn có một vòng lông chồn trắng xinh đẹp.


Khóa của áo khoác chỉ kéo đến rốn, mái tóc đen dài thẳng mượt xõa trên ngực vừa phải che đi đường cong lồi lõm.


Vừa không mất đi sự quyến rũ kiều mị, vừa mang đậm sự thanh khiết. Cộng thêm đôi mắt nai lấp lánh của cô ta,
khiến Cảnh Thiên cảm thấy như thể cô lại bắt nạt con khốn này một lần nữa vậy. Cảnh Lạc cũng hơi ngơ ngác khi
nhìn thấy Cảnh Thiên.


Hôm nay Cảnh Thiên mặc một bộ quần áo đi mô tô vô cùng ngầu. Đột nhiên vẻ đẹp mang tính công kích này làm
cho Cảnh Lạc cảm thấy cách ăn mặc của mình trở nên khó coi.


Lúc này, một người khác bước ra khỏi nhà hàng.


Nhìn Cảnh Lạc lộ vẻ bị bắt nạt, lại nghĩ tới bộ dạng quỳ gối bợ đỡ của Cảnh Lạc vừa rồi, cộng thêm việc đồng ý
giúp cô ta sáng tác một bài nhạc phim chính cho một bộ phim chiếu mạng, người phụ nữ lạnh lùng nói: “Cảnh Lạc,
làm sao vậy? Ai bắt nạt em thế?”


Cảnh Lạc giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi, vội vàng lắc đầu: “Chị Dương Duyệt, không có chuyện gì đâu, là em
không tốt. Chị em chỉ là…”


“Hóa ra cô là chị gái của Cảnh Lạc à? Người đã cướp đi vai nữ chính chị Aggie và đẩy tất cả vai diễn của chúng tôi
xuống à?”


Cảnh Thiên hoàn toàn không biết người tên là Dương Duyệt này, nhìn thấy cô ta đến không thân thiện như vậy, cô
hơi nhíu mày.


Dù sao thì đây cũng là nơi cô phải kiếm một trăm triệu, mặc dù còn phải nộp thuế, nhưng thu nhập sau thuế cũng
là mấy chục triệu. Cho nên cô không muốn tất cả mọi người ở đây đều mang tâm trạng phẫn uất để đóng phim.