Vi Vi không nói gì, bắt đầu cẩn thận trang điểm cho Cảnh Lạc.


Khi Vi Vi mở tủ bên dưới, chuẩn bị lấy máy uốn tóc ra, Cảnh Lạc lại trông3 thấy một set đồ bên trong tủ, mắt nhìn
chằm chằm.


“Trời ơi, đây là Flower ạ?” Giọng Cảnh Lạc cất cao lên khi hỏi: “Đây là… đây là đ1ồ đoàn làm phim chuẩn bị cho chị
ạ?”


“Không phải, đây là đồ dùng cá nhân do Cảnh Thiên tự chuẩn bị.”


Vi Vi cảm thấy mình đã n9ói rất chính xác.


Đồ dùng cá nhân!


Chỉ cần là người trên 15 tuổi và không bị ngu thì đều nên biết cái gì gọi là đồ dùng cá nhâ3n chứ!


Flower là một nhãn hiệu dược mỹ phẩm hàng đầu trên thế giới, cũng luôn không đủ cầu. Giá một chai sữa dưỡng
đa phần đều hơn bảy8 nghìn tệ, tinh chất dưỡng da thường vào mức trên mười hai nghìn tệ, hơn nữa mỗi năm
hãng chỉ tung ra thị trường năm mươi nghìn set, các phu nhân chính trị gia ở các nước phát triển đều chỉ giành
được nhiều nhất mỗi người ba mươi set qua quan hệ. Như vậy, số lượng mà các đại gia bình thường có thể giành
được đã không còn nhiều nữa.


Thế nên bây giờ tiêu chuẩn để phán đoán nhà giàu là các quý cô quý bà có thể dùng được một set Flower hay
không.


Bây giờ cô ta lại nhìn thấy một set nguyên của Flower trong tủ của Cảnh Thiên!


Hơn nữa còn là Flower lọ đen cao cấp!


Set đồ này ít cũng phải gần hai trăm nghìn!


Quan trọng là không phải vấn đề tiền! Đây là thứ mà nhà giàu bình thường có muốn cũng không được.


Những Cảnh Thiên lại có.


Hồi trước còn thầm cười nhạo Cảnh Thiên lấy một tên liệt, Cảnh Thiên phải dùng cuộc đời khốn khổ của mình để
đổi lấy vinh hoa phú quý cả đời cho cô ta.


Nhưng khi Cảnh Thiên dễ dàng lấy được vai nữ chính, còn cô ta vẫy đuôi ăn vạ lòng thương mới được diễn một vai
nữ phụ thứ ba bé nhỏ, cô ta không giễu cợt nổi nữa.


Bây giờ thấy Cảnh Thiên còn có được Flower, hơn nữa còn là sản phẩm cao cấp lọ đen, Cảnh Lạc lại lên cơn ghen ăn
tức ở.


Cô ta khẽ cong môi: “Em còn tưởng là của đoàn làm phim cơ, hóa ra là của chị à? Thế thì không sao rồi, chị dùng
Flower cho tôi đi. Đồ của chị tôi thì tôi có thể dùng chung được.”


Nói xong, cô ta cúi người xuống, lấy set Flower trong tủ ra.


Nếu đã là một set thì chắc chắn ngoài đồ dưỡng da sẽ có cả đồ trang điểm.


Quả nhiên, trong túi giấy màu đen huyền ảo siêu lớn có một set đồ dưỡng da và đồ trang điểm. Mắt Cảnh Lạc đỏ
lên ngay, cô ta hận mình không nhìn thấy sớm hơn.


Nhưng… Nếu đã nhìn thấy thì thứ này chính là của cô ta rồi.


“Chị à, cái này là do anh rể tặng chị phải không? Anh rể giỏi thật đấy, còn giành được cả Flower cho chị nữa. Chị
bảo anh ấy tìm thêm một set nữa cho chị nhé, set này em lấy rồi. Hi hi.” Nói xong, không chờ Cảnh Thiên đang cầm
laptop ngồi làm việc trên sofa lên tiếng, Cảnh Lạc đã định ẩn lọ kem nền, Vi Vi đưa tay ra muốn ngăn lại nhưng
không kịp.


Nhưng ẩn mãi mà vẫn không nhỏ ra được một giọt nào.


Cảnh Lạc ấn nhanh hơn nhưng vẫn không ra: “Chị ơi, sao thế này? Sao không ấn ra được?”


Nói xong, Cảnh Lạc định vặn nắp lọ vì tưởng bên trong vẫn còn lớp màng bọc.


Cảnh Thiên thong thả đặt máy tính xuống rồi đứng dậy, đi về phía Cảnh Lạc. Phong thái mạnh mẽ một lần nữa khiến Cảnh Lạc cảm thấy áp lực, tim bắt đầu khó chịu.


Cảnh Thiên lại gần, từng tiếng giày cao gót gõ lên sàn đều kích thích tim Cảnh Lạc, sắc mặt cô ta cũng tái dần đi.