Chiếc xe lăn tiến hành co duỗi mềm mại theo kích cỡ của cửa xe và ghế ngồi bên trong xe, sau đó chiếc xe tự vươn
hai cái chân ra, đưa Ch3iến Lê Xuyên bước vào bên trong, sau khi ngồi xuống, hai cái chân lại có về hình dạng ban
đầu.


Dù Cảnh Thiên hiểu rộng biết nhi1ều nhưng vẫn không kìm được sự ngạc nhiên khi thấy chiếc xe lăn thông minh
này.


Bởi vì cô chưa từng thấy nó bao giờ.


Vậ9n Chu mở cửa xe bên kia ra: “Mợ chủ, mời.”


Cảnh Thiên liếc nhìn Cảnh Kiệt, thấy Cảnh Kiệt vẫy tay với mình, cô mới gật đầu rồi 3ngồi lên xe.


Sau khi đèn xe sáng lên, xung quanh đang tối om bỗng có mười mấy luồng đèn sáng rực lên.


Lúc này ông bà Cả8nh mới nhận ra Chiến Lê Xuyên đã dẫn theo cả một đoàn xe ra ngoài.


Trừ chiếc Rolls Royce Phantom dài mà anh đang ngồi ra, còn lại đều là xe Hummer chống đạn quân dụng đã
ngừng sản xuất từ lâu trước đó.


Cục trưởng Vương đúng tiến Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên ra về liếc nhìn ông bà Cảnh, cuối cùng thì dừng lại ở
Cảnh Kiệt, ông ta nói: “Cậu yên tâm, cảnh sát sẽ nghiêm túc xử lý sự việc hôm nay. Chúng tôi cũng sẽ tiến hành
giáo dục những người chịu trách nhiệm tương quan. Sau này đám người đó sẽ không gây chuyện với cậu nữa đâu.”


Cảnh Kiệt gật đầu, muốn nói một câu cảm ơn nhưng lại không thể thốt ra được.


Vẫn là cậu trai quán canh cay vội vàng cảm ơn hộ.


Cục trưởng Vương nói chuyện vài câu với hai cậu bé rồi chuẩn bị vào trong, từ lúc nói chuyện đến đi đều không hề
chào ông bà Cảnh lấy một câu.


Bởi vì nhìn thôi cũng biết hai người này bất hòa với mợ chủ nhà họ Chiến.


Ông ta đang định đi thì bên ngoài có đèn xe rọi tới. Khi chiếc xe dừng lại, đèn xe tắt, lúc này Cục trưởng Vương mới
nhìn rõ biển số xe, là 00012.


Biển số xe nhỏ đều là xe của lãnh đạo thành phố H.


Cục trưởng Vương biết rất rõ về biển số xe 00012 này, đó là xe của Phó thị trường Bành.


Cửa xe mở ra, Cục trưởng Vương tiến lên đón ngay lập tức. “Phó thị trưởng Bành, sao anh lại đến phân cục 3 muộn
thế này?”


Đang nói chuyện thì cửa xe bên ghế phụ mở ra.


Một chiếc giày bệt nữ màu xanh ngọc chạm xuống đất, sau đó là cặp chân thon dài. Người xuống xe cùng Phó thị
trường Bành là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.


Cô đi đôi giày nữ màu xanh ngọc, mặc một chiếc váy dạ màu xanh lục dài quá đầu gối, bên trong là một chiếc áo sơ mi màu xanh ngọc sơ vin, áo khoác là một chiếc áo khoác dạ màu xanh nâu dài đến mông. Bộ đồ này khiến bà Cảnh
luôn theo đuổi thời trang phải mở to mắt nhìn.


Đây là cách phối màu mà bà Cảnh không thích nhất, nói trắng ra thì màu sắc cực kỳ quê mùa.


Những màu sắc này lại đẹp đến kỳ lạ khi khoác lên người cô gái này.


Nhìn kỹ hơn nữa thì cả bộ này đều là trang phục mới của nhà Loewe, đặc biệt là sơ mi, váy và giày đều là vedette của show thời trang Milan mùa xuân năm nay.


Trang phục trình diễn không bán!


Bà Cảnh chắc chắn sẽ không nghĩ rằng người đi cùng vị Phó thị trưởng Bành này lại mặc đồ nhái, cho dù có mặc thì cũng không đến mức trang phục trình diễn không bán. Vậy thì chỉ có thể chứng tỏ được một điều, ít nhất thì cô gái này cũng phải tồn tại như một quý tộc ở nước X.


“nghe nói có một nhóm côn đồ đánh một cậu trai tên là Cảnh Kiệt, chị gái cậu ta xả giận cho cậu ta nên đánh lại đám côn đồ kia, người của phân cục 3 các anh lại tạm giam chị gái nhà người ta, bảo là muốn chị gái nhà người ta chịu trách nhiệm hình sự?”