Luyện đan xong, Lạc Nhật ra sau núi đi dạo, vừa đi vừa nghĩ cách nâng cao chiến lực cưa bản thân.

Lạc Nhật nghĩ: “ Bây gời ta có thể miểu sát Ngưng Đan Cảnh hậu kì, chống lại Tụ Hồn Cảnh sơ kì miễn cưỡng cũng đánh lại vài chiêu, đánh không lại thì chạy, nhưng chống lại Tụ Hồn Cảnh trung kì thì không đánh lại.” Lạc Nhật vừa đi vừa nghĩ thì nghe đằng trước có tiếng nước chảy.

Đằng trước có dòng suối đang chảy róc rách, sòng suối chảy từ trên núi xuống, nước trong vắt có thể thấy đáy.

Nhìn dòng nước, Lạc Nhật lại nhớ tới Băng Nhi, sau khi truyền hết tu vi cho nàng ấy không biết bây giờ nàng sao rồi? Băng Nhi chủ tu băng hệ, nàng ấy chắc phải mất nhiều năm để chuyển hoá hoả hệ của Lạc Nhật sang băng hệ bởi vì băng hoả tương khắc.Nghĩ tới dòng nước, Lạc Nhật nảy ra một ý tưởng đó là dựa vào áp lực của nước mà tu luyện.

Có nghĩa là Lạc Nhật dựa vào dòng chảy, áp lực của nước để tu luyện.

Khi đó thể lực sẽ tiêu hao nhanh hơn bình thường nhưng khi hồi phục thì sẽ rất nhanh.

Lạc Nhật quyết định sẽ gia tăng áp lực lên thân thể bằng cách đeo thêm những phụ kiện hỗ trợ tu luyện như áo, giày, găng nặng trăm ngàn cân, khi đó hiệu quả sẽ không thể thưởng tượng nổi.

Ngày ngày luyện như vậy, thêm đan dược phụ trợ, khi đó muốn cảnh giới không vững chắc cũng khó.


Lạc Nhật quyết định khi trở về sẽ luyện thêm những viên đan giúp củng cố cảnh giới và tu vi.Làm cho chiến lực mạnh hơn cảnh giới hiện tại, con đường đó là thể tu.

Thể tu tốn rất nhiều tài nguyên, tu luyện cũng gian khổ hơn bình thường rất nhiều.

Thể tu không những tu thân thể mà còn tu linh hồn, nếu không có một ý chí cường đại thì không thể đi theo con đường này.

Lạc Nhật đi tiếp thì thấy một vách núi dựng đứng, vách đá trơn trượt nhưng cũng có chỗ để leo lên, nếu đi sai một bước thì sẽ rơi xuống dưới.

Đây đúng là chỗ tốt để tu luyện, nếu ai muốn thể tu thì chỗ này là thích hợp nhất.Lạc Nhật nhìn ngắm vách đá cheo leo rồi quay đi, vừa đi trong đầu vừa nghĩ cách để tu luyện có hiệu quả nhất.

Lạc Nhật quay lại Hàn gia nhưng không đi vào phòng mà đi thẳng ra ngoài trấn, mục đích là kiếm nguyên liệu làm những thứ cần thết để tu luyện.

Ngoài ra cũng kiếm dược liệu để luyện đan.

Xong xuôi tất cả Lạc Nhật quay về Hàn gia để chuẩn bị cho buổi tập đầu tiên.Sáng hôm sau, mặt trời vừa ló rạng thì Lạc Nhật đã có mặt ở sau núi.

Lạc Nhật mặc một bộ áo giáp vào, bộ áo giáp này rất mỏng manh, không cồng kềnh, dùng để tu luyện là thích hợp nhất.

Tuy mỏng manh nhưng mà rất kh ủng bố, người bình thường chắc chắn không mặc nổi vì nó được tạo ra để cho võ giả tu luyện.

Lạc Nhật mặc nó vào rồi nhảy xuống nước, đầu tiên là ngâm mình trong nước, khi thích ứng rồi thì có thể di chuyển ngược dòng nước.

Nước ở đây vừa vặn ngập qua đầu, nước chảy khá là siết, nếu muốn tiến lên thì một bước khó đi.

Nhưng Lạc Nhật không bỏ cuộc, khoảng nửa tiếng sau Lạc Nhật chỉ đi được năm bước nhỏ.


Có thể thấy áp lực của Lạc Nhật khinh khủng cỡ nào.

Cũng may võ giả nín thở lâu hơn người thường rất nhiều vì vậy Lạc Nhật mới có thể chịu đến bây giờ.

Nếu hai canh giờ sau không lên hít không khí thì sẽ bị ngạt chết.Lạc Nhật đi ngược dòng nước, cứ gần đến hai canh giờ là lên hít không khí một phát rồi lại xuống.

Lặp đi lặp lại đến tối thì Lạc Nhật quay trở lại phòng ngồi ăn đan vào, ngâm mình trong bồn thuốc tu luyện đến sáng hôm sau.

Lạc Nhật thì không bao giờ thiếu kiên trì, dù mưa to hay nắng gắt thì vẫn ngày ngày đều đặn, nhờ vậy cảnh giới của Lạc Nhật đang ngày một tăng lên.

Lạc Nhật di chuyển trong nước được nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Có lẽ là Lạc Nhật đã quen với sức nặng của bộ giáp này rồi.

Lạc Nhật nghĩ nghĩ ngày mai sẽ thay bộ giáp khác nặng hơn.….Trong một hang động ở gần đó, có bốn người đang ngồi với nhau, phía trên cùng là một lão già râu tóc bạc phơ, lão già này là lão tổ tông của Hàn gia.

Ngồi hai bên là ba vị trưởng lão của Hàn gia đó là đại trưởng lão Hàn Vân, nhị trưởng lão Hàn Thiên, tam trưởng lão Hàn Lăng.

Bốn người đang nhìn vào hình ảnh chiếu trên tường, người trong hình đó là Lạc Nhật đang dưới nước.


Lão tổ tông của Hàn gia nói:- Ba ngươi nhìn xem, người ta có nghị lực phi thường, nếu không chết nửa đường thì sau này sẽ thành cường giả danh trấn một phương.

Người này đáng giá bồi dưỡng.Nghe vậy hai đại trưởng lão và nhị trưởng lão gật đầu.

Còn tam trưởng lão thì không nói gì.

Thấy Hàn Lăng như vậy, lão tổ tông Hàn gia nói:- Mấy ngày trước có người của Vạn Thú Sơn Trang có lẻn vào Hàn gia chúng ta, các ngươi biết người đó là ai không?Nghe thấy có người đột nhập Hàn gia mà mình không biết, ba người Hàn Vân chấn động, nhưng nghe câu sau “là người Vạn Thú Sơn Trang” thì ba người thở nhẹ nhõm.

Vạn Thú Sơn Trang làm việc chỉ cần không làm vướng tay người ta là được.

Hàn Vân hỏi:- Lão tổ tông, người đó là ai và đến Hàn gia làm gì?- Đó là Nạp Lan Như Yên, tiểu công chúa của Vạn Thú Sơn Trang, người ta đến là vì tìm Lạc Nhật.Ba người Hàn Vân nghe vậy thì há hốc mồn.

Tìm Lạc Nhật? Từ khi nào Lạc Nhật có quan hệ với Vạn Thú Sơn Trang?.