Sau khi cúp điện thoại.

"Trần Uyển Nhi, tăng tốc hơn đi!" Lâm Mộc nhìn chằm chằm con đường phía trước, biểu tình căng thẳng.



.

.

Advertisement
Ninh Đô.

Sau khi cúp điện thoại Giám đốc Mai đã cấp tốc gọi điện cho bộ phận an ninh của tập đoàn, để tất cả bảo an nhanh chóng tập trung, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới khách sạn Kim Loan Đại, ai có mặt nhanh nhất trong vòng hai mươi phút sẽ được thưởng một vạn.

Giám đốc Mai cũng nhanh chóng đưa theo mấy tên vệ sĩ, nhanh chóng lao tới khách sạn Kim Loan!
Khách sạn Kim Loan, trong một căn phòng trên lầu mười tám.


Lương Siêu mặc áo choàng tắm đang ngồi trước bàn, thảnh thơi uống rượu vang và chờ đợi.

Sau khi uống hết ly rượu, cuối cùng cũng có tiếng gõ cửa.

"Xem ra là đến rồi."
Lương Siêu hưng phấn cười một tiếng, nhanh chóng đứng dậy mở cửa.

Ngoài cửa là hai tên đàn ông cao lớn đang khiêng một cái bao tải.

"Cậu Lương, người tới rồi." Hai người nhìn thấy Lương Siêu vội vàng báo cáo.

Thẩm Tịch Dương ở trong bao đã bị khăn bịt miệng, cô nghe hai chữ cậu Lương, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng.

"Ném bao tải lên giường cho tao." Lương Siêu ra lệnh.

"Vâng."

Hai tên đàn ông kia khiêng bao tải vào trong phòng rồi ném lên giường.

"Cậu Lương, lúc chúng tôi vừa lái xe đưa cô ta đi thì cô ta đã vụng trộm gọi điện cho người khác." Một tên báo cáo.

"Ồ? Cô ta gọi cho ai rồi?" Lương Siêu nhướng mày.

"Trên điện thoại di động ghi chú là Lâm Mộc." Tên đó báo cáo.

"Lâm Mộc? Hừ, gọi cho anh ta thì có ích lợi gì, Ninh Đô này, tao biết hết các phú nhị đại với tài sản trên một tỷ, nhưng không hề biết tên nào tên Lâm Mộc cả, anh ta có biết thì có thể làm gì được chứ? Nếu hắn dám đến thì tao cũng sẽ giải quyết sạch sẽ anh ta!" Lương Siêu khinh thường cười lạnh.

Mặc dù ngày đó Lâm Mộc có mượn một chiếc Koenigsegg, lúc ấy quả thật làm cho Lương Siêu có chút hơi dao động, nhưng sau đó anh ta tỉ mỉ nghĩ lại, đó cũng chỉ là mượn hoặc thuê mà thôi.

Anh ta biết trên mạng cũng có một số người nổi tiếng mượn Koenigsegg để quay video, cho dù mượn được một chiếc Koenigsegg thì cũng không có gì to tát cả.

Hơn nữa anh ta cũng chưa từng nghe qua cái tên Lâm Mộc này ở Ninh Đô, vậy thì sao anh ta phải sợ chứ?
Sau đó Lương Siêu dặn dò hai người kia: "Hai người ở ngoài canh cửa, không cho phép bất cứ ai đến quấy rầy tao, thuận tiện thông báo đội trưởng đội bảo vệ của khách sạn rằng nếu có ai tên Lâm Mộc đến khách sạn, lập tức dẫn người bắt anh ta lại, xong việc tao sẽ đến xử lý anh ta!"
"Vâng!"
Hai tên đàn ông cao to kia trả lời xong cũng vội vàng ra ngoài.

Hai người này vừa mới rời phòng, Lương Siêu đã không chờ nổi nữa liền mở bao tải ra.