Trên quảng trường.  

“Không ngờ Sư huynh Nhan Bình còn muốn ra tay với Lâm Mộc?”  

Advertisement

Đám người nhìn thấy tình cảnh này đều ngẩn ra, Nhan Bình đang chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.  

Tiếc thay họ không đứng ở cổng vào, đến cơ hội ngăn cản anh ta cũng chẳng có.  

Advertisement

Bọn họ chỉ biết rằng, còn tiếp tục như này, màn kịch trước mắt sẽ mỗi lúc một gay cấn.  

Cổng Liên Minh võ quán.  

“Lâm Mộc, đi nào, tôi đưa anh vào trước!” Trần Uyển Nhi khoác tay Lâm Mộc, kéo anh vào trong Võ Quán.  

Nhan Bình lập tức bước lên cản đường Lâm Mộc: “Anh không phải người của Võ Quán, quy định nơi này cấm  người ngoài tự ý vào trong!”   

Lâm Mộc chỉ cười cho xong chuyện rồi đi vòng qua người anh ta, theo Trần Uyển Nhi vào Võ Quán.  

“Dám phớt lờ lời tôi nói ư? Hừ, anh muốn tự ý xông vào hả, tôi cho anh biết tay!” Nhan Bình tức giận lẩm bẩm rồi lập tức đuổi theo hai người Lâm Mộc.  

Anh ta đã thầm lên kế hoạch, chỉ đợi Lâm Mộc đi tới cửa vào, anh ta sẽ gây khó dễ cho Lâm Mộc, lấy danh nghĩa phạt người ngoài tự ý xông vào Võ Quán để giam giữ anh.  

Như vậy thì làm khó Lâm Mộc cũng là danh chính ngôn thuận.  

Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc nhanh chóng đi tới cửa ra vào, Nhan Bình cũng bám sát theo sau.  

“Trần Uyển Nhi, đây là ai?” Người gác cổng lên tiếng hỏi.  

Trần Uyển Nhi vừa toan trả lời thì Nhan Bình hét lên: “Đừng cho anh ta vào!”   

Người gác cổng lập tức nói: “Vị tiên sinh này, đây là Liên Minh võ quán, người ngoài không thể tự ý ra vào!”   

“Tôi không phải người ngoài, hôm nay tôi tới để tuần tra Liên Minh võ quán!” Dứt lời, Lâm Mộc lấy lệnh bài Thanh tra viên đưa cho người gác cổng.  

“Thanh...Thanh tra Lâm!” Người gác cổng kinh hãi.  

“Chào Thanh tra Lâm!” Người gác cổng vội hành lễ với Lâm Mộc, hoảng loạn không thôi.  

Dù ở Tổng bộ của Liên minh, chức vụ Thanh tra viên cũng chỉ có mười mấy người, huống chi Liên Minh võ quán còn kém Tổng bộ của Liên minh cả một cấp bậc lớn đấy nha!  

“Thanh tra Lâm!” Khi nghe thấy người gác cổng gọi tên này, Nhan Bình đứng sững như trời trồng, linh hồn cũng như rời khỏi thân thể.  

Ba tiếng Thanh tra viên như trái bom hạng nặng nổ tung trong đầu Nhan Bình.  

Còn hai tiếng Lâm Mộc như tiếng chuông cảnh tỉnh đang gióng giả trong lòng anh ta.  

Tuy trước đây Nhan Bình chưa tận mắt trông thấy Lâm Mộc, nhưng là một thành viên của Chi nhánh liên minh thành phố Ninh Đô, anh ta đương nhiên biết tới cái tên ‘Lâm Mộc.’  

Người này dám đập phá Thanh Thương võ quán và khiến Chưởng môn Thanh Thương Phái phải thất bại ê chề đấy.