*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ra khỏi thành phố, Lâm Mộc ngồi trên chiếc xe dẫn đầu, theo sau là hai chiếc xe, một chiếc chở các thành viên khác trong đội và chiếc còn lại là xe chở nhiên liệu.  

Chiếc xe phóng nhanh trên con đường cao tốc vắng vẻ.  

Advertisement

Sau ba ngày, đoàn xe đến một tỉnh ở phía tây, phía trước không có đường cao tốc nữa, chỉ có quốc lộ.  

Chặng đường tiếp theo mỗi lúc một trắc trở.  

Advertisement

Nhưng điều này chẳng hề ảnh hưởng tới kỳ vọng của mọi người, thực lực của Đoàn thám hiểm rất mạnh, dù Thể biến dị tập kích cũng chẳng sợ.  

“Không đúng!” Lâm Mộc ngồi ở hàng ghế sau trong chiếc SUV bỗng lầm bầm một câu.  

Anh chợt nhớ tới tấm bản đồ nhận được vài ngày trước, trong đó có hơn mười khu vực bị khoanh đỏ.  

Bởi vì số khu vực nguy hiểm được lưu ý không nhiều nên anh đều có ấn tượng.  

Tiếp tục đi trên con đường này về phía trước thì sẽ tiến vào một trong những khu vực bị khoanh đỏ!  

Để chắc chắn, Lâm Mộc vội lấy tấm bản đồ ra kiểm tra.  

“Quả nhiên là chỗ này!”   

Theo tin tức tình báo trên tấm bản đồ này, khu vực bị khoanh đỏ có Thể biến dị cấp A và A+.  

Ngay khi anh vừa kiểm tra lại bản đồ, đoàn xe đã tiến vào khu vực khoanh đỏ.  

“Dừng xe!” Lâm Mộc vội hét lên với người cầm lái trong đoàn.  

“Thanh tra Lâm, có chuyện gì sao?” Đội viên lái xe chẳng hiểu ra sao.  

“Anh cứ dừng xe trước, tôi có chuyện cần xuống xe để trao đổi với Sài nghị trưởng.” Lâm Mộc nghiêm túc nói.  

Sài Thiệu ngồi ở xe sau để áp chót.  

“Được!” Đội viên lái xe đồng ý rồi giảm tốc độ dừng xe.  

Thấy xe phía trước dừng lại, tất cả thành viên trên xe sau đều xuống xe.  

“Sao thế? Sao xe lại dừng lại? Chẳng phải tôi đã dặn không có tình huống gì đặc biệt thì đừng có tùy ý dừng xe giữa đường sao?” Sài Thiệu đi lên trước hỏi, các thành viên khác cũng theo gót anh ta.  

“Sài nghị trưởng, Thanh tra Lâm kêu là có chuyện muốn trao đổi với người!” Đội viên lái xe  nói.  

“Đúng rồi Sài nghị trưởng, tôi có chuyện cần bàn bạc với người!” Lâm Mộc nói.  

“Có chuyện gì, cậu nói đi?” Sài Thiệu đáp.  

Các thành viên của Đoàn thám hiểm cũng hồ nghi nhìn Lâm Mộc, muốn