Cô từ trên giường ngồi dậy, nhìn phòng ngủ thật to, không tự chủ được nở nụ cười.

Đó là phòng ngủ mà cô ấy thích.

Đưa tay sờ sờ mặt mình, mồ hôi dính dính, không nóng nữa.
Xỏ dép vào, cô vịn vách tường đi ra khỏi phòng ngủ, đi đến phòng bếp nhỏ ở tầng ba.

Nơi này trữ một ít thức ăn cùng nước uống, vì phòng ngừa sau này sinh bệnh không có cách nào xuống lầu nên mới chuẩn bị.

Không ngờ hôm nay lại dùng tới.
Cô lấy một ly nước nóng, nước nóng xuống bụng, cả người sống lại.
Cái loại cảm giác quen thuộc này cũng dần dần tràn ngập trong cơ thể, sau đó cô ăn cơm, từng chút một lan khắp tứ chi.

Là dị năng của cô!
Dị năng bơi qua toàn thân, lần nữa trở về trong cơ thể.
Cô giơ tay, một nguồn nước nhỏ nối thành một đường theo độ cong xẹt qua đầu ngón tay.
Cô thu tay lại, sợi nước rơi lộp bộp trên mặt đất, giống như làm đổ một ly nước.
Lại tiện tay nắm một cái, bát không trên bàn vuông bị lấp đầy đất đen.
Là loại đất đen này chứa nguồn dinh dưỡng hiếm lạ nhất trong căn cứ, vô cùng thích hợp trồng rau.

Đây cũng là nguyên nhân cô được coi trọng ở căn cứ.
Dị năng của cô, đều đã trở lại!
Cô kích phát dị năng sớm hơn tất cả mọi người trên thế giới.

Cô nhớ rõ, kiếp trước, sau tận thế được bảy ngày mới có người xuất phát dị năng.
Cô ấy đã thắng ở vạch xuất phát! Tuy rằng dị năng còn rất yếu ớt, chỉ cần cô cố gắng tăng lên, là có thể bảo vệ bản thân.

Cổ Y hưng phấn ôm quần áo đi tắm.
Bước vào phòng tắm, liền nhìn thấy bát ngâm hạt giống đặt trên kệ bị lật.

Trong bát không có nước, cũng không có hạt giống đen như mực kia.
Cổ Y vội buông quần áo xuống, tìm hạt giống đầy đất.

Cô dán gạch nền màu trắng, hạt giống màu đen mực, rất dễ tìm.
Nhưng tìm khắp phòng tắm cũng không thấy.

Hạt giống này, cô rất thích nó còn định sẽ trồng thành cây.
“Đáng tiếc.” Cổ Y không tìm nữa, thoải mái tắm nước nóng.
Thay chiếc váy xinh đẹp tạo nhã nên mặc vào mùa hè.

Sau đó thu dọn ga giường, mồ hôi làm ướt ga giường rồi lại khô, sờ lên ẩm ướt.
Ga trải giường và vỏ chăn ném vào máy giặt, cô mở cửa sổ mái phơi chăn bông.