Chu Đình kinh hãi, trừng mắt há miệng nhìn chằm chằm Diệp Phong, cô ta cho rằng đối phương là một cậu ấm giống Trương Trạch Hạo, nhưng không ngờ lại là Diệp Phong.

Ở Kim Lăng, chỉ có một nhà họ Diệp, người dám xưng cậu Diệp, cũng chỉ có một mình Diệp Phong.

“Chuyện khách hàng, thiếu gia sẽ tự xử lý.”

Diệp Phong lạnh nhạt nói: “Chuyện này tôi quả thực có trách nhiệm, nhưng mấy người có tin không, chỉ trong vòng ba ngày, công ty sẽ có vô số đơn hàng.”

“Bây giờ mọi người có thể chuẩn bị trước chuyện tăng ca rồi.”

Diệp Phong vừa nói dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ.

Chuyện này đồng nghĩa với việc bắt đầu nấu cơm ăn mà trong tay không có nổi một hạt gạo rồi.

“Không tin?”

Diệp Phong hỏi.

“Không…”


“Đương nhiên là tin…”

Chu Đình và các nhân viên không còn lời gì để nói.

Diệp Phong thiếu gia đã đóng đinh như thế rồi, sao bọn họ dám không tin nữa?

Nhưng hình như, Diệp Phong trong lời đồn là kẻ bám đuôi của Bạch Tô Tô, anh ta còn có quan hệ gì với Cố Vân Tương nữa?

Lẽ nào, anh ta đang theo đuổi Cố Vân Tương, hay là, bọn họ đã là người yêu rồi?

Nếu thật sự như vậy, còn lo gì công ty không thể phát triển?

Diệp Phong lại an ủi Cố Vân Tương thêm một lúc, cô ấy cũng phấn chấn trở lại rất nhanh.

Lúc này Diệp Phong mới yên tâm đưa Lưu Văn Báo rời đi.

“Tôi phát hiện cậu Diệp vừa cao vừa đẹp trai, giống như ngôi sao lớn trên TV vậy.”

“Còn không phải sao, trong giới giải trí nhiều trai tồi lắm, cậu Diệp người ta là một người đàn ông tốt chung tình đó.”

“Hơn nữa cậu Diệp còn rất có trách nhiệm, làm vừa rồi tôi lo lắng mất công cho sự phát triển của công ty.”

Nhìn theo bóng lưng Diệp Phong rời đi, Chu Đình và những cô gái khác đều không nhịn được bắt đầu hết lời ca ngợi.

Cố Vân Tương cũng khôi phục tâm trạng, bắt đầu đặt mua đồ dùng văn phòng mới.

Giống như anh Diệp Phong nói, cô ấy đã bắt đầu suy nghĩ đến chuyện tăng ca rồi.

Anh Diệp Phong, có khi nào thất hứa đâu?



Sau khi rời khỏi công ty Cố Vân Tương, Lưu Văn Báo thêm Diệp Phong vào trong một nhóm chat trăm người.


Trong đó không chỉ có Trương Trạch Hạo mà còn có không ít cậu ấm ở Kim Lăng, cùng với các ông chủ cấp cao.

Trong nhóm, Trương Trạch Hạo đang trò chuyện với những người khác, thảo luận xem câu lạc bộ nào có nhiều em chân dài.

Diệp Phong gắn thẻ Trương Trạch Hạo, bắt đầu công kích:

“Tên họ Trương, hôm qua là ông đây cho người đánh mày, mày không phục thì trực tiếp nhắm vào Diệp Phong này, bắt nạt phụ nữ thì coi là bản lĩnh gì!”

“Quen biết mấy tên nhãi ranh trong xã hội, mày rất kiêu ngạo đúng không, ông đây sẽ đến trước cửa công ty mày, mày có bản lĩnh thì cho người đánh tao một trận.”

“Chỉ cần mày dám đánh, ông đây đảm bảo sẽ không đánh trả, cho mày đánh đủ thì thôi!”

Vừa nói dứt lời, trong nhóm trực tiếp nổ tung, chuyện này không chỉ là vả mặt ở nơi công cộng, trong nhóm có hơn một trăm tài khoản đều vuốt màn hình.

“Cậu Trương, anh đừng hèn, cứ cứng rắn với cậu Diệp, tôi tin ngài có thể.”

“Cậu Trương, tôi mẹ nó khâm phục anh quá đi, ở Kim Lăng, anh là người đầu tiên dám gây chuyện với nhà họ Diệp.”

“Cậu Trương đâu rồi, vừa rồi không phải vẫn đang thảo luận chuyện cô em chân dài sao?”

“Giúp cậu Diệp gọi cậu Trương đi, người nào nhìn thấy anh ấy thì làm phiền nhắn riêng cho tôi nha.”

“Mẹ nó, vừa đi viết cái báo cáo, tại sao đều tag @Trương Trạch Hạo thế?”


Trương Trạch Hạo ít nhất cũng bị tag đến trăm lần, nhưng anh ta như thể biến mất, không ai gọi được.

Không ít cậu ấm và ông chủ đều nhắn tin riêng cho anh ta, kết quả Trương Trạch Hạo không trả lời lại một câu nào.

Ba phút trước, anh ta vẫn còn ba hoa trò chuyện cùng mọi người.

“Fuck, phí cho tôi coi trọng Trương Trạch Hạo, nào ngờ tên nhóc này chỉ là một tên hèn nhát.”

“Đúng, tên hèn nhát, cực kỳ hèn.”

“Thể diện của nhà họ Trương bọn họ đều bị anh ta đánh mất rồi.”

Mọi người trong nhóm bắt đầu gắng sức bôi đen Trương Trạch Hạo, dù sao hóng chuyện cũng không sợ to chuyện.

Hơn nữa nói không chừng, còn có thể bám vào nhà họ Diệp.

Nhưng cũng có người không giống, lúc này, có một người tên “Triệu Văn Quyền” nói: “Cậu Diệp, mọi người đều là người có tiếng tăm ở Kim Lăng, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu thấy, hòa bình mới có thể kiếm tiền.”

“Trương Trạch Hạo không đúng, nhưng kết thù không bằng kết bạn, cậu Diệp vẫn nên bớt giận đi.”