Ít nhất Kiếm Nô nhìn không thấu "quy tắc chân chính" trong lòng Junker là gì, còn coi hắn là lão đầu quật cường trong lời đồn, đang hoàn toàn công chính xỷ lý việc này, một lòng tra rõ chân tướng, liền gật gật đầu.

Junker tay chỉ Đỗ Trần: 
- Vậy nói cách khác, Francis ngộ nạn ở ngày thứ 7 và Francis trước mắt chúng ta là cùng một người! 

Đây là đơn giản nhất, bất quá quá trình lập luận, Kiếm Nô thoáng sững sờ, lại gật gật đầu.

- A a, chuyện đơn giản rồi! Chúng ta chỉ cần chứng mình Francis trước mắt là thật hay giả chẳng phải là được rồi sao? 

Lập luận thuận lý thành chương, khi Kiếm Nô gật đầu cái thứ nhất đã nhất định ả không thể cự tuyệt cái kiến nghị này rồi…

Junker nào đâu phải là lão lừa bướng? Rõ ràng là một lão hồ ly! Đỗ Trần mặt xám xanh đứng dậy.
- Lão gia tử, ta nguyện ý phối hợp với hết thảy phương pháp kiểm tra của ngài! 

Kiếm Nô cùng Long Tước thấp giọng thương lượng vài câu, bởi vì tâm lý tin tưởng vào công chính của Junker, bọn họ sảng khoái đồng ý.

Hừ, Junker đã cam đoan rồi, từ ngày thứ 7 tới tận hôm nay, Francis ở lại thành Emerald là cùng một người, mà Francis chúng ta ở trên không tại đảo Borg gặp qua là thật, như vậy có thể khẳng định, Francis trước mặt chúng ta đây là giả!

Kiếm Nô liếc mặt nhìn Đỗ Trần, khinh thường thất vọng nói:
- Vừa rồi còn không nghĩ tới, nguyên lai ngươi chỉ là kẻ giả mạo! Hừ, mặc dù không tóm được Francis chân chính, nhưng cái tên giả mạo này cũng đừng nghĩ chạy thoát! 

Đỗ Trần sờ sờ khuôn mặt của chính mình:
- Ta là Francis giả? Junker lão gia tử, ngài đề xuất phương pháp kiểm tra đi, ta không cách nào chịu được thêm loại vu khống này nữa! 

Hắn hung hăng vỗ vỗ khuôn mặt của mình.
- Trước tiên mời lão gia tử xem xem, trên mặt ta có thứ mặt nạ da người không? 

Junker cười nói: 
- Hôm qua khi kiểm tra thân thể của ngươi đã nhìn rồi, vẻ ngoài của ngươi bây giờ không có vấn đề gì! Dưới loại tình huống này, muốn chứng minh thân phận của một ngươi phải tim được dấu hiệu độc môn của hắn! Mà mọi người đều là đấu thần, phương pháp chắn chắn kiểm nghiệm chân thân của đấu thần không ngoài hai cái - Thánh khí và bí pháp... 

Kiếm Nô phản bác nói:
- Cái này không được, thánh khí và bí pháp của Francis là Đỗ Trần thần ban cho, loại thánh khí ban tặng hoàn toàn có khả năng tương đồng -- Thần Margaret của ta có mấy Thấm Thủy Vân Kỳ, có thể ban cho thần sứ sử dụng! 

Trong thành viên nòng cốt của nhà Tucker có người hỏi:
- Ngay cả thánh khí và bí pháp cũng không đủ chứng minh, vậy còn có cái gì có thể chứng minh nữa? Ừm… có ai quen thuộc Francis, biết đặc trưng của Francis chân chính có hay không có một loại thai ký, ám phát không? 

- Ngoại trừ người chí thân của Francis, ai có thể biết cái này a? 

- Francis là nhi tử của nguyên soái Lanning Angius, có thể tìm nguyên soái Angius tới kiểm nghiệm máu! 

- Nhỏ tiếng một chút, chẳng lẽ ngươi quên tin mật phân bộ Einstein truyền tới? Mayfair phu nhân hoài thai 14 tháng mới sinh ra Francis, nói không chừng... bỏ qua cái đề tài này đi! 

- Vậy Francis còn có dấu hiệu độc môn gì? 

Mọi người đều đưa ta biện pháp của mình, nhưng cuối cùng Đỗ Trần vừa buồn cười lại hiếu kỳ phát hiện, không ngờ không có một biện pháp nào có thể chứng minh chính xác mình là chính mình!

Bởi vì không một ai có thể tìm ra dấu hiệu độc môn thuộc về Francis!

Lão thiên a! Đỗ Trần đang cảm thán, đột nhiên phát hiện Liya len lén ném cho hắn một ánh mắt tinh nghịch, ngẩn ra một chút, Đỗ Trần tránh khỏi cái ánh mắt này, thầm nói: "Huynh đệ ơi. À, không đúng! Là tỷ đệ ơi, những năm này ngươi đem huynh đệ ta ra lừa thật khổ a, lát nữa tìm ngươi tính sổ, cùng với tiểu Bối Bối tính một thể."

Trong lòng hắn đang nghĩ ngợi làm thế nào thu thập Liya, bên tai đột nhiên vang lên tiếng đập bàn "rầm rầm", Betty đứng lên cười to:
- Đừng nghĩ nữa, ta có một phương pháp chứng minh Francis thật giả! Bất quá... phụ thân người trước tiên thứ tội cho con, con mới dám nói… 

Junker đang nhíu mày dãn ra một chút:
- Nói đi! 

Betty tiến lên đột nhiên vỗ vai Đỗ Trần:
- Danh hiệu của Francis là gì? 

- Đại công Duerkesi! 

- Thối! Ta nói là danh hiệu của hắn trên Hắc đạo! 

- Ồ…!

Thành viên có thể ngồi đây đều là tinh anh của gia tộc Tucker, tất cả đều hiểu rõ ý tứ của Betty, miệng đều đồng thanh, - Đổ… thần! 

Betty cười:
- Kiếm Nô tiền bối, đổ thuật của Francis vang danh trên tam đại lục! Hơn nữa nếu là các ngươi đối với đổ thuật có hiểu biết, vậy tức khắc sẽ biết, thứ đổ thuật này so với thánh khí càng khó làm gìả hơn! Cho dù có người giả mạo Francis, dùng thánh khí và bí pháp tương đồng với Francis, nhưng... chẳng lẽ kẻ giả mạo còn có thẻ có đổ thuật của Francis được giới cờ bạc tam đại lục công nhận không ai địch nổi sao? 

Đắc ý nhìn mọi người một vòng, Betty tổng kết nói:
- Đổ thuật, chính là yêu cầu của mọi người, dấu hiệu độc môn của Francis! 

Dừng một chút, nàng lại nói:
- Ta nói là đổ thuật, là bỏ đi đấu khí bí pháp, thuần túy so kỹ thuật đổ pháp, nếu dụng đấu khí liền không gọi là đổ thuật mà gọi là... xuất lão thiên! (Dịch giả: Sorry ta không hiểu xuất lão làm éo gì, éo hiểu)

Kiếm Nô và Long Tước nhìn nhau một cái, Kiếm Nô nói:
- Nếu là Betty phu nhân đề xuất ý kiến này, chúng ta không nói gì! Bất quá phải kiểm nghiệm thật giả Đổ Thần, tất phải có đổ thuật cao thủ xứng với nhau bức ra toàn bộ thực lực của hắn! Ta và Long Tước mặc dù đều hiểu chút về đổ thuật, nhưng lại không am hiểu! 

- Vậy hai vị muốn mời ai đổ một ván với Francis? 

Kiếm Nô nói: 
- Chúng ta cùng thân vương các hạ có chung mục tiêu, tin tưởng ngài, mời thân vương các hạ chỉ định chọn người vậy! 

Long Tước dứt khoát nói:
- Betty phu nhân, thanh danh của người tại đổ giới ta cũng đã nghe qua, vậy phiền Betty phu nhân rồi! 

Các nàng thầm nghĩ, quy củ của Junker là không cho phép có người lợi dụng đại điển của họ, vậy họ nhất định nóng lòng muốn biết Francis là thật hay giả và cũng nhất định trong đổ cục xuất toàn lực ra nghiệm chứng đổ thuật của Francis. Vậy, nếu Francis là thật, chúng ta cùng lắm thì không động thủ ở thành Emerald, Long Tước để ý hắn là được! Nhưng nếu Francis bị nghiệm chứng ra là giả. Hừ, Không cần chúng ta động thủ, Junker lão gia tử đã xuất thủ rồi...

Cho tới giờ phút này, các nàng vẫn kiên định tin lão gia tử nhà Tucker là công chính.

Junker đứng thẳng dậy:
- Được! Bây giờ Francis có thương tích trong người, khó có thể xuất hết toàn lực, bất quá hắn nói với với pháp bảo của Đỗ Trần thần, ba ngày có thể khỏi hẳn! Vậy ba ngày sau ở sảnh Linh Lung đặt đổ cục! 

Hai mắt ưng của lão nhìn chằm chằm Đỗ Trần:
- Đổ Thần chân chính không thể thua, ngươi nếu là thua, chớ trách Junker ta vô tình! 

Dùng đổ cục tới nghiệm chứng chân thân?

Đỗ Trần sờ sờ mũi nhìn Betty, năm đó khi Anne bức hôn, Đỗ Trần và Betty phi chính thức đổ qua một lần, kết cục là Đỗ Trần thắng, mặc dù thắng có chút may mắn, nhưng hắn có lòng tin lại thắng Betty một lần nữa!

Nghĩ rằng Betty cũng biết nàng không phải là đối thủ của ta, vậy bây giờ xem ra, là gia tộc Tucker cố ý muốn thả cho mình một con đường rồi...

Sau khi Đỗ Trần lĩnh hội được ý tứ của Junker, quay về phía lão chắp tay khẽ cười: "Lão gia tử, phần nhân tình này ta ghi nhớ rồi!"

Còn Junker nở một nụ cười: "Tiểu tử ngươi rất biết chơi, chúng ta tương lai có khả năng làm bằng hữu."

Kết thúc của câu chuyện đã không còn chút hồi hộp nào nữa, ít nhất ở phía Đỗ Trần và nhà Tucker xem ra là như thế, chỉ có Kiếm Nô và Long Tước còn bị che giấu! Đỗ Trần chỉ cần tĩnh dưỡng ba ngày, sau đó tới thắng Betty một ván liền có thể được rồi...

Nhưng Đỗ Trần vô luận như thế nào cũng không tĩnh dưỡng được, là vì Tuyết Cơ đang mất tích! Mặc dù Chỉ Gian Sa không có cảnh báo, nhưng một mớ lo lắng khiến Đỗ Trần trong lòng thủy chung đọng lại chút ưu sầu.

Sau khi từ sảnh Linh Lung trở về phòng khách, Đỗ Trần đầu tiên là viết mấy phong mật thư, thông tri cho hải quân Goethe lưu ý hải vực ngày Tuyết Cơ mất tích, bất quá hắn không hề nhắc tới tên Tuyết Cơ, chỉ nói là một nữ tử áo trắng tóc dài, sau đó mới trở lại phòng khách đi tìm Liya.

- Rầm!
Đỗ Trần một cước mở cửa, Liya đang ôm hai hài tử chơi đùa vui vẻ, hoàn toàn không có vẻ đoan trang ưu nhã vừa rồi của nữ vương, giống như là một nữ hài đáng yêu tinh nghịch:
- Ồ, tên đại ngốc, ngươi làm cái gì thế, không ngờ bị Thấm Thủy Hồ bắt được chân tướng, hại tới bổn nữ vương vứt hết công mọi việc lớn nhỏ vội tới xoa mông cho ngươi, nói đi, làm sao cảm tạ ta đây? 

Đỗ Trần đóng cửa lại, sỗ sàng ngồi trước mặt Liya, gác chânn nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn trên nhìn dưới, nhìn trái nhìn phải, nhưng không hề nói gì!

Liya bị nhìn tới có chút sởn gai ốc:
- Ê, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào? 

- Ta muốn đấm ngươi, bất quá hình như không thích hợp lắm... 
Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Liya, thu lại nắm đấm.

- Nói một câu, trước đây ta đối với ngươi đánh đánh đập đập, đều là ngươi không hề nói trước cho ta biết ngươi là nữ, chớ nghĩ sau việc tìm ta tính sổ, kêu kêu khóc khóc bắt ta phải chịu trách nhiệm gì đó.

Liya xéo mắt liếc Đỗ Trần từ dưới lên, bĩu môi, vẫn nói lời của mình, với vấn đề của Đỗ Trần không hề liên quan.
- Trả cho ta một trăm túi ô mai là được rồi! 

Hai người chàng nhìn nhìn thiếp, thiếp nhìn nhìn chàng, chợt cùng nở nụ cười.

Thực tế, Đỗ Trần mời vừa rồi còn đang nghĩ phải đối mặt với Liya như thế nào, thẳng đến sát na tiến đến của vẫn còn lẫn lộn hồ đồ, nhưng sau khi qua cửa nhìn thấy Liya, trong lòng đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, biến như thế nào, nàng chẳng phải cũng vẫn là bằng hữu của mình sao? Bất quá từ huynh đệ thân thiết biến thành tỷ đệ thân thiết mà thôi!

Mình kiêng dè nữ bằng hữu, nhưng chưa từng kiêng dè nữ tính bằng hữu, vả chăng không nói tiền thế, đơn giản trong đời này, đại tỷ trấn York, Christina của Đấu Thần đảo, thậm chí Mina giáo thụ trong nhà, đều không tính là nữ tính bằng hữu sao? Bất quá Liya so với bọn họ càng thêm thận cận hơn thôi.

Cho nên Đỗ Trần giơ chân liền đạp cửa, lời nói cũng đều là ngữ khí đùa cợt thường ngày của hai người, hết thảy đều là tự nhiên như vậy, với ngày đã qua hoàn toàn giống nhau - bất quá chỉ không thể lại đấm Liya mà thôi...

Có lẽ đây là sự ăn ý nhiều năm ở chung bồi dưỡng ra? Ai mà biết được chứ? Dù sao rất tự nhiên, Đỗ Trần chỉ sau khi về đền nhà đột nhiên phát hiện đệ đệ biến thành muội muội, cũng giống năm đó tiểu Bối Bối chợt nam chợt nữ, rất hứng thú, cũng rất buồn cười.

- Này, trước đây ngươi làm sao không nói cho ta ngươi là nữ? 

- Bộ dạng ngươi nhìn nữ nhân lạnh băng băng, ta nếu nói cho ngươi, ngươi không đem bổn nữ vương đuổi ra khỏi cửa a? Vậy ta đi đâu tìm một lão bản trả lương hậu hĩ như ngươi chứ? 

Hai người cùng trước kia giống nhau tùy ý trêu đùa, chỉ có tiểu Bối Bối hiếu kỳ nhìn hai người, trong lòng lẩm bẩm:
- Hiếu kỳ nha, vì sao Liya má má còn không hướng tới ba ba cầu hôn chứ? Vì sao vừa rồi người nói với Bối Bối, chỉ được gọi người là tỷ tỷ? 

Bối Bối không hiểu… Bối Bối muốn sớm lớn lên, lớn lên rồi, người ta tức khắc hiểu rõ việc người lớn nha!

Đỗ Trần cũng không đem đổ cục ba ngày sau đặt trong lòng, vô luận như thế nào, Betty là thua chắc rồi, đấy là sự tự tin tuyệt đối của cao thủ đổ thuật, hắn nhàn nhã đi chơi. 

Nhưng đêm ngày thứ hai...
Liên Hoa Bảo Giám