Điện thoại vừa cúp, Hạ Tử Hy cũng đã đi đên bàn làm

việc của mình, điện thoại cứ tùy tiện đặt trên bàn, cô

ngồi trên ghế bắt đầu xem tập tài liệu mà Mục Cảnh

Thiên đưa cho cô. Hạ Tử Hy xem đi xem lại, thấy rằng

đây hoàn toàn không thuộc phạm vi công việc của cô.

Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy nhíu mày, rất rõ ràng, Mục

Cảnh Thiên đang có ý.

Cố ý làm khó cô.

Nhưng hiện tại, bát kể như thế nào, cô cũng phải kiên

cường tiếp tục.

Dù sao cũng đã quay lại, nhất định phải thành công,

nếu không Đô Đô phải làm sao bây giờ!

Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy càng quyết tâm hơn.

Nhìn bản hợp đồng trước mắt, may mắn trong thời

gian cô từng du học tại Luân Đôn, các vấn đề liên

quan đến công việc tại nước ngoài đều được giáo dục

theo hướng mở, không chỉ giảng dạy riêng về phương

diện thiết kế mà còn giảng dạy về các vấn đề như

năng lực giao tiêp và kỹ năng ứng phó, đương nhiên

bao gồm năng lực giải quyết các tình huống sẽ gặp

phải trong công việc.

Nhìn Hạ Tử Hy vô cùng tập trung vào tập tài liệu trước

mặt, Khả Khả lúc này ngồi một bên liền trượt ghé đến

kế bên cô.

“Tử Hy, tại sao hôm qua em không đi làm?” Khả Khả

hỏi.

Có thể nói tại Tập đoàn Vân Duệ này, ngày đầu tiên

vừa mới đi làm sang ngày thứ hai liền biến mát, trừ Hạ

Tử Hy ra có lẽ không còn người thứ hai.

Khiến cho bọn họ cả ngày hôm qua cứ liên tục đoán

mò, không ngờ hôm nay lại gặp Hạ Tử Hy.

Nghe thấy giọng nói của Khả Khả, Hạ Tử Hy ngắng

đầu nhìn cô cười, trả lời “Em có chút việc cá nhân cần

xử lý, đã xin nghỉ phép một ngày!”

“Thì ra là vậy, hại bọn chị cứ đoán mò cả ngày hôm

qua, cứ nghĩ rằng em đã bị đuổi việc rồi chứ!” Khả

Khả cười, nói.

Đến Vân Duệ làm việc, chưa đến một ngày đã bị đuồi

việc cũng không hiếm lạ gì.

Nghe Khả Khả nói như vậy, Hạ Tử Hy chỉ mỉm cười,

cũng không nói gì, cô thật sự hi vọng Mục Cảnh Thiên

có thể đuổi việc mình.

Những lời này, cô cũng không dám nói với Khả Khả,

nếu không cô ấy nhất định sẽ cảm thấy đầu óc cô có

bệnh.

Hạ Tử Hy tiếp tục chăm chú xem tài liệu, Khả Khả

nhướng mày, “Em đang xem gì vậy?”

“À, công việc mà Mục tổng giao cho eml” Hạ Tử Hy

nói, cũng không có ý định giấu diềm Khả Khả.

Nghe Hạ Tử Hy nói như vậy, Khả Khả có chút tò mò,

liền ghé đầu qua xem thử, sau khi nhìn thấy tên của

bản hợp đồng này, cô liền nhíu mày, “Tại sao lại là bản

hợp đồng này?”

Nghe câu nói này của Khả Khả, Hạ Tử Hy cũng nhíu

mày, câu nói này, có ẩn ý!

truyen one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ

Đây tuyệt đối không phải là một hợp đồng đơn giản.

“Sao vậy?” Hạ Tử Hy nghiêng đầu sang nhìn Khả

Khả.

Khả Khả khó tin mà nhìn chằm chằm Hạ Tử Hy, sau

đó mở lời, “Có phải em đã đắc tội với Mục tổng?”

Hả?

Rõ ràng đến vậy sao?

Hạ Tử Hy rất muốn tra hỏi đến cùng, nhưng không thể

làm như vậy được, chỉ có thể cười cười, sau đó hỏi

Khả Khả, “Tại sao lại nói như vậy?”

Lúc này, Khả Khả nhìn ngó xung quanh, sau đó tiến

đến trước mặt Hạ Tử Hy, “Chị nói em nghe chuyện

này, đối tác của bản hợp đồng này, là một lão háo sắc!”

Nghe vậy, Hạ Tử Hy nhướng nhẹ chân mày nhìn sâu xa.

“Hơn nữa, tính cách vừa kì quái vừa xấu xa, nhân

viên toàn công ty không ai dám tiếp nhận bản hợp

đồng này, ngay cả bộ phòng quan hệ công chúng

cũng không có cách nào khác, hiện tại đang bị kẹt ở

chỗ Mục tổng, đến anh ta cũng nhức đầu với bản hợp

đồng này.” Khả Khả nói thì thầm bên tai Hạ Tử Hy.

Chỉ không ai ngờ rằng bản hợp đồng này cuối cùng lại

được giao cho Hạ Tử Hy, Khả Khả có chút hoảng sợ

cùng kinh ngạc.

Đối với những người phụ nữ đẹp giống như Hạ Tử Hy

đây, chắc chắn sẽ bị lão ta lợi dụng.

Sau khi nghe Khả Khả giải thích, Hạ Tử Hy rốt cuộc

đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng hiểu được hai

chữ “bỏng tay” trong lời nói của Mục Cảnh Thiên có

nghĩa là gì.

Hóa ra là như vậy.

Chỉ cần nghĩ đến mục đích Mục Cảnh Thiên đem dự

án này giao cho cô, rõ ràng chính là muốn cô…

“Tử Hy, em tốt nhất đem bản hợp đồng này giao lại

cho Mục tổng, nếu không người chịu thiệt cuối cùng

chỉ có thể là em.” Khả Khả nói.

Cô hiện tại còn sự lựa chọn khác sao?