Nhiên Nhiên không tránh ra cho ông và ca ca ngươi vào sao ?  ,một câu nói như vậy ,như là sét đánh là cho lòng Khúc Lăng  Phong nở hoa luôn .

Như thế nào cũng không thể ghép thiếu niên như hoa nhà này cùng nhị đệ nhà hắn là một được,  hắn còn nhớ rõ bộ dạng của Khúc Y Nhiên ba năm trước .

Tóc đỏ lòm ngón tay giữ li Voli uống một ngụm lại cười đến điên cuồng vô cùng kiêu ngạo ,mới hết trung học có thể coi là rắn đầu đàn , cua gái phải chia được hai lớp, cả giảng viên thực tập cũng không tha , có lần hút trộm thuốc lá ở ban công bị  hắn về lấy vở  phát hiện ,hắn dạy dỗ mà  Khúc Y Nhiên lại nghiêng đầu cười chân thành “ Ca ca , ta tuyệt đối không thích ngươi ”

Ca , ngươi biết không , ta tuyệt đối không thích ngươi , y nói xong tiện thể cua xấp luận văn trong tay của hắn , Khúc Lăng Phong rụt người đó là luận văn mà hắn phả gửi sang Mĩ ngày mai,  mà giấy trắng đã hóa tro mang theo khói bụi .

Châm chọc bao nhiêu , bi ai bao nhiêu .

Khúc Lăng Phong đã quên mình tức giận bao nhiêu , bi ai thế nào , mất bao nhiêu công sức soạn lại luận văn .

Nay rõ ràng là y , vẫn đua ra nụ cười thiên chân , khóe miệng loan loan , ánh mắt  nheo lại giống hệt nụ cười trong trí nhớ của hắn thời  khắc đó .

Thẳng đến  khi ông ngoại gọi cả nhà đoàn tụ hắn vẫn không muốn gặp y chỉ là danh hiệu “ Trạng nguyên toàn khoa cả nước ” làm hắn nghi hoặc , tò mò mà không ngờ lại là y , người lái xe ma sa ra ti trắng số lượng có hạn , thiếu niên tóc đen đó .

Kì thật nên sớm phát hiện S thị có bao nhiêu nhà có thể đi loại xe này ?Tất cả quỷ dị đều nghẹn tại họng hắn không thể phát ra ,mà im lặng cũng không được .

Nhưng thiếu niên đối diện y lại giật mình hoàn hồn , nhợt nhạt cười, môi hồng nhạt tạo nên một độ cung  duyên dáng , khóe mắt loan loan như thế nào không giống kí ức xưa kia “ Ca ca , ngài trở lại ”

Thanh âm đặc biệt của thiếu niên vào tai hắn như mây bay , ông nội vừa lòng mà Khúc Lăng Phong chỉ im lặng chống đỡ thản nhiên đi ngang qua y, sau đó gật gật đầu .

Thiếu niên đi phía sau động tác tự nhiên mà tao nhã vô hình.

Ba năm ,một người sao thay đổi như vậy ?

Khúc Lăng  Phong không thể hiểu nổi tư vị trong lòng mình , làm cho hắn rời mắt không thể nhìn dung mạo như ngọc kia nữa mà nhìn về phía mẫu thân đang rúc vào lòng cha , Khúc gia đại ca lại bất động .

Ánh mắt cha mẹ không có phần tiều tụy mà có chút chờ mong khẩn trương mà cha nội liễm nay nắn chặt tay để điều hòa tâm tình .

Trong phòng này đều là người chí thân của hắn .

Khúc Lăng Phong trầm mặc trong lòng lại nhớ ánh mắt sáng trong của thiến niên mà nói “ Cha , mẹ ”

“ Lăng Phong về là tốt rồi ” Khúc ba dù sao là quan chức cũng biết kiềm chế khác với Đường mẫu hay kích động , hắn buông vai vợ đúng dậy , ôm vai con nay đã cao hơn mình , tảng đá đeo bao năm như trút bỏ “ Về là tốt rồi , mẹ ngươi cũng rất nhớ ngươi ”Lời nói đơn giản như vậy .

Thật sự rất nhớ , hắn học đại học ngoài nước  mỗi lần thăm đều đáp máy bay , nghỉ hè nghỉ đông sẽ tụ động về mà ba năm nay lại không có .

“Chớp mắt cao như vậy , không tin ngươi từ bụng ta chui ra ” Đường mẫu lại cạng Khúc ba mà nhìn hắn Khúc cha nhìn vợ “ Em là tranh công với anh ” Đường mẫu tức giận “ Dù sao cũng cần ta sinh ”

“Được rồi , ta sai  đừng dọa người ”Đường mẫu mọc sừng , ta dọa ai , Khúc phụ biết vợ giận vội dỗ con về mà mình bị đuổi là không được .

Nhìn cha mẹ như vậy hai anh em ngoài ý muốn nhì nhau mà cũng thấy được ý cười đậm lên trong mắt nhau .Kết quả,  Khúc Lăng Phong sửng sốt , Khúc Y Nhiên tươi cười càng lúc càng đậm .

Ông ngoại vui mừng nói “ Ca ca trở về , Nhiên Nhiên vui sao ? ”

Khúc Y Nhiên không nghĩ mà nói “ Vui ”

Y không nghĩ người đụng phải mình là ca ca mà còn giúp mình tìm ngọc tất nhiên là  vui , hôm ấy không biết sao mà không bắt hắn đền sau đó lại có ngọc cũng không để ý , Khúc Y Nhiên lúc này ánh mắt như keo da trâu mà đánh giá đại ca Khúc Lăng Phong.

“Ca ca rất đẹp trai , tốt nhìn lắm ” ánh mắt Khúc Y Nhiên sáng trưng nhưng Khúc Lăng Phong không phản cảm  với câu“ người tốt ”  tiếp theo còn làm hắn bay trong gió luôn , người giống như tên rồi ,Lăng Phong .

Thật muốn thay đổi thời tiết.

Bữa tối là Lưu bá và vú Vương làm , vú luônthương Khúc gia lão đại nay thấy hắn về kích động mà làm một bàn đầy thức ăn so với Tết còn nhiều hơn .

Khúc Lăng  Phong ngồi  vào bàn ăn là biết bị tính kế rồi .

Bên  trái là người mẹ tình cảm dạt dào gắp thức ăn cho hắn , bên phải là em trai yên lặng ăn cơm .

Y hôm nay mặc một cái áo sơ mi trắng tao nhã , tay áo được khảm một khối ngọc xanh biếc theo động tác  mà lóe sáng , ánh mắt hắn không tục giác bị hấp dẫn , Theo cổ áo không khóa sẽ nhìn thấy một đường chỉ màu đen rõ ràng là dây đeo ngọc .

Khúc Lăng Phong yên lặng dời tầm mắt nhưng Khúc Y Nhiên lại nhạy cảm phát hiện ra ánh mắt hắn vừa  nhìn chỗ nào từ cái cổ trắng nõn kéo vòng ngọc ra “ Ca , còn nhớ cái này sao , ngươi ngày hôm qua đưa cho ta ”

Thanh âm không tính nhỏ , không chỉ có hai người nghe thấu .

“ … …” Khúc Lăng Phong chuẩn bị nuốt khối thịt bò vừa nhai .

“… …”Đường mẫu đem nước trái cây vừa uống phun thẳng vào Khúc ba .

Khúc ba trúng đạn không để ý cái áo loang lổ hướng người lớn xin lỗi “ Ba , Hiểu Hiểu thất lễ ”

“ Ha ha ” Không sao , Khúc , Đường đều là con một lâu ngày mới tụ họp , hai lão đều vui mừng .

Ông nội ngồi cạnh Khúc Y Nhiên nghe y nói  mà  vui mừng .

Xú tiểu tử này kì thật vẫn luôn quan tâm đến gia đình , Đường lão cũng  như vậy không ngừng cười .

Bàn ăn không lớn lại có vài người , chẳng ai hỏi thêm vì vậy hiểu lầm này, ván đã đóng thuyền .

Thật lâu sau Khúc đại ca mới đem thịt nuốt xuống , ngày hôm qua vào giờ này hắn còn không biết thiếu niên đó là em mình , giờ phút này hắn cũng hơn một lần mà thưởng thức thiếu niên này .

Quay một vòng mọi thứ đều về điểm xuất phát , thứ vận mệnh này đoán không nổi .

Lí Mật vừa chui ra khỏi ngọc để hít thở không khí , kết quả vừa ra đã nhìn thấy nam nhân như khối băng thâm trầm nào đó đang ngồi cạnh Khúc  Y Nhiên , lần này lãnh khí có chút thu liễm nhưng vẫn  lạnh a , bất quá sao có thể ngồi đây ăn cơm cùng Khúc Ca , hắn mới bế quan một ngày mà thật giống như nhiều chuyện diễn ra .

Khúc Y Nhiên “Hắn là thân ca của ta , không có việc gì ”

Lí Mật “..”

Ta kháo .. này là không có việc gì !?

Sau khi ăn mọi người không có việc gì bị Đường lão luận lí thành chương mà giữ lại , ông nội lên tiếng “ Đi , hôm nay chúng ta bàn tiếp việc nhiều năm chưa xong kia ” người  lớn tuổi nói người nhỏ sao lạo không nghe .

Đường mẫu mặc dù có nhiều chuyện muốn hỏi con nhưng nhìn thấy hắn bình an lại không biết nói gì , bình an là tốt rồi , nàng theo chồng nhìn các cụ chơi cờ , Lưu bá và Vương mụ đi thu dọn , kết quả trong phòng cò lại hai anh em .

Lão đại trầm mặc không  nói , lão nhị từ trên sopha đứng lên hỗ trợ dọn dẹp , Lưu bá thấy vậy nhưng không hề nói gì tiếp tục làm , Vương mụ lúc đầu kinh ngạc nhưng cũng cười cười để Khúc Y Nhiên từ phòng khách đến phòng bếp mà nhảy qua nhảy lại .

Khúc Lăng Phong lại không có ổn như vậy , Nhị đệ nhà hắn từ nhỏ quần lót của mình còn không giặt , không đúng , không giống nhưng ảo giác này sao lại chân thật như vậy .

Khúc Lăng Phong ma xui quỷ khiến mà gọi “ Khúc Y Nhiên ”

“ Ca , ngươi gọi ta ” Khúc Y Nhiên  lấy hai tờ giấy lau tay cười mà hỏi .

“ Không , không có gì ” một tiềng “ ca ” này đem nghi hoặc của hắn đổ đi mất rồi

***