“Cảm ơn Lục công tử!”. Cơ Tử Nguyệt nghe vậy thì dừng lại, sau đó lập tức xoay người cười thành tiếng nói.

“Chúng ta chỉ là giao dịch mà thôi, hi vọng Tử Nguyệt cô nương đến lúc đó tự hiểu lấy vị trí của mình”. Đoạn Ngọc lạnh nhạt đáp.

“Đó là đương nhiên”. Cơ Tử Nguyệt nói. “Ta bây giờ sẽ truyền cho Lục công tử một đoạn pháp quyết, dựa theo pháp quyết này ngươi có thể chủ động ẩn giấu Thánh Tử ấn ký, chỉ có khi nào ngươi chủ động đem ấn ký lộ ra thì người bên ngoài mới có thể nhìn thấy”. Trong lúc nói nàng cũng tiện tay lấy ra một khối ngọc giản rồi đem pháp quyết kia ghi xuống.

Đoạn Ngọc từ chỗ nàng nhận lấy ngọc giản, còn đang nghi ngờ nàng vì sao lại không trực tiếp mở miệng truyền lại pháp quyết thì khi biết được nội dung trong ngọc gian hắn đã hiểu được, pháp quyết là một loạt chú ngữ không được định hình hay cách phát âm, Cơ Tử Nguyệt chỉ là thông qua một dạng giống như tinh thần truyền thừa đem truyền lại cho hắn.

Đoạn chú ngữ này nếu là không được Cơ Tử Nguyệt truyền cho thì Đoạn Ngọc cho dù nhìn thấy trước mắt cũng chắc chắn không thể vận hành, thế nhưng dựa theo Cơ Tử Nguyệt truyền lại thì hắn vận hành vô cùng dễ dàng, trong cơ thể hắn như có lực lượng nào đó bị dẫn dắt.

“Vù”. “Vù”. Đoạn Ngọc trong đầu linh quang hơi chút lóe lên đã hướng đến Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký ở chỗ mi tâm, quả nhiên, trong lúc hắn vận chuyển pháp quyết kia lại hướng tinh thần lực đến đó thì Tà Minh Tổ Đế lưu lại lực lượng đã bị dẫn dắt hội tụ lại thành một khối cầu nhỏ chìm vào trong thức hải, hắn cảm giác được bản thân có thể tùy di đem cỗ lực lượng này di chuyển đến bất kỳ nơi nào trong thể nội.

“Thật thần kỳ!”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói. Pháp quyết mà Cơ Tử Nguyệt truyền cho hắn rõ ràng là có tác dụng lớn hơn việc di chuyển Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký nhiều, dựa vào nó hắn hoàn toàn có thể di chuyển bất luận lực lượng nào xâm nhập vào thể nội.

Pháp quyết thần kỳ như vậy quả thực là đã khiến cho Đoạn Ngọc kinh ngạc, trước đây hắn chưa từng nghe nói đến thủ đoạn thần kỳ như vậy, hắn có cảm giác pháp quyết này không phải là độc môn của Tinh Thần môn mà chỉ là do cá nhân Cơ Tử Nguyệt sở hữu. Điều này để hắn đối với Cơ Tử Nguyệt sinh ra cảm giác tò mò, vị Thánh Nữ Tinh Thần môn này e là cũng mang theo bí mật kinh người nào đó.

“Ngộ tính cực cao!”. Trong lúc Đoạn Ngọc vận hành pháp quyết kia thì Cơ Tử Nguyệt chưa từng rời mắt khỏi hắn, khi nàng cảm nhận được Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký biến mất thì đáy mắt lộ ra vẻ kinh dị thầm nói.



Từ rất lâu về trước đã có rất ít sự tình có thể khiến nàng kinh dị, chứng kiến ngộ tính của Đoạn Ngọc thì nàng không thể không cảm thán. Trước không nói đến pháp quyết kia không dễ dàng tu luyện mà việc nhận ra pháp quyết diệu dụng cũng cần chút thời gian thích ứng, nàng vốn cho rằng Đoạn Ngọc sẽ cần thỉnh giáo nàng một chút nhưng thực tế là Đoạn Ngọc đã tự mình làm được tất cả, tốc độ cũng cực nhanh.

Đây chính là vấn đề ngộ tính! Mà nàng còn biết được Đoạn Ngọc phi thường trẻ tuổi, với số tuổi đó cùng với tu vi hiện hữu thì cũng có thể thấy được thiên phú tu luyện của hắn cũng vô cùng kinh người, chiến lực cường đại vượt xa đồng giai cũng cho thấy căn cơ đầm chắc đến đâu, Võ đạo thế giới sợ là không có mấy người sánh được.

“Hắn... Nói không chừng là có thể tham gia sự kiện kia!”. Cơ Tử Nguyệt đáy mắt lập lòe dị quang thầm nói.

“Đa tạ Tử Nguyệt cô nương!”. Đoạn Ngọc không biết suy nghĩ của Cơ Tử Nguyệt, sau khi đem Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký giấu vào trong thức hải thì đã lập tức khôi phục lại như thường hướng Cơ Tử Nguyệt cảm tạ.

Thức hải là nơi bí mật nhất của hắn, giấu Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký ở đó thì khi không có sự cho phép của hắn ấn ký này chắc chắn sẽ không lộ ra. Cảm tạ Cơ Tử Nguyệt không chỉ là vì nàng giúp hắn giấu đi Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký, hắn chủ yếu vẫn là cảm tạ nàng truyền cho hắn pháp quyết thần kỳ kia.

“Lục công tử khách khí, chúng ta là đang giao dịch, ta đạt được mục đích của mình là đủ rồi!”. Cơ Tử Nguyệt mỉm cười đáp. “Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta hi vọng Lục công tử sẽ không đem pháp quyết này loạn truyền”.

“Ta biết!”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu đáp, nội tâm lại có chút kinh ngạc. Cơ Tử Nguyệt đây là ám chỉ hắn có thể đem pháp quyết kia truyền ra cho người thân tín đi?

“Xuy”. “Xuy”. Hai người đang nói chuyện thì từ chỗ xa xuất hiện hai đạo hàn quang phân biệt lao về phía bọn hắn.


“Keeng!”. “Phốc”. Hai người tại Luân Hải cảnh đều là tồn tại hàng đầu, ở trong di chỉ này không dám nói là vô địch nhưng người có thể uy hiếp đến bọn hắn không nhiều, hai đạo hàn mang đang lao lên kia tất nhiên là không thể gây hại được cho bọn hắn, kiếm thương gần như cùng lúc phát ra đánh tan hàn quang, hàn quang bản thể dĩ nhiên là hai cái phi tiêu. Từ trên đó lộ ra nhàn nhạt lục quang hiển nhiên là có ẩn chứa kịch độc.

Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt nhìn nhau thì đều nhìn ra trong mắt nhau ý lạnh, chủ nhân của hai cái phi tiêu này tất nhiên là muốn mạng của hai người!

“Vù”. Đoạn Ngọc còn chưa động thì Cơ Tử Nguyệt đã lắc người hóa thành một đạo tử quang lao về phía hai cái phi tiêu lao đến, Đoạn Ngọc nhìn đến thì có chút hâm mộ, đến nay thân pháp vẫn là chỗ yếu của hắn. Cơ Tử Nguyệt thân pháp sợ là đã bỏ qua hắn mấy con phố, tốc độ di chuyển kia sợ là cũng là hàng đầu trong Luân Hải cảnh rồi.

“Vù”. “Oành”. Đoạn Ngọc vừa muốn động thì phía xa một cái hỏa cầu đường kích ba thước bay về phía hắn, Đoạn Ngọc theo bản năng vung cốt thương đâm tới đem đánh vỡ, hỏa hoa vỡ ra bắn tán loạn xung quanh hình thành nên một vòng vây.

Đoạn Ngọc thấy vậy thì thoáng nhíu mày hướng ánh mắt đến chỗ phát ra hỏa cầu, từ đó dĩ nhiên là có ba vị võ giả hiện thân, hai người đi trước một cầm đao một cầm kiếm giết về phía hắn.

Ba người tu vi cũng không cao, người đi sau hẳn là kẻ phát ra hỏa cầu, tu vi Luân Hải cảnh tầng sáu. Hai vị võ giả đang chủ động giết về phía hắn đều là Luân Hải cảnh tầng bảy, tu vi như vậy so với những võ giả mà hắn gặp được từ lúc đi vào di tích thì đúng thực là không cao đến đâu, chiến lực cũng lộ ra có phần bình thường.

“Muốn chết!”. Đoạn Ngọc khẽ quát một tiếng, đại thành Tật Lôi thương pháp huy động đánh về phía vị võ giả cầm đao, cùng lúc đó hắn cũng thi tiển ra Cửu Ảnh Biến hóa thành bốn đạo thân ảnh.

“Ầm”. “Phốc”. Hai vị võ giả cùng lúc đánh về phía Đoạn Ngọc thấy vậy thì thoáng kinh ngạc, võ giả cầm kiếm phát ra kiếm quang lập tức đánh vỡ huyễn ảnh, võ giả cầm đao thì lại trực diện đón đỡ một thương của Đoạn Ngọc, sau đó một khắc người này đã biến sắc bay ngược về phía sau nôn ra một ngụm máu, ánh mắt nhìn hướng Đoạn Ngọc lộ ra vẻ kinh hãi.

“Ầm”. Võ giả cầm kiếm kinh nghi, vừa mới nhìn sang thì đã đối mặt với một thương khác của Đoạn Ngọc, y kịp thời phát ra kiếm chiêu cùng Đoạn Ngọc đối công nhưng cũng lập tức bị đánh bay ngược về phía sau, chiến kiếm trên tay bị đánh bay đi, lòng bàn tay vỡ ra, khóe miệng tràn máu.



Đoạn Ngọc bất giác có chút lạ lẫm, hắn gặp phải đối thủ khi đi vào di chỉ này đều là cường giả trong Luân Hải cảnh, hai vị võ giả này so với những người kia thực là có chút yếu.

“Bọn hắn hẳn là xuất thân từ thế lực bình thường, thậm chí là tán tu, thực lực thường thường không có gì lạ”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói, cùng lúc đã thôi động cốt thương đánh về phía võ giả cầm đao. Đối phương đã muốn mạng hắn thì đương nhiên là cần đáp lễ thích đáng, vừa vặn là hắn cũng chuẩn bị đột phá cảnh giới, có càng nhiều tinh hoa lực lượng càng tốt.

Thế nhưng khi Đoạn Ngọc lao về phía vị võ giả cầm đao kia thì lại có hai khối hỏa cầu nối đuôi nhau đánh về phía hắn, đây hiển nhiên chính là tác phẩm của vị võ giả đi ở phía sau hai vị võ giả đi đầu công kích về phía hắn.

“Ầm”. “Ầm”. Đoạn Ngọc nội tâm hừ lạnh, hắn tạm thời không muốn đi xử lý y thì thôi, người này còn muốn chủ động đưa tới cửa? Hắn không chút do dự đã liền câu thông với thiên địa Lôi chi lực, một đạo hắc sắc lôi đình phá không hiện ra đánh về phía hai khối hỏa cầu, cả hai cơ bản là không cùng cấp độ, hắc sắc lôi đình trực tiếp đánh vỡ hai khối hỏa cầu rồi đánh về phía vị võ giả kia.

“Lên!”. Vị võ giả kia cả kinh vôi vàng thôi động tự thân chân nguyên cùng gọi ra thiên địa Hỏa chi lực ngưng thành song trọng phòng hộ, thế nhưng y không biết là Đoạn Ngọc vận dụng Tam giai nguyên thần câu thông thiên địa Lôi chi lực, tuy rằng chỉ là không đến năm thành uy năng mạnh nhất thì cũng đã vượt qua Luân Hải cảnh công kích.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc